Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Đấu La Đại Lục] Bạch Sắc Nữ Thần

Chương 30: xuất Chiến

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sử Lai Khắc Bát Quái, Đại Sư, Phất Lan Đức và Triệu Vô Cực cùng nhau tiến vào Tác Thác Thành, Đại Sư phân bố cho tấm người bọn họ ở một quán trọ trong một tháng ở Tác Thác Thành, tiền sinh hoạt và ở trợ thì sẽ do tám người bọn họ tự lo lấy coi như là một những cách luyện tập mà Đại Sư ban ra.

Khảo luyện này của Đại Sư là tám người một ngày phải xuất chiến hai lần dù thắng hai thua đều phải ra trận, phải đặt được ngân đấu hồn trong vòng một tháng.

Những đội tham gia hai đấu hai đã được Sử Lai Khắc Bát Quái quyết định: Đường Tam cùng Bạch Liên, Đái Mộc Bạch cùng Áo Tư Tạp, Chu Trúc Thanh cùng Trữ Vinh Vinh, Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ.

Trong Sử Lai Khắc Bát Quái có hai người Đường Tam và Bạch Liên là được coi là biến thái nhất trong tám người nên Đại Sư đã cho hai người những hạng chế như Đường Tam không được sử dụng đệ tam hồn kỹ và bốn chiếc vòng tăng trọng lực, còn Bạch Liên phải đeo trên người thêm bốn chiếc vòng tăng trọng lực ở mức tối đa là 200 cân.

Dù đã có những hạn chế đó nhưng hai người bọn họ khi xuất chiến hai đấu hai vẫn giải quyết đối phương trong 5 phút, lúc đó toàn bộ khán đài đều xem bọn họ là quái vật thực sự.

Sau khi mỗi người chiến thắng vòng đấu của mình xong thì đều tập hợp lại ở vòng đấy đội, khi tám người bước vào khu đấu đội thì đều thu hút sự chú ý của mọi người, nếu một, hai người đeo mặt nạ thì không đáng chú ý nhưng ở đây cả tám người đeo mặt nạ cùng lúc xuất hiện đương nhiên sẽ gây ra sự chú ý, dựa theo y phục trên người thì bọn họ có thể đoán được đây là một tổ hợp bốn nam, bốn nữ.

Trong tám người sau khi giành được chiến thắng thì người vui mừng nhất là Áo Tư Tạp, lần đầu tiên xuất trận mà giành được thắng lợi thì hắn đương nhiên phải rất vui, huống chi hắn còn là phụ trợ hồn sư.

Đái Mộc Bạch nhìn bảy người Đường Tam, nghiêm giọng nói ” được rồi, từ bây giờ vòng đấu đội, khống chế và chỉ huy sẽ do Tiểu Tam làm chủ, Tiểu Tam kế sách của ngươi là gì? “.

Đường Tam nói ” vậy thì, công kích sẽ do Tiểu Vũ, Trúc Thanh và Đái lão đại đảm nhận, Tiểu Áo ngươi vẫn còn đủ hồn lực? “.

Áo Tư Tạp cười hắc hắc, nói ” đương nhiên, ta đây còn dư hồn lực chán “.

Đường Tam cười nói ” vậy phụ trợ sẽ do Tiểu Áo cùng Vinh Vinh đảm nhân, mập mạp thì sẽ ở phía dưới bảo vệ cho Tiểu Áo và Vinh Vinh, ta sẽ ở giữa khống chế, Vinh Vinh dù có bị công kích thì cũng đừng trở nên rối loạn “.

Trữ Vinh Vinh cười hì hì, nói ” rối loạn?, biểu hiện đó ta con không có thì làm sao mà rối loạn “.

Đường Tam gật đầu rồi nhìn qua Bạch Liên cười nói ” Tiểu Liên, muội vẫn đảm nhận hai vị trí phụ trợ và cường công như cũ? “.

” ừm ” Bạch Liên trả lời.

Sau khi phẩm bố xong thì Sử Lai Khắc Bát Quái cung nhau tiến vào sân đấu, bước vào sân thì Sử Lại Khắc Bát Quái cũng nhìn thấy đối thủ của họ, bên kia có bảy người, bốn nam, ba nữ nhìn khoảng 20 tuổi trừ vị nam tử dẫn đầu, vị nam tử nhìn cỡ 12 tuổi, vô cùng tuấn tú, mái tóc đen ngắn, đôi mắt đen thăm thúy như hố đen sâu thẳm, làn trắng như nữ tử, khuôn mặt nghiêm nghị, lạnh nhạt như băng sơn, toàn thân là một bộ hắc y, dù tuổi còn nhỏ nhưng khí chất hơn người, chỉ cần lướt qua là biết được hắn là tâm điểm chú ý của đội.

