Lý Phong cười nói:
- Tiểu Ngọc, em đừng sốt ruột chứ! Chờ lúc ăn cơm anh tự nhiên sẽ nói cho em biết, ha ha!
Cao Tuệ Ngọc trong lòng thầm kêu đáng ghét, nhưng không còn cách nào khác đành phải nói vài câu ứng phó với Lý Phong. Lúc này, một người phục vụ đi tới, đem hai chai nước trái cây đã mở để ở trước mặt hai người Cao Tuệ Mỹ:
- Mời tiểu thư từ từ thưởng thức!
Sau đó liếc mắt nhìn Lý Phong, xoay người rời đi.
Lý Phong thấy vậy trong lòng mừng rỡ, vôi vàng đứng dậy rót nước trái cây cho hai tỷ muội, sau đó cầm lấy chén rượu của mình nói:
- Tiểu Ngọc, anh biết em yêu Tạ Văn Đông, hôm nay anh ở đây mời em một chén, chúc hai người có thể có được kết quả tốt đẹp! Còn Tiểu Mỹ nữa, anh cũng hy vọng về sau em có thể tìm được người ngưỡng một trong lòng! Lý Phong anh luôn luôn đối xử với hai người như thân muội muội! Các em có thể hạnh phúc là anh cũng sẽ vui vẻ.
Nói xong, Lý Phong một ngụm uống cạn chén rượu.
Cao Tuệ Mỹ hai người kỳ quái nhìn Lý Phong, trong lòng buồn bực, hôm nay Lý Phong có phải uống lộn thuốc không nhỉ? Không thì sao có thể nói ra như vậy được, kinh khủng quá!
Lý Phong thấy hai người Cao Tuệ Mỹ đều nhìn mình chằm chằm, ly nước trái cây trong tay không uống ngụm nào, âm thầm lo lắng, giả vờ xấu hổ nói:
- Có thể trước đây anh gây cho các em ấn tượng không tốt, nhưng ngày hôm nay anh hi vọng các em có thể tha thứ! Các em uống nước đi, uống thì coi như là tha thứ cho anh, không uống anh cũng không trách hai người được!
Nghe Lý Phong nói như vậy, Cao Tuệ Mỹ cùng Cao Tuệ Ngọc nhìn nhìn nhau, thầm nghĩ chắc là Lý Phong đổi tính rồi! Hai người không hề do dự, uống cạn nước trái cây bên trong cốc. Lý Phong thấy thế cười ha hả, lại rót đầy nước cho hai người.
Cao Tuệ Ngọc nói:
- Lý Phong, bây giờ ngươi có thể nói về chuyện của Tạ Văn Đông chưa?
"ha ha" bây giờ Lý Phong đã an tâm, đắc ý cười nói:
- Anh xem là Tạ Văn Đông sắp xong đời rồi, Văn Đông hội rất nhanh sẽ biến mất khỏi hắc đạo thành phố J thôi!
Cao Tuệ Mỹ và Cao Tuệ Ngọc nghe xong, khuôn mặt cùng biến sắc, Cao Tuệ Ngọc lớn tiếng hỏi:
- Lý Phong, ý của ngươi là gì?
Lý Phong không hề che giấu, đứng lên nói:
- Tạ Văn Đông hắn là cái loại gì chứ, dám cùng ta cướp đoạt nữ nhân hả, hắn mà xứng sao! Tiểu Ngọc, ta nói cho em biết, bây giờ Thanh bang đã nằm trong sự khống chế của cha ta rồi, rất nhanh sẽ phát động tập kích Văn Đông hội, đến lúc đó, Tạ Văn Đông ngay cả vì sao mà chết cũng không biết đâu! Ha ha!
Cao Tuệ Mỹ đứng bật dậy chỉ vào Lý Phong nói:
- Ngươi nói bậy, còn đại ca của ta ở đó thì cha ngươi sao dám làm càn!
Lý Phong bắt lấy bàn tay bé nhỏ đang chỉ vào mình trầm giọng nói:
- Em không nên nằm mơ nữa! Ca ca em? Cao Chấn đã bị lật đổ rồi, là chết hay là sống đều do cha ta nắm giữ, nếu như các em ngoan ngoãn nghe lời ta, ta đảm bảo ca ca của hai người sẽ không có việc gì, nếu không... haha~~!!
