Chương 16: Bạch nguyệt quang thế thân lại xuất tường (16)

Cố Hàn Thần rốt cục vẫn là nhịn xuống, gã vô pháp giống Cố Hàn Tư, vứt bỏ toàn bộ sản nghiệp của Cố gia, cho nên Cố Hàn Tư so với gã đương nhiên mạnh hơn nhiều.

“Gia gia…… cháu sai rồi!”

Cố Hàn Thần rất nhanh đã nhận sai.

“Ký chủ, tôi mãnh liệt hoài nghi tên cẩu nam nhân này, tuyệt đối không phải thật lòng nhận sai!”

Nắm lông lúc này phiêu phù ở không trung, thoát khỏi móng vuốt của ký chủ nhà mình, mới có thể thở ra một hơi.

Thẩm Trì cười khẽ, “Mày có thể nhìn ra được, vậy mà mày cảm thấy tao sẽ không biết sao? Hử?”

Người khác nhìn không thấy nắm lông, tự nhiên cũng nghe không thấy nắm lông nói chuyện, Thẩm Trì cũng là cùng nắm lông trò truyện trong thức hải.

Nắm lông: “……”

Ký chủ! Tôi hoài nghi cậu đang nội hàm tôi! Nhưng tôi không có chứng cứ!!!

Nắm lông tỏ vẻ bản thân chẳng những bị ký chủ giựt lông, còn bị ký chủ nhà nó nội hàm, nó quá đau khổ rồi!

Cố lão gia biết Cố Hàn Thần là loại tính tình gì, đối với ông nhận sai, tự nhiên ông cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Chỉ cần Cố Hàn Thần đừng trắng trợn táo bạo tỏ vẻ khinh mạn trước mặt ông, tới ghê tởm người, ông có thể coi như không nhìn thấy.

Cố lão gia cười nhạt một tiếng, không hề để ý tới Cố Hàn Thần, nhìn chằm chằm Cố Hàn Tư mở miệng, “Cho nên tiểu tử cháu cũng giống hắn, muốn được ông tán thành?”

Cố Hàn Tư cười, “Gia gia cảm thấy cháu yêu cầu như vậy sao?”

Cố lão gia: “……”

Một đám ranh con, tức chết lão!

“Cháu đã lâu không về, bồi ông cơm nước xong rồi đi.” Cố lão gia muốn cùng Cố Hàn Tư ăn một bữa cơm, tụ họp lại coi như còn có chút may mắn.

Cố Hàn Tư vốn định cự tuyệt, nhưng đúng lúc bụng Thẩm Trì trống rỗng kêu lên, “A…… thật xin lỗi……”

Cố Hàn Tư đáy mắt mang theo ý cười sủng nịch, “Đói bụng?”

Thẩm Trì nhu nhu ừ một tiếng, “Có…… có một chút……”

Cố Hàn Tư liền nhìn Cố lão gia một cái, “Có thể.”

Cố lão gia: “……” Cái này, Cố lão gia càng tức giận!

Cố Hàn Thần nhìn một màn này, gã cảm thấy trong ngực có một tảng đá lớn vô cùng khó chịu. Không chỉ là bởi vì thái độ của Cố lão gia đối đãi với Cố Hàn Tư, còn có Cố Hàn Tư cùng Thẩm Trì hai người cử chỉ thân mật không coi ai ra gì!

Bọn họ sao có thể?! Cố Hàn Thần gã là bạn trai chính thức còn đứng ở chỗ này! Bọn họ thế mà có thể coi gã hoàn toàn như không tồn tại?

Điều này làm Cố Hàn Thần cả người đều là mùi giấm chua, người khác cách xa mấy chục mét đều có thể ngửi thấy, Thẩm Trì còn cố ý vô tình càng thêm gần sát Cố Hàn Tư.

Cố Hàn Tư không chịu để Thẩm Trì ngồi ở trên ghế, một hai phải đem hắn ôm ở trên người, cái này làm cho Thẩm Trì ở trước mặt người khác càng thêm ngượng ngùng, “Cố…… Cố Hàn Tư! Tôi có thể tự mình ngồi!”

Tay Cố Hàn Tư từ sau lưng Thẩm Trì dời xuống, ghé sát vào bên tai Thẩm Trì dường như nhỏ giọng trêu đùa, “Trì Trì xác định có thể tự mình ngồi sao?”

Thẩm Trì: “!!!”

Thẩm Trì buồn bực xấu hổ muốn chết, gục đầu xuống, nhỏ giọng lẩm bẩm hai chữ, “Lưu manh!”

Cố Hàn Tư nhạy bén, trong mắt hắn đều lộ ra vài phần hứng thú ác ý, nhưng cũng không hề tiếp tục trêu chọc Thẩm Trì.

Cố lão gia một bộ dáng làm lơ, người trẻ tuổi thật đúng là tinh lực tràn đầy, làm trò cũng không để người già này vào mắt, đều phóng túng như vậy!

Cố Hàn Thần âm dương quái khí mở miệng, “Cố Hàn Tư, gia gia còn đang ở chỗ này, hiện tại chính là thời gian ăn cơm, các ngươi có thể thu liễm lại một chút hay không?”

Cố Hàn Thần mùi dấm thật nồng, nồng muốn tràn qua bên kia đại dương.

Cố lão gia vốn không cao hứng, lập tức cau mày, “Lúc ăn và ngủ không nói chuyện, mày nếu không muốn ăn, hiện tại liền cút ra ngoài cho tao.”