Khi tám người Sử Lai Khắc Bát Quái tiến vào sân liền thu hút sự chú ý của khán đài và cả đối thủ của họ, đương nhiên thứ hấp dẫn sự chú ý là những chiếc mặt nạ mà họ đeo rồi.

Khi tám người vừa bước vào liền hấp dẫn sự chú ý của nam tử tóc đen kia, ánh mắt của hắn lướt qua từng người rồi dừng lại trên người Tiểu Vũ, miệng nhếch lên một nụ cười nhạt khiến những người đồng đội kế bên khẽ run người.

Một nam tử liếc nhìn vị nửa tử kế bên hỏi ” này có chuyện gì vui mà Tịnh Thần tự nhiên mỉm cười vậy? “.

Nữ tử đó lắc đầu, thoáng chút run người nói ” không biết, nhưng ta có thể chắc chắn là trong cái đầu mưu mẹo kia đang suy tính chuyện gì đó rất không hay “.

Sáu người nhìn nhau, mặt có chút tái xanh không nói nên lời, vị nam tử tên Tịnh Thần liếc nhìn sáu người phía sau với ánh mắt sắt như dao, lạnh nhạt nói ” lo mà suy xét đối thủ, đừng ở đó suy tưởng lung tung “.

” rõ ” sau người đồng thanh.

” đội Sử Lai Khắc Bát Quái và đội Thất Ngân Long, xin hãy xin danh ” trọng tài nói.

” Tà Mâu Bạch Hổ ” Đái Mộc Bạch.

” Thực Thần Chuyên Viên ” Áo Tư Tạp.

” Thiên Thủ Tu La ” Đường Tam.

” Tà Hỏa Phượng Hoàng ” Mã Hồng Tuấn.

” Nhu Cốt Mị Thỏ ” Tiểu Vũ.

” U Linh Miêu ” Chu Trúc Thanh.

” Thất Bảo Lưu Ly ” Trữ Vinh Vinh.

” Bạch Nguyệt Huyết Quang ” Bạch Liên.

Sau khi Sử Lai Khắc Bát Quái xưng danh xong thì cũng đến phiên của Thất Ngân Long xưng danh, đầu tiên là năm tử tên Tịnh Thần lên tiếng ” Tịnh Thần “.

” Tô Hân ” nữ tử.

” Tố Hy ” nữ tử.

” Niệm Quang ” nam tử.

” Thy Long ” nam tử.

” Thịnh Tuấn ” nam tử.

” Thiên Luân ” nữ tử.

” vậy, trận đấu bắt đầu ” trọng tài lên tiếng.

” xuất võ hồn ” Tịnh Thần vừa dứt lời thì sáu người phía sau đều đã xuất ra võ hồn của mình, võ hồn và hồn hoàn của họ được xếp theo: võ hồn của Tô Hân là một dây đằng, hồn hoàn là hai vàng, một tím.

Võ hồn của Tố Hy là một thanh lục kiếm, hồn hoàn: hai vàng, một tím.

Võ hồn của Niệm Quang là một cái hắc chùy tử, hồn hoàn: hai vàng, một tím.

Võ hồn của Thy Long là hắc lang, hồn hoàn là hai vàng, một tím.

Võ hồn của Thịnh Tuấn là một thanh hắc đao, hồn hoàn là hai vàng, một tím.

Võ hồn xuất Thiên Luân là một cây kim côn, hồn hoàn là hai vàng, một tím.

Tổ đội cả sáu người đều là tổ hợp hồn hoàn vô cùng cân xứng cho tới khi võ hồn cùng hồn hoàn của Tịnh Thần xuất ra thì khiến cho cả khán đài kêu hét lên.

Võ hồn của Tịnh Thần là Ngân Phi Long, võ hồn phụ thể khiến cho mái tóc màu đen chuyển thành màu trắng như tuyết, hai mắt chuyển thành màu lam trong suốt, hai tay xuất hiện vảy trắng, hai bàn tay hóa thành long trảo với mười móng vuốt sắt bén, sau lưng mọc ra đôi cánh màu trắng dài hơn hai thước, ba cái hồn hoàn màu tím xuất hiện.