Lý Phong nói đến đây nhịn không được cười như điên.
Cao Tuệ Ngọc tức giận nói:
- Lý trưởng lão đã làm gì ca ca ta rồi?
- Ha ha! Chỉ là tạm thời giam lỏng hắn lại thôi, hắn có nguy hiểm hay không chủ yếu nhìn vào biểu hiện của hai người đó, hắc hắc!
Nói xong vươn tay sờ lên má Cao Tuệ Ngọc.
Cao Tuệ Ngọc gạt tay Lý Phong ra mắng:
- Thật không nghĩ tới hai cha con ngươi lại lòng lang dạ sói như vậy, ca ca ta đối với cha ngươi không tệ thế mà hắn lại phản bội lại anh ấy! Súc sinh! Còn ngươi nữa, Lý Phong, ngươi không cần phải vui vẻ sớm thế đâu! Tỷ tỷ, chúng ta đi!
Mắng xong, Cao Tuệ Ngọc kéo Cao Tuệ Mỹ đứng dậy muốn rời đi.
- Hắc hắc, còn muốn chạy? Sợ rằng không dễ dàng như vậy đâu!
Lý Phong đưa tay ngăn cản hai người
- Ngày hôm nay đừng ai nghĩ có thể rời đi! Ta muốn thấy biểu hiện trên giường của hai chị em ngươi xem có ngoan cố như bây giờ hay không, ha ha!
Nói xong, sờ soạng khuôn mặt Cao Tuệ Ngọc một cái, cười một cách dâʍ đãиɠ nhìn hai tỷ muội Cao Tuệ Mỹ, đôi mắt như sắp phun ra lửa.
Cao Tuệ Ngọc vung tay tát Lý Phong một cái:
- Đồ khốn! Người vẫn còn không biết xấu hổ hả?
Mới vừa nói xong, Cao Tuệ Ngọc cảm thấy đầu mình choáng váng đứng không vững. Lý Phong tiến lên ôm lấy nàng, cười ha hả:
- Tiểu Ngọc, ngày hôm nay em chính là của ta rồi!
Cao Tuệ Ngọc hiểu ra đây là cái bẫy của Lý Phong, ánh mắt mơ màng nói:
- Ngươi... ngươi bỏ thuốc mê! Ca ca ta cùng Văn Đông sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Lý Phong nhìn mỹ nhân trong ngực nở nụ cười dâʍ đãиɠ nói:
- Ngày hôm nay không có ai đến cứu ngươi đâu, ha ha, Cao Chấn đang có hơn mười người "chiếu cố" hắn ở nhà, còn Tạ Văn Đông hả, hắn rất nhanh sẽ không tự bảo vệ được bản thân nữa, đợi đến khi cha ta hạ lệnh tập kích thì hắn chết chắc! Ha ha!
Không đợi Lý Phong nói hết, Cao Tuệ Mỹ cùng Cao Tuệ Ngọc đã té xỉu. Lý Phong nhìn nhìn hai người, trong lòng đắc ý, lúc trước chỉ dự định mang một mình Cao Tuệ Ngọc tới, không ngĩ tới bây giờ lại có thêm cả Cao Tuệ Mỹ. Hiện tại đã có thể ở trên giường hảo hảo kiểm tra xem hai tỷ muội này có gì khác nhau rồi.
Nghĩ vậy, Lý Phong gọi những người thủ hầu bên ngoài tiến vào, dìu hai tỷ muội Cao Tuệ Mỹ thẳng lên phòng khách cao cấp ở tầng năm của nhà hàng.
Chờ đem hai người Cao Tuệ Mỹ để trên giường rồi, Lý Phong đuổi hết thủ hạ ra khỏi phòng. Nhìn hai mỹ nhân đang bất tỉnh nhân sự ở trên giường, cười da^ʍ một tiếng nhào tới. Một hồi sờ soạng người này, một hồi vuốt ve người kia, cảm giác hai người thực sự là mỗi người một vẻ.
