Edit: Samie
Trúc Lâm Sâm thực sự đã phải trải qua lớp học thể dục một cách vô cùng khó khăn, nửa tiết đầu nghe cô giáo Vương giảng giải những kiến thức căn bản, cô đã sớm học thuộc lòng, nửa tiết sau là thời gian luyện tập tự do của bọn họ. Trúc Lâm Sâm cố gắng chọn một xó xỉnh xa xôi nhất có thể để luyện tập nín thở, chỉ thấy Kỷ Phi Ngôn thản nhiên đi tới.
Kỷ Phi Ngôn chỉ mặc một chiếc quần bơi màu đen, không gầy gò như trong tưởng tượng của cô, cậu thuộc dạng “mặc đồ thì gầy nhưng khi cởi ra lại có da có thịt”, ngược lại với làn da trắng nõn, cơ bụng tám múi săn chắc vô cùng nổi bật, dễ dàng đánh bại tất cả nam sinh khác trong lớp.
Trong lớp bơi lội, xưa nay đã từng xuất hiện một nam sinh mà sở hữu nhan sắc cùng vóc người có thể sánh ngang với ngôi sao điện ảnh như thế này chưa?
Đừng nói là bạn học nữ cùng lớp, nữ sinh các lớp khác đều bị cậu hấp dẫn, từng ánh mắt hoặc to gan hoặc len lén theo dõi cậu.
Trúc Lâm Sâm tự nhận mình vẫn luôn có sức chống cự đối với Kỷ Phi Ngôn, nhưng cũng suýt chút nữa bị chảy máu mũi. Cô vội vàng tiếp tục dúi đầu vào trong nước ấm tập nín thở, nín được một lát sau đó không thể chịu đựng được nữa lại ngẩng đầu lên. Kỷ Phi Ngôn chạy tới bên cạnh cô, vểnh môi nói: “Sư tỷ, mỗi lần chị nín thở cũng không thể vượt qua 15 giây à?”
Trúc Lâm Sâm bị hỏi hơi sững sờ, sắc mặt vô thức đỏ lên, cô liếc nhìn Kỷ Phi Ngôn, không lên tiếng.
Kỷ Phi Ngôn cũng không để ý lắm, cậu tiến một bước lại gần Trúc Lâm Sâm, nhìn chằm chằm vẻ mặt của Trúc Lâm Sâm một lúc, thấp giọng nói: “Ai cũng nói sư tỷ là nữ thần băng giá, sao lại dễ dàng đỏ mặt như vậy thế?”
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Giọng nói của cậu trầm thấp, mang theo chút từ tính, như muốn quyến rũ người khác.
“Kỷ Phi Ngôn!” Trúc Lâm Sâm không thể nhịn được nữa, mở miệng nói, “Cậu cách xa tôi một chút, tôi phải luyện nín thở.”
“Ồ? Đúng lúc tôi cũng muốn luyện, tập cùng một chỗ đi.” Kỷ Phi Ngôn nghe xong, thuận nước đẩy thuyền nói.
“......” Ai muốn cùng tập với cậu chứ?
Trúc Lâm Sâm tức giận đến cắn răng, nhưng Kỷ Phi Ngôn không tự giác hiểu lấy, không hề có ý định rời đi.
Trúc Lâm Sâm vẫn kiến nhẫn nhịn rồi lại nhịn, quyết định không để ý tới cậu, bước từ từ về khu vực nước sâu, tiếp tục vùi đầu tập nín thở.
Trúc Lâm Sâm bỏ mọi chuyện ra sau đầu, đang tập trung luyện tập, đột nhiên một làn sóng ập tới, giống như bị người ta va phải lưng, lòng bàn chân cô trượt đi, cơ thể không ổn định ngã vào trong nước.