Chương 35: (35)

Trừ mẹ của Cố Hàn Tư, Thẩm Trì thật sự không nghĩ thêm được cái gì có thể uy hϊếp đến Cố Hàn Tư.

Nhưng mà, Thẩm Trì câu môi cười, cầu nguyện anh đừng chết quá nhanh.

Đúng lúc có người tới kêu Thẩm Trì có thể lên sân khấu, Thẩm Trì kéo mũ cười.

Thẩm Trì không hề bất ngờ hắn đạt giải nhất, sau khi thành phẩm thiết kế của hắn vừa ra mắt, đã được D.M quảng bá, cuối cùng được mua với giá cao.

Chà, người đó, không ai khác ngoài Cố Hàn Tư.

Nghe nói tên tiểu tử Cố Hàn Thần kia cũng muốn mua, nhưng anh ta không thể đấu lại Cố Hàn Tư.

“Thật ngại, đêm nay nhà thiết kế này bởi vì lý do cá nhân nên không thể xuất hiện.”

Sau khi nói xong câu này chính là một hồi thổn thức.

Tɧẩʍ ɖυệ sắc mặt cực kỳ khó coi, một người đàn ông thiết kế trang sức cho phụ nữ còn chơi trò thần thần bí bí? Giống y hệt tên Thẩm Trì kia, đều chán ghét như nhau.

Cha còn muốn hắn nhất định phải đến thuyết phục được nhà thiết kế này.

Tuy nhiên, Tô Vân Tuyền đối vẻ thần bí của Thẩm Trì có chút hứng thú, “Thú vị.”

Cố Hàn Tư lại không để ý lắm, rốt cuộc các nhà thiết kế đều có chút cổ quái, đều thích bảo trì thần bí.

“Tuy nhiên, cậu ấy hy vọng có thể gặp riêng người đã mua thiết kế của cậu ấy”

Lời này vừa nói xong tất cả đều rõ ràng, ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người Cố Hàn Tư, như vậy có vẻ vị thiết kế này đã thành vật trong bàn tay Cố Hàn Tư.

Tô Vân Tuyền cười, “ Xem ra hắn thuộc về cậu.”

Cố Hàn Tư thật ra có chút ngoài ý muốn, chẳng qua nếu có thể đàm phán, cũng không ngại gặp một lần.

Cố Hàn Tư được đưa tới phòng riêng, đẩy cửa ra chính là thiếu niên mang mũ lưỡi trai, đôi mắt nhìn thấu qua vành mũ dừng ở trên người cậu, Cố Hàn Tư gần như ngay lập tức nhận ra cậu.

“Trì Trì?”

Thẩm Trì gỡ mũ cùng khẩu trang xuống, nghiêng đầu nhìn Cố Hàn Tư, “Tiên sinh.”

Cố Hàn Tư bỗng nhiên cười, bước chậm về phía Thẩm Trì, “Thì ra người bên gối của anh lại ẩn giấu một bí mật lớn như vậy?”

Thẩm Trì mím môi, bộ dáng nhu nhược đáng thương, trước sau đều khiến người động lòng, “Em…… em không phải cố ý giấu giếm tiên sinh!”

“Em…… em chỉ là muốn…… Ô……”

Thẩm Trì nói còn chưa nói xong, đã bị người bóp cằm hôn lên, ánh mắt có vẻ hơi hoảng hốt, rồi lại nhanh chóng dịu xuống, đáp lại nụ hôn sâu nóng bóng của Cố Hàn Tư.

“Trì Trì, còn điều gì che giấu mà anh không biết không?”

Thẩm Trì đôi mắt hơi híp lại, khóe mắt nhiễm chút lệ ý xuân sắc, trên trán thấm một tầng mồ hôi mỏng, hơi cắn môi, giọng nói run rẩy, “Không…… không còn nữa.”

Cố Hàn Tư nhéo cằm Thẩm Trì, “Thật sự không còn nữa?”

Thẩm Trì liên tục gật đầu, “Thật…… thật sự không còn……”

Cố Hàn Tư hôn lên khóe mắt Thẩm Trì, “Trì Trì là bởi vì anh sao?”

Thẩm Trì mở to mắt, thủy quang lưu chuyển, trong mắt phản chiếu lại thân ảnh Cố Hàn Tư, “Ừm……”

“Em hy vọng em có thể giúp được tiên sinh.”

“Em…… em cũng muốn cùng tiên sinh sóng vai đứng chung một chỗ……”

“Bọn họ nói với em, trợ lý cá nhân chỉ là …… bạn giường của tiên sinh……”

“Nói em dựa vào bên dưới ngập…… Ô……”

Cố Hàn Tư ngăn cản Thẩm Trì tiếp tục nói ra nói, “Trì Trì, chúng ta kết hôn đi.”

Thẩm Trì hơi giật mình, anh nên đổi địa điểm cầu hôn đi!

“A…… tiên sinh……”

Cố Hàn Tư đeo cái vòng cổ mới mua lên chiếc cổ trắng nõn của Thẩm Trì, khiến những vệt đỏ trên cổ hắn càng thêm vài phần quyến rũ.

Cố Hàn Tư cách mặt sợi dây chuyền hôn lên da thịt Thẩm Trì, “Trì Trì, đừng cự tuyệt anh.”