Cuối cùng, Lý Phong quyết định hạ thủ với Cao Tuệ Ngọc trước. Trông thấy sắc mặc đỏ ửng lên vì thuốc mê của Cao Tuệ Ngọc, trong lòng Lý Phong nhảy loạn lên, hai tay run run cởϊ áσ khoác của nàng ra. Bên trong là một chiếc áo lông màu trắng, mặc dù bộ ngực bị che chắn dưới lớp áo lông nhưng vẫn cao cao nhô thẳng lên. Lý Phong hai mắt phát hồng, nhìm chằm chằm trên người Cao Tuệ Ngọc, điên cuồng xé đi chiếc áo lông của nàng, nội y phấn hồng bên trong đã lộ rõ ra.
Lý Phong bò lên trên người Cao Tuệ Ngọc điên cuồng sờ loạn một trận, nhìn thấy hai con dê non vẫn không nhúc nhích đột nhiên cảm thấy chơi như vậy thật chẳng đã chút nào. Lôi ra một ngọn trủy thủ, cắt chiếc khăn trải giường thành sợi dây, phân biệt trói tay Cao Tuệ Mỹ cùng Cao Tuệ Ngọc ở đầu giường, sau đó lại trói chân hai người liền với nhau cùng một chỗ. Nhìn thấy hai người nằm thành hình chữ đại ở trên giường, Lý Phong biếи ŧɦái cười lên ha hả.
Tiếp theo Lý Phong lấy một thau nước lạnh dội vào trên đầu hai người. Chỉ chốc lát, hai tỷ muội đã tỉnh lại. Chậm rãi mở mắt, thấy mình đang nằm ở trên giường, mà Lý Phong ở một bên đang chăm chú vào trên thân thể của mình. Cao Tuệ Ngọc biết Lý Phong không có hảo tâm, kêu gào cứu mạng.
Lý Phong vuốt má Cao Tuệ Ngọc:
- Đừng kêu nữa bảo bối, không ai có thể nghe thấy đâu, hôm nay toàn bộ tầng lầu này đều đã bị ta bảo hết rồi, ha ha!
Nói xong, bàn tay theo khuôn mặt của Cao Tuệ Ngọc sờ soạng xuốn phía dưới.
Cao Tuệ Ngọc biết sắp phát sinh chuyện gì, nhưng không có một chút biện pháp nào, tay chân lại bị trói chặt không dùng được lực, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại lặng lẽ chịu đựng sự làm nhục của Lý Phong, nước mắt theo khóe mắt chảy ra, bây giờ nàng chỉ muốn chết đi để bảo vệ thuần khiết của bản thân. Cao Tuệ Mỹ nằm ở bên cạnh lớn tiếng quát:
- Lý Phong, ngươi tha cho Tiểu Ngọc đi! Ta... ta làm cùng ngươi!
Lý Phong nở nụ cười dâʍ đãиɠ:
- Tiểu Mỹ, em không cần phải gấp gáp, lát nữa cũng không thiếu của em đâu! Ha ha!
Lý Phong lại rút chủy thủ ra lần nữa, từng chút từng chút cắt đi nội y của Cao Tuệ Ngọc, da thịt tuyết trắng dần lộ ra. Lý Phong cũng không khống chế du͙© vọиɠ của bản thân nữa, hú lên một tiếng quái dị lao vào, Cao Tuệ Ngọc phát ra âm thanh kêu gào bi thảm. Cao Tuệ Mỹ ở bên cạnh nhắm mắt lại, trong tai toàn là tiếng kêu gào của muội muội. Trong lòng nàng gào thét: Tạ Văn Đông, anh đang ở nơi nào?
******
Tạ Văn Đông từ trong đồn công an đi ra, bắt xe trở lại sàn nhảy Bỉ Bỉ, trong lòng cân nhắc, trước mắt chuyện quan trọng nhất là phải dò xét rõ ràng tình hình của Thanh bang, xem Cao Chấn thật sự có nguy hiểm hay không, Thanh bang bị Lý Sử Minh khống chế, hậu quả không thể tưởng tượng nổi, bản thân mình nhất định phải tính toán kĩ. Tạ Văn Đông ngồi ở trong xe trước sau gọi điện cho toàn bộ nòng cốt của bang hội, để mọi người tập hợp ở Bỉ Bỉ thương lượng đối sách.
Rất nhanh Tạ Văn Đông đã trở lại Bỉ Bỉ, trước sau những nòng cốt của bang hội cũng kéo nhau tới, chỉ có Khương Sâm đang ở bên ngoài thăm dò tình báo chưa trở về được. Tất cả mọi người đã biết việc Tam Nhãn bị bắt, hỏi Tạ Văn Đông cần phải làm gì bây giờ.
