Chương 2: Bạch nguyệt quang thế thân lại xuất tường ( 2 )

Mẹ Cố Hàn Tư có cái tên đẹp lại gây ấn tượng —— Vân Miểu.

Vân Miểu tuyệt đối được xưng là tiểu thư khuê các dòng dõi thư hương.

Nhưng nữ tử như vậy lại rất nhiều cũng chưa ai chết già mà sẽ toàn gặp người không tốt.

Vân Miểu không chỉ bị cha Cố Hàn Tư lừa gạt đến xoay vòng vòng, thậm chí chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ cũng chẳng hay biết gì, mãi đến khi người đàn bà kia tìm tới nhà diễu võ dương oai, Vân Miểu mới biết được hết thảy chân tướng.

Mà lúc ấy, Cố Hàn Tư mới sinh ra.

Vân Miểu không thể chịu đựng được muốn ly hôn, nhưng cũng không chịu nổi Cố Lục khi đó tìm mọi cách cầu xin, đành phải ép dạ cầu toàn, lại thêm Cố Hàn Tư còn nhỏ, vì con nhỏ mà giữ mặt mũi, Vân Miểu lựa chọn tha thứ.

Bà chỉ muốn khiến Cố Lục cùng người đàn bà kia hoàn toàn cắt đứt liên hệ.

Chỉ là Vân Miểu từ đó về sau, tinh thần bị kí©h thí©ɧ, bắt đầu thay đổi tính tình, thường xuyên nổi điên, không chỉ tự mình hại mình, còn làm bị thương không ít người.

Trên cánh tay Cố Hàn Tư có một vết sẹo rất sâu, khi đó là do Vân Miểu mất khống chế nổi điên lưu lại.

Cố Hàn Tư từ đó về sau không còn gặp qua mẹ của y nữa.

“Nhìn dáng vẻ vị kia chính là mẹ Cố Hàn Tư bị uy hϊếp?”

Sau khi tỉnh dậy, Thẩm Trì dường như thấy bản thân có sự thay đổi, bình tĩnh không gợn sóng, chỉ là trong tay đột nhiên xuất hiện một nắm lông.

Nắm lông: “……”

Lại xoa nữa nó liền phải trọc!

Ô ô……

Nó như thế nào liền xui xẻo như vậy, vừa vặn đυ.ng phải Thẩm Trì?

Mới vừa đây ngục giam đế quốc đột nhiên bạo động. Thân là “tội phạm” số một, Thẩm Trì lập tức chạy trốn khỏi ngục giam.

Vừa đúng lúc Thẩm Trì đυ.ng phải nắm lông này, thuận tay bắt được nó, mạnh mẽ cùng nó trói định, sau đó liền trực tiếp xông vào thế giới này.

Nắm lông: “……”

Toàn bộ hệ thống giới, có ai mà không biết sự tích ác liệt của Thẩm Trì, vì vậy không có một hệ thống nào muốn cùng hắn trói định.

Thẩm Trì không phải không theo kịch bản tiến hành nhiệm vụ, mà kêu hắn trợ giúp nam chủ, hắn lại muốn đi giúp vai ác, còn không thèm làm nhiệm vụ đòi phải sử dụng bạo lực giải quyết tất cả phiền toái!

Điểm chết người chính là, Thẩm Trì dưới sự tức giận được che dấu kỹ càng, trực tiếp đi phá hủy một tiểu thế giới???

Cuối cùng vẫn là Chủ Thần tự mình điều chỉnh lại.

Thẩm Trì bị treo ở toàn bộ mau xuyên cục truy nã bảng thượng, không chỉ có lêu lổng khắp nơi, còn đi theo ký chủ khác chạy tới tiểu thế giới quấy rối!!!

Chủ Thần trực tiếp không chút do dự xử quyết bọn họ!

Nắm lông: “……”

Thẩm Trì thấy nắm lông không nói lời nào, rũ mắt quét hắn, nắm lông lập tức lúng túng.

“Đúng vậy! Nhưng Cố Hàn Thần xem thường Cố Hàn Tư, cho nên Cố Hàn Tư là tự tìm phiền toái.”

“Cố Hàn Thần biết rõ Vân Miểu là vảy ngược của Cố Hàn Tư, cho nên cũng không thiếu lần lấy cái này kí©h thí©ɧ Cố Hàn Tư.”

Thẩm Trì chống đầu, có vẻ lười biếng lại tùy ý, trên mặt lộ ra một chút khác thường nóng bỏng màu đỏ, hô hấp đều đều nặng nề, nhưng cảm xúc dường như lại không có dao động gì quá lớn, chỉ là liên tiếp xoa nắn nắm lông trên đùi.

Nắm lông bản thể là cục lông tròn, lông xù xù, phía sau còn có một cái đuôi nhỏ màu đen, vẫn là trẻ con, rất đáng yêu.

Thẩm Trì đối động vật nhuyễn thể như vậy, không có sức chống cự.

Thẩm Trì lúc này đã sớm tiếp nhận ký ức của nguyên chủ rồi.

Nguyên chủ cùng tên với cậu là Thẩm Trì, đáng tiếc lại là tiểu công tử Thẩm gia không được sủng ái.

Nguyên chủ vì sao lại cùng hai anh em Cố Hàn Thần nhấc lên quan hệ, chính là bắt đầu từ sự tình hai năm trước.

Hai năm trước, Thẩm Trì ở tiệc rượu cho giới thượng lưu ngẫu nhiên gặp được Cố Hàn Thần, mà từ lần đó Cố Hàn Thần triển khai theo đuổi Thẩm Trì mãnh liệt. Người chưa có kinh nghiệm như Thẩm Trì nào chịu được sự theo đuổi của Cố Hàn Thần, hơn nữa lại tưởng được thoát khỏi Thẩm gia, đương nhiên y sẽ đáp ứng.

Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang (*), Cố Hàn Thần đem người bao dưỡng ở nhà, trước nay lại không chạm vào.



( * )Ngày vui ngắn chẳng tày gang: Khi vui vẻ thì thấy thời gian trôi đi rất nhanh; cuộc sống vui buồn là sự thường. Phải luôn nhớ rằng, điều may mắn, chuyện vui vẻ thường chỉ thoảng qua ngắn ngủi, còn lại là khó khăn trở ngại, lo toan, buồn phiền.

Mới đầu Thẩm Trì tưởng Cố Hàn Thần thương tiếc hắn, cũng giống như Cố Hàn Tư ban đầu nói, luyến tiếc chạm vào hắn.