Chương 10: Nhuyễn ngọc hương chẩm đoàn tụ tung (H)

Khói trắng từ gỗ cây

tử đàn toả ra lượn lờ tạo thành một vòng tròn, lâng lâng mờ ảo, tan vào

trong không gian. Phía trong màn có tiếng rêи ɾỉ truyền ra, thanh âm nhỏ vụn chậm rãi trở lên gấp gáp, rất sâu triền miên, phía cửa sổ đêm tối

đã nhuộm thắm sắc xuân.

Một thiếu nữ thân thể nằm ngang, bộ ngực sữa trắng noãn dường như nhảy lên theo từng nhịp. Cổ tay tinh tế bị

buộc chặt bởi sợi dây đỏ, vô lực đặt trên đỉnh đầu. Chân ngọc thon dài

gác lên trên bờ vai dày rộng, một cây gậy th*t thô to xuyên qua khe hở

giữa hai chân, không ngừng ra vào luật động, miệng huyệt bị căng ra đến

cực hạn, nơi bộ vị giao hợp giữa hai người dính một ít dịch trắng.

“ A... Bạch công tử...Đủ rồi... Không cần...”

Màn sa trước mắt không ngừng lay động, Hứa Ngự Tiên mềm mại cầu xin tha

thứ, toàn thân không còn nửa điểm khí lực. Liên tục ba ngày ba đêm triền miên không ngừng nghỉ, hạ thể bị dị vật xâm chiếm phảng phất giống như

đã hoà nhập vào trong cơ thể nàng, cũng không biết đã chảy ra bao nhiêu

mật ngọt.

“ Đừng nói chuyện, tiết kiệm khí lực tốt hơn.” Bạch Tố

Ly ôn nhu trấn an, đột ngột lật thân thể nàng xoay qua chỗ khác, tạo

thành tư thế hai chân quỳ sấp, mông nâng lên cao đối diện với mình, hai

cánh mông tuyết trắng bị tách ra sau đó côn th*t lại một lần nữa tiến

vào.

“ Ừm... Chậm một chút... Chậm một chút.. Quá nhanh...”

Động tác ra vào càng lúc càng nhanh, bối thịt đáng thương mở ra lại khép

vào, bị thao tới sưng đỏ không thể tả. Bụng nhỏ phình lớn theo từng động tác ra vào, có thể thấy được hình dáng thô to của côn th*t.

Hứa Ngự Tiên bị thao tới tê dại, tiểu huyệt liền co rút mυ"ŧ chặt lấy côn

thịt, một cái liền đạt tới cao trào, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ động lòng. Bạch Tố Ly động tình xoa nắn một đôi nhũ

tiêm, tay kia xoay chiếc cằm bạch ngọc không tỳ vết của nàng lại, hôn

duyệt lấy đôi môi anh đào, cự vật ở trong mật đạo như tơ lụa mãnh liệt

cọ sát, mỗi một lần luật động đều đem lại kɧoáı ©ảʍ cực hạn.

Triền miên đến canh năm côn th*t cũng trở lên trướng lớn, chống đỡ ở miệng tử ©υиɠ, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm, Hứa Ngự Tiên cũng xuất tới run rẩy,

mềm nhũn ngã xuống. Một bàn tay nhẹ nhàng đỡ lấy Hứa Ngự Tiên, l*иg ngực rắn chắc dường như kề sát với thân thể trần trụi, Bạch Tố Ly vén mái

tóc đen huyền ướt đẫm mồ hôi của nàng lên, hôn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn

hơi ửng đỏ.

Hứa Ngự Tiên không tự chủ được run rẩy,thoát khỏi l*иg ngực của hắn: “ Trên người ngươi lạnh quá...”

Rõ ràng làm chuyện kịch liệt thật

lâu, vì sao thân thể nam nhân này còn lạnh băng như vậy, ba ngày triền miên hiện tại khiến cho nàng khó chịu muốn chết.

Đồng tử của Bạch Tố Ly co rút, âm thầm vận chân khí, một lần nữa đem nàng ôm trở lại trong lòng, lần này giữ thật chặt, không để cho nàng lần thứ

hai né tránh.

“ Hiện tại cảm thấy thế nào?”

L*иg ngực của

hắn rốt cuộc cũng trở lên ấm áp không ít, hình như hàn ngọc biến thành

noãn ngọc, Hứa Ngự Tiên cảm thấy hết sức thần kỳ, thò tay chạm vào da

thịt tinh tế trắng nõn của hắn

“ Ngươi làm như thế nào?”

Móng tay của Hứa Ngự Tiên vô ý chạm tới hạt đậu đỏ của hắn, cổ họng Bạch Tố

Ly liền trở lên khô khốc, chuyển thân giữ chặt lấy nàng. Hứa Ngự Tiên ảo não đẩy hắn ra.

“ Không muốn, mau thả ta về nhà, ca ca ta sẽ tức giận.”

“ Đã nhiều ngày khoái hoạt như vậy, ngươi thật ra cũng rất thích.”

Bạch Tố Ly nâng cằm Hứa Ngự Tiên lên, bàn tay lau nơi hạ thể ướt đẫm của nàng, sau đó ở trước mắt nàng quơ quơ.

“ Phía dưới lại chảy ra thật nhiều mật ngọt.”

“ Mới không phải, ngô ngô...” Hứa Ngự Tiên còn chưa kịp nói xong, Bạch Tố Ly đã đột nhiên cúi người ngăn chặn môi của nàng, côn th*t lần thứ hai

hung hăng tiến vào.

“ Ừm...” Hứa Ngự Tiên vô lực giãy dụa, lại bị tìиɧ ɖu͙© xâm chiếm, ỡm ờ cùng hắn lần thứ hai triền miên.

Buổi trưa ngày kế tiếp Hứa Ngự Tiên mới tỉnh lại, phòng lớn như thế nào lại

chỉ có một mình nàng, nàng phẫn nộ nhảy xuống giường, hai chân mềm nhũn

ngay cả đi đều không đi được, y phục của nàng còn để ở trong phòng tắm,

chỉ có thể chống bàn nhích từng bước về phía giường, tìm được một kiện

bạch trường sam của nam nhân.

Nàng phải mau chóng rời đi, ở Bạch

phủ đã nhiều ngày qua, Hứa Thiệu Nhung khẳng định đã sớm về nhà, hắn lúc này chắc chắn lòng như lửa đốt tìm kiếm muội muội, nếu biết muội muội

bị một nam nhân xa lạ đùa bỡn, không giận dữ mới lạ..