Chương 34: CÁI KẾT CỦA TRA NỮ THAM ĂN.

Thôi xong, bầu trời đẹp của cô còn đâu? Khi trước mắt có hẳn "năm bức tường", chúng chặn cô... Không cho cô tiếp xúc với nam nhân khác, thì còn đâu mà kế hoạch đi ăn vụng, gạ trai sau chuỗi ngày ăn cơm muốn ngán?

Trước đó cô còn cảm thương vì sự bận rộn của họ, còn thấy bản thân thật quá tra nữ, cảm thấy tội lỗi. Nhưng bây giờ, họ một chút cũng không cho cô thấy nữa.

--------------------------------------

Mà phía sau sự bất lực của cô, còn không phải là mấy tên vệ sĩ đếm từng nước đi, soi từng ngã rẽ hay sao?

Chính là họ, hằng ngày ẩn trong những nơi khó thấy. Luôn đi theo rồi ghi lại hành trình của cô.

Đám nam nhân bọn họ không khỏi biết ơn mấy tên đó, tất nhiên sẽ thưởng.

[Tiền lương tháng này của các anh tăng, hôm nay và mai được nghỉ phép.]

[Cảm ơn sếp!!]

-"Anh em ơi, về nhà dắt vợ con đi chơi thôi!! Mai được nghỉ phép, được tăng lương!!"

-"Không uổng công chúng ta làm việc có tâm."

-"Trước tiên dắt nhau đi nhậu bữa ăn mừng đi!!"

-"Ok ok!!"

Thế là cả đám kéo nhau tìm một quán nhậu, kể nhau nghe về gia đình, xoã hết mệt mỏi. Bọn họ là đồng nghiệp thân như anh em trong nhà, giống như đám nam nhân nhà cô cùng một "vợ" mà thân như anh em ăn chung bàn cơm.

--------------------------------------

Quay trở lại với Ngữ Nhi, bản thân cô đang bị trông coi như em bé. Hết tên này đến tên khác thay nhau nhảy với cô, mỗi người một lúc.

Nhảy xong thì bồi dưỡng cho cô, chắc chắn là chuẩn bị thịt cô đến nơi rồi.

Biết làm sao được, tra nữ như hồ ly tinh cô đây ngoan ngoãn như cừu non cho đàn sói vỗ béo.

Từ Huân một bên đút cô ăn, Lục Vu bên còn lại cầm sẵn ly cam ép, Trương Lịch chuẩn bị sẵn trái cây, Tư Trạch cầm khăn lau miệng còn Thế Tân đi lấy bánh ngọt. Cô tự nhiên rảnh rỗi nhìn người ta nhảy múa, sau đó nuối tiếc nhìn mấy nam nhân ngon nghẻ ở xung quanh.

Ăn hết thứ này đến thứ kia, phải dùng tay bảo ngừng đút cho cô. Từ Huân mới chịu ngừng lại, Tư Trạch lau miệng cho cô rồi uống tí nước ép từ tay Lục Vu đưa đến.

-"No rồi?"

-"Tráng miệng bằng táo nhé?"

-"Uống hết ly nước ép này đi đã~"

-"Tân Tân còn đang lấy bánh ngọt cho em đấy."

-"Khụ... Được rồi, đủ rồi. Em no rồi, các anh mỗi người một món là muốn thúc béo em sao?"

Nhìn bên ngoài vào, có giống sự quan tâm của các anh trai dành cho cô em gái nhỏ hay không? Có giống như những người anh trai mẫu mực, cưng chiều em hay không?

Nhưng ai biết được rõ bằng họ, rõ ràng là dùng thức ăn để giữ cô khỏi những cám dỗ khác. Đúng, họ biết cô muốn làm gì và thay vì như bá đạo tổng tài, thẳng tay ném cô lên giường rồi song long nhập động đè chết cô thì họ chọn làm thê nô.

Nhưng cũng may, họ mà như cái thể loại chiếm hữu mạnh mà còn bá đạo thì cô có mà bị cấm cửa. Chẳng qua là cô đi đâu cũng muốn theo, chứ họ chưa từng cấm cô ra khỏi nhà. Thế là suy ra, cô đang phức tạp hoá vấn đề, muốn trốn đi một mình thay vì đường đường chính chính dắt một tên thê nô theo.

