Chương 5: Là của ai dài hơn?

Trong lúc ba người đang ăn thì Lục Vu thắc mắc hỏi cô.

-"Ngữ Nhi, em đã làm với bao nhiêu người vậy?"

-"Không nhớ."

-"Vậy bắt đầu lăn giường từ bao giờ?"

-"Hai năm trước."

-"Thế... Thế lần đầu của em..."

-"Là tự tôi làm mất, chính tay phá lần đầu của mình."

Lục Vu nhìn Từ Huân, cả hai câm nín. Rốt cuộc thì nữ nhân này trải qua cái gì? Có phải hay không là một ác quỷ giả người?

-"Không cần ngạc nhiên, cũng không cần biết nhiều. Tôi không muốn ai có lần đầu của tôi nên tự tay phá."

-"Thật... Thật dũng cảm."

Cũng tốt, ít nhất lần đầu không dành cho mấy tên nam nhân là được. Bỗng nhiên cảm thấy ghen tị với mấy nam nhân đã làm với cô trước đây, Từ Huân và Lục Vu đều sắp ghen tị đến chết. Nếu có danh sách rõ ràng hai tên này chắc hẳn đã đi thiến từng người một.

-"Tôi ăn xong rồi."

Ngữ Nhi vừa nói xong, Lục Vu đã từ đằng sau lưng cô nói nhỏ vào tai mấy câu.

-"Nếu em no, có muốn ăn tráng miệng?"

-"Tráng miệng?"

-"Chứ em nghĩ hai tên nam nhân bọn anh không đủ ngon sao?"

-"Chỉ một người có được không?"

-"Không nhé, em không thể để một tên nhịn đói được."

-"..."

Nói xong, Lục Vu kéo cô đứng dậy ôm đến ghế sofa phòng khách. Còn Từ Huân, hắn còn phải bỏ chén đĩa vào máy rửa chén. Đành ra sau nhìn cô bị thằng bạn thân ôm đi mất. Hắn nhanh tay làm xong, phải nhanh chóng ra để còn lăn giường. À không, là lăn sofa.

-"Này này, chờ với. Chơi trước là tôi đuổi cậu đi đấy nhóc."

-"Ơ? Cái đm, nhóc cái quần. Ra sau chơi sau."

-"Nhà tôi, nghe lời tôi chút chứ?"

-"Hai tên tϊиɧ ŧяùиɠ lên não kia, tôi không phải đồ chơi, cái gì mà chơi trước chơi sau?"

-"À ừ, nhưng mà tôi cùng em ra trước, nên tôi muốn làm em trước..."

Ngữ Nhi bất lực đỡ trán. Mẹ nó, sao cô lại có tình nhân như vậy chứ? Đến trước làm trước, logic ở đâu? Cô trong đầu họ ở đâu?

-"Nếu tiếp tục nháo thì không làm nữa."

-"Ớ thôi thôi, tôi sai rồi."

Từ Huân nhân cơ hội Lục Vu và cô không để ý. Đi ra sau thổi hơi vào gáy cô, làm Ngữ Nhi do thân nhạy cảm mà rùng mình một trận. Tiếp đến giọng trầm ấm nghe phê như hút cần phát ra.

-"Côn ŧᏂịŧ tôi từ lúc em đến đã muốn nhảy ra rồi, ai bảo thấy em liền nhớ đến cái miệng nhỏ phía dưới kia. Nó cứng muốn chết~"

Mẹ ơi, Từ Huân nói chuyện mà đầu óc cô cứ lâng lâng. Một lúc sau hiểu rõ thì tay hắn đã xoa nắn cái mông nhỏ của cô rồi.

-"Tôi cũng vậy, tiểu huynh đệ của tôi muốn gặp em mà khóc kìa."

Lục Vu cởϊ qυầи ra, tay cầm côn ŧᏂịŧ. Trên đầu khấc còn chảy ra mấy giọt tinh. Nam nhân, cái thể loại tϊиɧ ŧяùиɠ thượng não này...

Từ Huân tay không yên phận, cứ nắn trên xoa dưới, tiểu huyệt cũng khó chịu muốn chết.

-"Bảo bối, em ngậm nó một lúc đi, nha? Nó sắp cứng muốn nứt."

Ngữ Nhi không nói gì, ngón tay ngoắc ngoắc kêu Lục Vu đến gần. Sau đó cầm lấy côn ŧᏂịŧ ngắm nghía một lúc, làm cho Lục Vu nhịn không được, cứ từ từ thọc rút trên tay cô, thật biếи ŧɦái. Nhìn hắn có hơi tội, miệng cô hé mở, đưa lưỡi liếʍ liếʍ cái lỗ nhỏ ở đầu khấc. Tinh của hắn thế mà lại ngọt ngọt, Ngữ Nhi ngậm lấy côn ŧᏂịŧ mυ"ŧ mυ"ŧ. Cứ mυ"ŧ mãi thì không thoải mái, chỉ làm hắn khó chịu hơn, nhưng lại kɧoáı ©ảʍ. Khó chịu nhưng thích.