Tạ Văn Đông bình tĩnh nói:
- Hiện tại việc cấp bách không phải là chuyện của Tam Nhãn, mà là Thanh bang! Ta nghĩ mọi người còn chưa biết, Thanh bang trưởng lão Lý Sử Minh đã tạo phản, bây giờ Cao Chấn sinh tử không rõ. Nếu như ta đoán không sai, Lý Sử Minh rất nhanh sẽ chi phối Thanh Bang tấn công chúng ta. Lấy thực lực bây giờ của chúng ta cho dù có thể đứng vững thì tổn thất cũng sẽ rất lớn!
Mọi người nghe xong hít một hơi lạnh, không nghĩ tới Thanh bang lại phát sinh biến cố lớn như vậy, trước đây là minh hữu tin cậy nhất, rất có khả năng chớp mắt sẽ biến thành địch nhân. Trương Nghiên Giang bình tĩnh phân tích một hồi, nói với Tạ Văn Đông:
- Đông ca, mặc dù em chưa hiểu rõ lắm về chuyện của Thanh bang, nhưng em suy đoán tạm thời Cao Chấn có thể sẽ không có vấn đề gì đâu!
Tạ Văn Đông nhìn hắn gật đầu:
- Nói hết đi!
Trương Nghiên Giang nói tiếp:
- Dù sao Cao Chấn cũng ngồi ghế Thanh bang lão đại đã lâu, vẫn còn có một số huynh đệ thủ hạ trung thành với hắn. Nếu như Lý Sử Minh muốn nhanh chóng khống chế Thanh bang phát động tiến công với chúng ta, trước tiên nhất định hắn sẽ không gϊếŧ Cao Chấn, mà là "buộc thiên tử phát lệnh chư hầu", chỉ khi nào Cao Chấn còn sống hắn mới có thể khống chế được những người trung thành với Cao Chấn!
Mọi người nghe xong ào ào gật đầu, đều cảm thấy Trương Nghiên Giang nói có đạo lý. Tạ Văn Đông nói:
- Ta cũng nghĩ như vậy, tạm thời Lý Sử Minh sẽ không hạ thủ với Cao Chấn, chúng ta cần phải nhanh chóng tra ra hạ lạc của Cao Chấn, nghĩ biện pháp cứu hắn ra!
Lý Sảng nghe vậy lớn tiếng nói:
- Đông ca! Việc này cần gì phải tra! Nhất định là Cao Chấn đang ở tổng bộ của Thanh bang! Nơi đó là an toàn nhất!
Tạ Văn Đông lắc đầu nói:
- Điều này cũng không nhất định, tổng bộ Thanh bang nhiều người lắm con mắt, nếu để thủ hạ của Cao Chấn thấy được thì rất phiền phức, Lý Sử Minh sẽ không mạo hiểm như vậy! Ta đoán rằng Cao Chấn hẳn là phải ở một nơi yên tĩnh, có rất ít người qua lại!
Lý Sảng lớn tiếng nói:
- Có thể là ở đâu đây? Thành phố J không tính là lớn nhưng cũng không nhỏ đâu, muốn giấu một người thì làm sao có thể tìm được đây?
Tạ Văn Đông nói:
- Chúng ta cũng không cần đoán mò, chờ Khương Sâm trở về tự nhiên sẽ có tin tức thôi!
Nghĩ một chút, Tạ Văn Đông nói tiếp:
- Hiện tại mọi người bảo thủ hạ huynh đệ của mình đề cao cảnh giác, Thanh bang có đại biến, chúng ta cần phải đề phòng cái tên Lý Sử Minh này!
Mọi người gật đầu nói vâng. Ào ào cầm lấy điện thoại, thông tri ngay cho phó đường chủ đường của mình, nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng, đặc biệt dặn dò cảnh giác những động tĩnh của Thanh bang, hiện tại quan hệ liên minh của song phương giải trừ, tiến vào trạng thái đối địch.
Theo tin tức truyền ra, các đường của Văn Đông hội đều bắt đầu nổi lên, mỗi địa bàn phía dưới đều tụ tập không ít người, đề phòng Thanh bang đánh lén.