Cơ mà có ai đi gạ trai lại dắt theo người yêu bao giờ? Đúng không?

Nếu nhà cậu nuôi một con mèo, thấy nó công khai quyến rũ người yêu cậu, công khai để cậu mọc sừng nhỏ trên đầu. Nếu không phải vì sự đáng yêu của nó, chắc nó đã sớm bay màu khỏi nhà. Cho nên, cô công khai cắm sừng bọn họ hay chỉ một người trong bọn họ thôi thì hội đồng đánh ghen sẽ ra đời...

-"No thì về nhà thôi, làm việc chính, chơi đùa đủ rồi."

-"Đúng đúng nha~"

-"Muốn ăn thêm gì trước khi về không?"

-"Bảo bối, em chắc là em ăn đủ no cho tối nay chứ?"

Không phải là nói tất cả chỉ tham gia thôi nhưng không phải tất cả dùng tiểu huynh đệ đâm cô sao? Nghe như kiểu họ đều sắp muốn đâm cô mà còn là đâm nhiều trận...

-"Có thể... Ghi nợ trả dần không? Hoặc điều kiện gì đó chẳng hạn, miễn là đừng trong một đêm tất cả cùng làm..."

-"Hmm..."

-"Mỗi người một điều kiện sao?"

-"Được, mỗi người một điều kiện."

Họ nhìn nhau, ánh mắt loé lên sự sắc bén và nguy hiểm. Không phải là có âm mưu chứ?

-"Đầu tiên, anh muốn em ra khỏi nhà phải đem một người hoặc một vệ sĩ, tránh trường hợp em bị bắt cóc, đi lung tung trêu hoa ghẹo nguyệt nam nhân nhà lành."

Ý gì? Cô có phải lưu manh đâu? Cô là da^ʍ nữ, là tra nữ. Chỉ cần một đêm lăn giường chứ có ăn tươi nuốt sống, cưỡng ép người ta đâu? Cùng lắm là ăn một lần rồi bỏ. Nhưng nhìn đi, bọn họ vẫn nguyên vẹn trong đội ngũ thức ăn dự trữ còn gì...

-"Anh thì muốn em chủ động trong tối nay. Ở một mức độ nhiều hơn bình thường."

-"Chỉ cần em yêu thương anh hơn mấy người kia là được."

-"Này này, đó là quá đáng nha!! Anh cầu sự công bằng, muốn em công bằng với mỗi người."

-"..."

Nam nhân nhà cô tuy đều nhà cơm nhà, nhưng đôi khi còn chia ra nhiều giống gạo. Nào là bên trong ngáo bên ngoài đẹp trai, tiểu mỹ thụ, trong nóng ngoài lạnh, mỹ nhân yêu nghiệt, máu S khó chiều. Mỗi ngày một loại, có hôm ăn cơm thập cẩm, cũng may không kị nhau để rồi thành tham ăn đau bụng.

-"Xong hết rồi phải không? Còn anh, muốn em không có ý định ra ngoài rong chơi, hái hoa bắt bướm."

-"Được được."

-"Phạt em bị làm gấp đôi nếu tái phạm."

-"Vậy hơi nhẹ, nhưng mà cứ thế trước đã."

--------------------------------------

-"Các anh... Chưa gì mà..."

-"Trên xe em bảo về nhà mới được làm, về nhà rồi."

-"Bảo bối, có phải tôi quá nhu nhược với em hay không? Em sinh hư muốn tìm người khác."

-"Không có... A... Đừng cắn em, Huân....Huân."

-"Hm?~ Đáng tin không? Lấy thiệp của anh đi dạ hội. Ăn mặc như vậy, dù em không có ý định làm quen người ta cũng bị người khác lại làm quen."

-"Lục Vu... Anh với Từ Huân ép em chặt quá... Ách..."

Ở giữa Từ Huân với Lục Vu, cơ thể cô bị hai chiếc lưỡi trơn ướt hôn liếʍ khắp cổ, lưng và ngực. Họ như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Chen vào một Thế Tân, ôn nhu nâng cằm hôn cô.

-"Hôn anh."

-"Um..."