Thẩm Trì theo bản năng rùng mình, quá mức phạm quy……

Thẩm Trì nâng mặt Cố Hàn Tư, chủ động cúi đầu hôn lên, “Được, chỉ cần là tiên sinh, em nguyện ý.”

Cố Hàn Tư cười, lúc này Trì Trì có thể quang minh chính đại thuộc về mình hắn.

Cố Hàn Tư đưa Thẩm Trì về nhà cũ, bình tĩnh nói chuyện hắn muốn cùng Thẩm Trì kết hôn. Cố Hàn Thần là người đầu tiên có phản ứng, trực tiếp vỗ lên bàn đứng dậy, “Tao không đồng ý!”

Thẩm Trì hoảng sợ co rụt vào lòng Cố Hàn Tư, Cố Hàn Tư thuận tay ôm lấy hắn, ngước mắt lạnh lùng nhìn Cố Hàn Thần, “Anh có tư cách gì không đồng ý?”

Cố lão gia nhíu mày, ông còn chưa có ý kiến, thằng nhóc chết tiệt này chẳng lẽ lại nhớ thương tức phụ của Cố Hàn Tư?

Cố lão gia là người nhạy bén, “Cố Hàn Thần! chuyện người ta kết hôn, mày không đồng ý?”

“Cha mày còn chưa chết đâu, khi nào đến phiên mày nói chuyện?!”

Cố Lục cũng có dấu hiệu phản đối, liếc Cố Hàn Tư một cái, “Hai nam nhân, kết hôn cái gì?”

Chỉ có nữ nhân kia không nói gì, hơi bất mãn liếc mắt nhìn Cố Hàn Thần một cái.

Cố Hàn Tư trấn an Thẩm Trì, “Tôi chỉ là tới thông báo với các người một tiếng, không phải tới xin sự đồng ý của các người.”

Cố lão gia thật ra rất vừa lòng với thái độ của Cố Hàn Tư, như vậy mới giống cháu của lão già này.

“Phía bên Thẩm gia thì sao?”

Cố Hàn Tư biết ông nội đồng ý, cho dù ông không đồng ý hắn cũng sẽ cưới.

“Cháu…… cháu và Thẩm gia không có quan hệ gì……”

Tính tình của đứa cháu dâu này có chút quá mềm yếu rồi.

Không biết đến lúc bị khi dễ sẽ thành bộ dáng gì.

Những chuyện trong nhà họ Thẩm chắc hẳn là bắt đầu từ việc chèn ép đứa con trai này, cũng là một hài tử số khổ.

“Vậy không cần phải lo lắng, địa điểm đã ấn định chưa? Khi nào? Người chủ trì là ai? Còn có khách khứa, kẹo mừng, thiệp mời những thứ này đã sắp xếp xong chưa?”

Cố lão gia bộ dáng cực kì quan tâm, dùng vẻ mặt nghiêm túc nói chuyện, người không biết còn tưởng rằng ông muốn đánh lộn với Cố Hàn Tư.

Thẩm Trì ngoan như đứa trẻ nhìn Cố lão gia, “Tư tiên sinh rất bận, cháu…… cháu cũng vậy, ông nội có thể giúp chúng cháu không ạ?”

Cố Hàn Tư liếc mắt nhìn Thẩm Trì một cái, Thẩm Trì liền âm thầm nhéo eo Cố Hàn Tư, ý bảo hắn nói chuyện.

Cố Hàn Tư bắt lấy tay Thẩm Trì, vật nhỏ càng ngày càng làm càn.

Nhưng trên mặt lại không có biểu tình gì, chỉ gật đầu ừ một tiếng, “Trì Trì hiện tại là nhà thiết kế của công ty, có rất nhiều việc bận.”

Cố lão gia bất mãn quét mắt liếc hắn một cái, “Đây chính là đại sự của hai đứa! Có cái gì so hôn lễ quan trọng hơn sao?”

Ông quay đầu lại nhìn Thẩm Trì, mở miệng, “Hai đứa có muốn mời người nhà họ Thẩm không?”

Thẩm Trì cười lắc đầu, “Không có, ông nội quyết định là được rồi.”

“Cháu mới gia nhập công ty của Tư tiên sinh, bởi vì muốn nhanh chóng thiết kế, cho nên chỉ có thể để ông nội vất vả.”

Cố lão gia biết đây là Thẩm Trì đang lấy cớ, nhưng thật ra cậu cũng là một đứa trẻ không tồi.

“Hừ, biết vất vả là tốt!”

Phốc……

Rõ ràng là cũng rất vui vẻ.

“Thiết kế? Sao anh lại không nhớ em còn biết thiết kế?”

Cố Hàn Tư nhìn Thẩm Trì, Thẩm Trì ngoan ngoãn một câu cũng đều không nói.

Cố Hàn Tư nhàn nhạt liếc Cố Hàn Thần, “Anh trai trong đầu chỉ có thế thân, thế thân thì nên giấu đi cũng không thể lộ ra ngoài.”

“Đến một bộ quần áo cũng không mua nổi, anh còn có thể biết hắn sẽ thiết kế sao?”

Thẩm Trì là viên ngọc hắn tình cờ phát hiện được, hắn hy vọng cậu có thể toả sáng rực rỡ, lại cũng càng hy vọng chỉ có một mình hắn có thể thấy ánh sáng của cậu.