Chương 10: Đại hội thể thao dâʍ ɭσạи ( 1 ) Vυ' của Bạch Vi bị nghi ngờ

Editor Mạnh Thường Ca

Lần này Bạch Vi bị cᏂị©Ꮒ xong cũng không có bị ném một mình ở đó, Lý Chi đưa cô vào phòng tắm trong phòng tập thể thao, rồi đưa cô quay về ký túc xá, còn mua một đống lớn đồ ăn vặt ở trên đường.

Khi Bạch Vi trở lại ký túc xá phát hiện trên mặt của mọi người đều lộ ra nụ cười hưng phấn.

Thiến Thiến vừa thấy Bạch Vi về liền cao hứng tới ôm cô một cái, Bạch Vi bị cô nàng ôm mạnh nên liên tục lùi về phía sau vài bước mới dừng lại được.

“Mình mang đồ ăn về cho các cậu.” Bạch Vi nhấc cái túi nilon trắng trong tay lên, “Ban nãy các cậu đang nói chuyện gì vậy, còn vui vẻ như vậy nữa, mình ở ngoài hành lang cũng có thể nghe thấy tiếng các cậu nói chuyện.”

“Vi Vi cậu thật là tốt! “Thiến Thiến hôn cô một cái, sau đó lấy ra một tờ giấy, kết quả bị Đinh Đinh đoạt lấy.

“Để mình nói, để mình nói!” Đinh Đinh đứng trên ghế, “Ngày mai trường chúng ta tổ chức đại hội thể thao dâʍ ɭσạи! Nếu có thể lấy được phần thưởng của đại hội thể thao như vậy có thể đạt được danh hiệu ngôi sao dâʍ ɭσạи, hơn nữa người đó có thể được miễn học mấy môn học bắt buộc của học kỳ này!”

“Có chuyện tốt như vậy sao?” Bạch Vi bị điều kiện này làm cho sợ ngây người, “Đó có phải sẽ có rất nhiều người báo danh hay không?”

Thiến Thiến lấy ra một túi thạch trái cây, “Đương nhiên, Đinh Đinh với mình cũng định báo đánh, lỡ như hoàn thành được thì sao, như thế cả học kỳ cũng không cần đi học, chỉ cần lo làʍ t̠ìиɦ là được rồi!”

Đinh Đinh cắn ống hút của hộp sữa bò, đưa cho cô một tờ phiếu báo danh “Vi Vi, cậu cũng báo danh đi, cậu có thành tích tốt nhất trong ký túc xá của chúng ta, cậu nghĩ xem, vất vả có mấy ngày, tính phúc cả một học kỳ, chuyện này lãi đến mức nào cơ chứ!”

Nói rồi Đinh Đinh bắt đầu ảo tưởng tình cảnh được thầy dạy toán cùng thầy thể dục liếʍ huyệt cho mình, tượng đến hình ảnh hai nam thần này phủ phục dưới huyệt mình dâʍ ŧᏂủy̠ cô nàngliền lan tràn.

“Vậy cũng được, để mình báo danh.” Bạch Vi cũng không nhìn kỹ, điền vào giấy luôn.

Thiến Thiến ôm vai cô, “ Thế mới đúng chứ, đúng rồi hôm nay cậu đã làʍ t̠ìиɦ với Lý Chi rồi sao?”

Bạch Vi nói lại một lần quá trình cô làʍ t̠ìиɦ với Lý Chi, mọi người đều cảm giác Lý Chi quả thực chính là một bạch mã vương tử, tuy rằng Bạch Vi rất ưu tú, nhưng mà bình thường cô chẳng hề làm giá chút nào cho nên hai bạn cùng phòng đều cảm thấy vui mừng thay cô.

“Vậy hôm nay cậu đi ngủ sớm một chút đi, mới chuẩn bị tốt được cho đại hội thể thao dâʍ ɭσạи ngày mai.”

Ngày hôm sau đại hội thể thao bắt đầu lúc 8 giờ, vì để giữ thể lực cho tất cả mọi người nên trường học hủy bỏ lễ khai mạc, đơn giản nói hai câu xong thì liền bắt đầu.

Lãnh đạo nhà trường phát biểu trên loa vang lên, “Xin mời các bạn nữ tham gia hạng mục kìm nén và nhẫn nại tập trung tại sân thể dục trong vòng một phút.”

Quy định của trường học tất cả vận động viên đều phải mặc đồng phục đã được thống nhất, vì để tiện cho việc cᏂị©Ꮒ xoạc nên trang phục đều là váy ngắn cùng với áo croptop bó sát người.

Tuy Thiến Thiến và Đinh Đinh không có dáng người ma quỷ như Bạch Vi nhưng cũng là kiểu hình trung đẳng trong số các nữ sinh, vài người nâng tay tự tin đi về sân vận động, một trận gió thổi qua, tất cả nam sinh có mặt đều nhìn chằm chằm bên dưới váy của các cô gái, lúc đi qua ban của Lý Chi, Lý Chi còn vỗ vỗ mông của Bạch Vi khuyến khích cô, rước lấy một trận hâm mộ của tất cả mọi người.

Trọng tài là một cô giáo, cô cầm mic nói, “Mọi người nghe rõ, hiện giờ cởϊ áσ ngực của các em, đẩy lên trên để lộ cặρ √υ" ra để cho nhân viên công tác của chúng ta kiểm tra xem các em có hành vi gian lận hay không.”

Bạch Vi nghi hoặc cởϊ áσ ngực, “Gian lận trong đại hội thể thao chẳng lẽ không phải uống mấy loại thuốc kí©h thí©ɧ linh tinh sao, vì sao cần phải bóρ ѵú chứ?”

Nhân viên kiểm tra không có biểu tình gì khác ở trên mặt, hai tay đeo găng tay cao su màu trắng, mạnh mẽ xoa nắn một loạt vυ" của các nữ sinh.

Vυ" của Bạch Vi tròn trịa và rất lớn, hơn nữa cũng rất tròn cho dù không mặc áo ngực cũng sẽ không bị rũ xuống, rất nhanh đã làm các nhân viên kiểm tra chú ý, hắn thì thầm mấy câu vào tai trọng tài, trọng tài hỏi Bạch Vi, “Bạn học này, em hãy nói thật đi, có phải đi làm ngực rồi không? Vì sao vυ" em lại không bị xệ xuống?”

“Cô ơi, em không có, em là trời sinh!” Trong lòng Bạch Vi kêu oan, mấy nữ sinh khác ở lớp bên cạnh tỏ vẻ vui mừng khi thấy người khác gặp hoạ.

Thiến Thiến và Đinh Đinh cũng nói giúp cô, “Cô ơi, thành niên mới bị ngực xệ, Vi Vi còn chưa đến 18 tuổi đâu.”

Trọng tài vẫn có chút không yên tâm, “Kiểm tra viên của chúng ta có kinh nghiệm bóρ ѵú phong phú, nếu như em qua được sự kiểm tra của ba người thì tôi sẽ tin và phán em có đủ tư cách.”

Bạch Vi đại kinh thất sắc, nếu như kiểm tra bóp nhiều quá thì thành tích của cô nhất định sẽ không thể đủ tư cách, sau lưng cô rơi ra một tầng mồ hôi lạnh.