Một bên Trương Lịch đang cởi bỏ đồ của mình trước. Tư Trạch khô khan cổ họng họng trước một màn hôn khắp cơ thể, đến môi cũng bị chiếm mất của cô. Không khỏi yếu hầu chuyển động lên xuống vài lần.

-"Các anh né ra một chút, ép khô Nhi Nhi rồi."

-"Hộc... Tất cả sao? Không nổi... Làm không nổi..."

Ngữ Nhi bất lực dựa vào ngực Từ Huân, nhưng họ thì dù thấy bản thân hơi quá đáng vẫn không thể đứng nhìn phía dưới chịu đến liệt được, vả lại Ngữ Nhi một ngày vài lần đều rất bình thường nên cũng không cần lo họ làm cô mệt quá sức.

-"Em chỉ cần cho tụi anh mỗi người bắn một lần. Vậy là đủ rồi."

-"Đúng, sẽ không bắt ép em..."

Một người vài hiệp, một ngày vài người. Ngữ Nhi cũng không đến mức chịu không nổi, ngược lại sức cô rất tốt, biết đâu lại đòi thêm vài lần. Nhưng vì lần đầu cùng năm nam nhân một lúc, so với bình thường nhiều hơn hai, ba người. Tâm lí chưa chấp nhận nổi...

-"Đến đây."

Trương Lịch ngồi trên sofa, vỗ lên đùi bảo cô đi tới. Ngữ Nhi từ giữa hai nam nhân kia đi đến, vì điều kiện của Trương Lịch là muốn cô chủ động.

Những người còn lại cũng cởi bỏ đồ đi đến.

-"Ngậm đi."

Quỳ xuống tấm thảm lông mềm mại ở dưới đất, ngắm nhìn một chút Ngữ Nhi tay xoa lên côn ŧᏂịŧ hơi ngẩn đầu, sau vài lần xoa thì côn ŧᏂịŧ kia ngẩn lên hoàn toàn, to thêm một vòng. Dù lưỡi liếʍ ở phần đầu trước, tay vuốt phần dưới và đùa với hai quả trứng nhỏ.

Một màn khẩu giao thu hết vào mắt của mấy nam nhân còn lại, Tư Trạch đi đến kéo tuột váy cô xuống một chút, cởi bỏ áo ngực che đi bộ ngực mềm mại mà nhìn thôi đã kí©h thí©ɧ thị giác, bộ não sai khiến hắn dùng tay xoa nắn nó, dùng miệng ngậm lấy hai hạt đậu nhỏ ngọt ngào như kẹo.

Thế Tân đã được giao trước trên xe, anh sẽ được làm trước. Nên đi đến, vỗ lên mông nhỏ của cô, một dấu tay đỏ hồng hiện lên, thật kí©h thí©ɧ người ta muốn làm cô thật nhiều.

-"Luôn như vậy, chỉ cần thấy côn ŧᏂịŧ em liền đã ướt nước. Thật dễ dàng khiến em trở nên dâʍ đãиɠ."

Dùng tay thử phía dưới của cô. Thế Tân một lời khen ngợi cho cô, mà Ngữ Nhi thì mãi mê ngậm lấy trái chuối ta trong miệng, chỉ um, a trả lời.

Từ trước đến nay, nam nhân khi làm với cô không mất nhiều thời gian cho việc làm cô trở nên dễ cắm hơn. Vì như một nói quen, trời sinh tính cô dâʍ đãиɠ, chỉ cần suy nghĩ đến việc cô được côn ŧᏂịŧ cắm đến sướиɠ. Phía dưới tự động tiết ra nước phục vụ nhu cầu làm trơn cho cô.

-"Um... "

-"Sâu một chút... Đúng... Ha... Liếʍ nó đi, bảo bối."

Ngữ Nhi ra sức dùng lưỡi và miệng để khiến Trương Lịch thoải mái, nhanh chóng bắn ra. Nhưng hắn nhịn cũng thật lâu, làm cô tê hết cả miệng nhưng vẫn chưa lấy biểu hiện muốn ra.