Từ Huân một bên vẫn tay sờ tay mó. Nhìn cảnh trước mắt cũng khó nhịn, đem quần cởi rồi quăng ra một bên.

Lấy tay cô cầm côn ŧᏂịŧ của mình, tay hắn giữ tay cô di chuyển trên côn ŧᏂịŧ của hắn. Hai tên nam nhân, một đào hoa một cao lãnh giờ cứ như mấy tên biếи ŧɦái cấm dục lâu năm.

-"Ngữ Nhi... Ha... Ngữ Ngữ~ Em ngậm côn ŧᏂịŧ tôi hảo sướиɠ, sướиɠ muốn chết."

Lúc sau Lục Vu tự động đung đưa hông, đem côn ŧᏂịŧ nhét sâu trong cổ họng cô, làm cô sặc nhưng không dừng lại được.

-"Ư... A... Chậm, khụ... Um... "

-"Xin lỗi, tôi sẽ chậm lại..."

Lục Vu di chuyển chậm hơn một chút. Từ Huân nháy mắt đổi tư thế, hắn đi đến phía trước ghế, còn Lục Vu ra sau. Cái mông nhỏ của cô đưa lên trước mặt Từ Huân, hai tay để ở trên thành dựa lưng của ghế, tiếp tục ngậm lấy côn ŧᏂịŧ Lục Vu mà mυ"ŧ. Từ Huân ở phía sau, hắn đem qυầи ɭóŧ của cô cởi ra.

Nhìn cái miệng huyệt mà nhiều côn ŧᏂịŧ nam nhân cắm qua, cánh hoa và nhụy hoa đều hồng hồng, còn chảy ra một chút dâʍ ŧᏂủy̠. Nhìn đẹp mắt lại làm du͙© vọиɠ tăng cao, hắn đưa ngón tay xoa nhẹ hoa huyệt và hạt đậu nhỏ. Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra nhiều hơn, một phần ba ngón tay đã ướt dù chưa có cắm vào. Đến lúc cắm ngón tay vào thì phải nói thật chặt, ẩm ướt và nóng, nếu côn ŧᏂịŧ mà cắm vào thì sướиɠ tận chín tần mây.

Hắn vừa nghĩ, tay vừa thọc thọc, một ngón rồi hai ngón. Cảm nhận hoa huyệt kẹp kẹp hút hút ngón tay cũng khiến hắn khoái muốn chết. Liền nhanh chóng tay cầm côn ŧᏂịŧ, không thông báo đã cắm thẳng sâu đi vào.

-"A... Từ từ..."

-"Hm? Có thích côn ŧᏂịŧ của tôi không?"

-"Ha... Có, thích côn ŧᏂịŧ đâm tôi."

-"Còn của tôi nữa, dài hơn của hắn không?"

-"Cả hai đều rất lớn... Ha... Không có khác biệt lớn... Um."

Từ Huân không để cô từ từ thích nghi, thân dưới đã nhanh chóng luận động tạo ra tiếng nước lép nhép với tiếng phạch phạch. Lục Vu cũng vì Từ Huân làm Ngữ Nhi trước mắt nên cũng khó chịu đâm loạn trong miệng cô. Chơi kiểu này mệt chết cô mà...

Hắn cứ đâm đâm thọc thọc, mãi một lúc vô tình chạm đến nơi nhạy cảm, thêm vài phát nữa thì Ngữ Nhi toàn thân muốn co rút, dòng điện chạy khắp thân. Hoa huyệt hút chặt lấy côn ŧᏂịŧ làm Từ Huân không kịp chuẩn bị mà bắn ra.

-"Ha... A... Dâʍ đãиɠ, kẹp tôi bắn mất rồi."

-"Nếu bắn rồi thì để lão tử làm, lão tử còn đang khó chịu chết.

Thế là cả hai đổi chỗ. Cũng đổi luôn tư thế, đem Ngữ Nhi làm ở thảm lông trên sàn. Mông nhỏ nhếch lên đung đưa trước mặt Lục Vu, bên trong còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Từ Huân mới bắn. Miệng với tay lại ngậm rồi vuốt côn ŧᏂịŧ của Từ Huân. Lục Vu dùng tay đem phần lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ kia lôi ra rồi mới đâm vào. Thảm lông mềm mại, hai gối quỳ không đau, nhưng ngực cô thì ngứa. Do sự luận động nên hai hạt đậu cứ cọ qua cọ lại trên thảm, đỏ đỏ hồng hồng nhìn muốn cắn.

Lục Vu khó chịu nãy giờ, cắm vào được rồi thì điên cuồng đâm thọc. Hắn biết rõ chỗ nhạy cảm của cô và luôn chuẩn bị trước nếu cô hút chặt nên lâu bắn hơn cả Từ Huân. Hai tên nam nhân điên cuồng làm không thèm để ý trời đất. Lúc sau cả hai lại ôm cô lên phòng làm thêm vài hiệp, phải phục với sức của Ngữ Nhi đến gần cuối mới mệt mỏi ngủ thϊếp đi.