Chương 34: Chỉ là mưu kế

Trước nhà Nam, nó lơ đãng nhìn xung quanh sau đó cùng hắn tiến vào. Bên trong phòng khách rộng lớn, một cụ bà khoảng 70 với vẻ mặt phúc hậu đang trò chuyện cùng các bậc phụ huynh

"Xin chào" nó cúi người

"A...đến rồi à? Nam của nội" cụ bà vui mừng đánh yêu vào người Nam

"Chào bà" Azami lễ phép

"Haha, cả cháu nữa hả, không gặp ít ngày mà lại xinh hơn nữa rồi" cụ bà tấm tắc

"Không có đâu ạ, cháu vẫn vậy mà" Azami ngượng ngùng

Lúc này....

"Con gái" ba nó mắt rưng rưng

"Ba đừng giả vờ, hôm nay đến đây chính là có ý gì?"

Nó mỉm cười ôm lấy ba nhưng nhanh như cắt chuyển trạng thái, phun ra từng từ lạnh lùng vào tai ba nó. Ông Hoàng nghe nó nói mà run người, vội cười giã lã buông con ra

"Haha, Felix cũng đến à, nào ngồi đi" ba nó cười tươi

"Ồ, đây là con gái cậu sao? Thật xinh đẹp" cụ bà quay sang nó

"Cảm ơn bà ạ" nó cười tươi

"Ừa, nếu ta chưa hứa hôn cho Nam, chắc chắn sẽ chọn con" bà cụ cười

"Dạ?" nó nghiêng đầu

Hắn bên cạnh cũng khó hiểu, Nam và Azami thì rơi vào trạng thái đóng băng toàn thân, còn ba nó, ông vội lén vào nhà bếp một cách êm đềm. Anh nhà vội bước theo "ba vợ" để tìm hiểu. Nó thì quay sang hai con người đang sợ hãi kia rồi nhìn bà cụ

"Bà à, ý bà là gì?"

"Hả? Ba không nói cháu biết sao? Azami và Nam đã được hứa hôn từ trước. Ta cứ tưởng hai đứa nó sẽ phản đổi gay gắt như trong mấy truyện teen mà ta đọc (bà quá dữ) Nhưng nào ngờ hai đứa lại chịu, còn tuyên bố là đã yêu nhau từ rất lâu nữa chứ, khỏi nói cũng biết hai gia đình vui cỡ nào rồi, dự định cuối năm nay quyết định hôn lễ này"

Mặc cho bà cụ thao thao bất tuyệt, nó nghe đến từ "hứa hôn" là sôi máu nhìn sang Nam và Azami đến thấu xương thấu thịt, hai người than thầm sau bà nội lại kể ra hết vậy chứ, chỉ dám cúi đầu không dám lên tiếng

"À...cháu vào toillet một chút" nó nén giận

"Được được" bà cụ gật đầu

Nó siết chặc tay chạy như bay vào nhà bếp, người ba vĩ đại của nó đang run cầm cập nhìn con gái. Chị nhà bức xúc tiến đến bấu lấy ba, hai tay không dư thời gian mà cắn mà xé

"Ba thật quá đáng, thật đáng ghét" nó gần như bật khóc

"Nào, bình tĩnh, không phải chị có anh rồi sao?" hắn nói vào tai nó

"Thật là..." nó cau có

"Con gái, ba xin lỗi" ba nó khúc khích

"Mình cũng xin lỗi" Nam và Azami thì thầm

"Hừ" nó phừng phừng bỏ ra ngoài

Ngoài vườn, nó bực tức ngồi trên xích đu, hắn thấy vợ liền tiến lại, đưa nước cho nó

"Em cần gì phải giận như vậy?" hắn để nó dựa vào vai mình và hỏi

"Giận chứ sao không?"

"Chẳng lẽ...em thấy tiếc?" hắn đen mặt

"Không...không có đâu mà" nó vội vàng ôm cổ hắn chữa cháy

"Anh không biết đâu, rõ ràng là em tiếc vì Nam không còn của mình nữa" hắn bĩu môi

"Không có, thật mà, em yêu anh thôi, chỉ tại ba lừa em" nó giải thích

"Thì giờ chúng ta đến với nhau rồi, Nam cũng biến mất, không còn chướng ngại vật" hắn nhéo mũi nó

"Còn đấy" nó cụp mắt

"Hở?" hắn khó hiểu

"Là Vanessa" nó nhíu mày

"Hahaha, chị à! Chị đừng lo, anh chỉ thương mỗi chị thôi" hắn ôm nó thật chặc

"Thiệt hông" nó liếc

"Tất nhiên là thiệt gòi, thương muốn chết á" hôn vào cổ nó, hắn nói

Nó bật cười, bàn tay thon thả khẽ vuốt ve tay hắn đang trên cổ mình, ấm áp dâng trào. Con người ta khi yêu, khác lạ đến vậy sao? Một bad girl ăn chơi lêu lỏng giờ thành mèo ngoan, một playboy lạnh lùng nay trở thành người con trai ngoan hiền nghe lời vợ, tình yêu của hắn và nó quả khác biệt

------------------------------------------------------------------------------

Chap hơi nhảm, sò ri nhiều