Lúc này, phía dưới của cô trướng lên, Thế Tân cắm vào rồi... Thật muốn mau chóng tăng nhanh tốc độ, thật khó chịu. Mà Thế Tân vẫn chưa thích nghi với cái miệng nhỏ ướt nước lại cắn khít anh như vậy. Đã như thế, tư thế quỳ dưới thảm lông càng khiến nơi miệng huyệt khít chặt hơn bình thường.

-"Chổng mông cao lên chút, thật chặt..."

Nhìn thấy hai tên hưởng thụ một tên lộng hành. Từ Huân và Lục Vu đương nhiên khó nhịn, tự dùng tay giúp đỡ tiểu huynh đệ, thuyết phục giảm bớt sự vội vàng của nó.

-"Ách... Ha..."

Ngữ Nhi phía sau bị đâm, phía trước bị cắm. Ngực tới cổ đều bị liếʍ liếʍ cắn cắn, không thể nhịn tiếng kêu trong cổ họng. Liền thả côn ŧᏂịŧ trong miệng ra, ra sức kêu rên trước kɧoáı ©ảʍ.

Trương Lịch đang thoải mái hơi bất mãn, liền kéo cô ngậm nó trở lại. Lần này không để cô tự làm, mà hắn lại dùng sức đưa côn ŧᏂịŧ cắm trong miệng cô, làm như hắn vẫn làm với miệng phía dưới chỉ khác là nhẹ nhàng hơn. Đến khi thật sự nhịn không nổi, liền rút ra bắn ra ngoài, vậy mà vẫn dính trong miệng một chút và trên mặt cô một chút.

-"Ực... Ha..."

Thế Tân phía sau biết vẫn còn người khác chưa được làm, chỉ dám hưởng thụ một chút rồi nhanh chóng bắn để cho mấy tên phía sau. Tư Trạch cũng đã chơi đủ, thấy tay cô rảnh. Liền muốn cô vuốt của mình.

-"Vuốt cho anh... "

-"Thật to..."

Ngữ Nhi mơ màng cầm lấy côn ŧᏂịŧ của Tư Trạch sau trận chịu đống tϊиɧ ɖϊ©h͙. Chưa đủ, cô vẫn còn muốn. Và tất nhiên không cần mong đợi nhiều, Lục Vu nhập cuộc. Hắn cũng sẽ không khiến cô thất vọng, với kĩ thuật cao siêu và biết được nhiều điểm mẫn cảm của cô.

Hắn chưa bắn cô đã cao trào một lần rồi kéo dài sự sung sướиɠ, cô lại nhanh chóng lại cao trào lần hai.

-"Nhanh... Chỗ đó, a~ Thật sướиɠ, ha... Ha..."

Từ Huân vì biểu cảm sung sướиɠ đến chết của cô, phía trên đầu côn ŧᏂịŧ nhỏ chút dịch vì khó chịu. Hắn cắm vào miệng cô.

Khi khẩu giao cho Trương Lịch, cô đã rất có tâm, từ tốn làm. Vậy mà hắn rất lâu mới bắn. Trong khi trong sự mê man, cô dùng lưỡi loạn xạ, ngậm mυ"ŧ lung tung, đôi khi còn lỡ chạm răng trúng. Vậy mà Từ Huân lại cảm thấy sướиɠ mà bắn sớm hơn bình thường.

Còn tay cô vẫn luôn bị Tư Trạch dùng như đồ chơi, xoa xoa vuốt vuốt. Vì thấy hắn cực nhọc nên cô chủ động vuốt nhanh và dùng kĩ thuật của mình trêu đùa cho nó sướиɠ đến bắn.

Vậy mà lại bắn lên dính lên mặt cô, còn dính miệng một chút. Nhưng có điều... Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Tư Trạch lại rất ngon. Ngon nhất trong cả đám nam nhân kia. Của họ cũng không khó nuốt, nhưng không cho cô cảm giác thích như của Tư Trạch.

Sau một hồi, Lục Vu cũng bắn ra. Họ tắm rửa lau người sạch sẽ cho cô sau khi làm xong, vẫn có người chưa thoả mãn đành tự mình làm khi tắm, bọn họ sợ cô sẽ mệt nếu còn để cô làm nữa. Nên nếu để đến lần sau, chỉ có cô và một mình, chắc chắn sẽ làm hết sức.

----------------------------------