Sử Lai Khắc Bát Quái chứng kiến ba cái hồn hoàn ngàn năm của Tịnh Thần cũng thoáng chút king ngạc, họ không ngờ là có người cũng có thực lực quái vật gần ngang ngửa Đường Tam và Bạch Liên.

Trên khán đài Phất Lan Đức chứng kiến một màn này cũng trở nên kinh hoảng, hai tay run lên, nhìn qua phía Đại Sư đang ngồi kế bên cũng đang kinh ngạc không kém, giọng run run nói ” Tiểu.. Tiểu Cương ta có nhìn lầm không, võ hồn của tên nhóc đó là long? “.

Đại Sư hiện giờ mới thu lại sự kinh ngạc, cẩn thận quan xác Tịnh Thần ” đúng là long võ hồn, thật không ngờ lại gặp người sở hữu long võ hồn có bộ hồn hoàn kinh khủng như vậy “.

” là người của Lam Điện Phách Vương Long? ” Phất Lan Đức hỏi.

” ta cũng không biết, nhưng chắc chắn tên tiểu tử đó có lai lịch không bình thường “.

Lúc Đai Sư và Phất Lan Đức còn đang bàn chuyện thì ở dưới sân đấu Sử Lai Khắc Bát Quái đã chuẩn bị động thủ.

” các huynh đệ, thi triển võ hồn ” Đái Mộc Bạch hô to.

Dứt lời Sử Lai Khắc Bát Quái đồng loạt xuất võ hồn cùng hồn hoàn của mình ra, giờ phút Đường Tam và Bạch Liên xuất hồn hoàn ra thì cả khán đài đều câm lặng, mắt mở tròn miệng há to nhìn ba cái hồn hoàn, một vàng, một tím, một đen của Đường Tam và ba cái hồn hoàn màu đen thẳm của Bạch Liên, cả khán đài dưới áp lực của vạn niên hồn hoàn đều không phát ra một tiếng động.

” quái.. quái vật ” Thy Long kinh hô.

” không ngờ… lại có người còn biếи ŧɦái hơn Tịnh Thần nữa, mà còn tới hai người ” Thiên Luân cảm thán.

Tịnh Thần nhìn hồn hoàn của Đường Tam và Bạch Liên ánh mắt trở nên cảnh giác hơn, lạnh giọng nói ” cẩn thận, đừng xem thường đối phương “.

” rõ “.

Thất Bảo Lưu Ly Thấp xuay tròn trên bàn tay của Trữ Vinh Vinh, hai cái hồn hoàn màu vàng sáng lên, hồn chú ngân lên ” thất bảo hữu danh, nhất viết: lực “.

” thất bảo hữu danh, nhị viết: tốc “.

Hai luồng sáng bao chùm lên thân thể của bảy người, hồn lực và tốc độ tăng lên nhanh chóng. Đệ nhị hoàn của Bạch Liên léo sáng, một bông hoa từ Âm Sinh Hỏa Bỉ Ngạn bay lên phía trên đầu của sau người Sử Lai Khắc Bát Quái, từng cánh hoa tách ra tồi chạm vào từng người, luồng sáng màu đỏ bao chùm cơ thể của sau người trừ Bạch Liền và Trữ Vinh Vinh ra, hồn lực, thể lực, tốc độ và toàn bộ thứ khác đều được gia tăng.

Tinh Thần nhìn Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Trữ Vinh Vinh, ánh mắt trở nên sắt bén hơn như một con dã thú nhìn con mồi, đệ nhất hồn hoàn léo sáng, long trảo xuất hiện tia lôi điện màu trắng xung quanh cánh tay của hắn, một chưởng hướng về Trữ Vinh Vinh mà đánh tới.

Luồng bạch lôi sắp chạm vào Trữ Vinh Vinh những đã được Đường Tam kịp thời dùng ngân lam thảo quấn quanh eo mà kéo qua một bên tránh luồng lôi điện kia.

Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh và Tiểu Vũ đồng Loạt công kích, đệ nhị hồn hoàn của Đái Mộc Bạch sáng lên, đệ nhị hồn kỹ – bạch hổ liệt quang ba, một quyền mang the bạch quang đánh tới Tịnh Thần.

Tịnh Thần sử dụng đệ nhất hồn kỹ – bạch lôi tạo thành chưởng để ngăn chặn một quyền của Đái Mộc Bạch, quyền bị chặn lại khiến Đái Mộc Bạch kinh ngạc, một quyền này hắn đã dùng hơn 5 phần định một kích tất sát nhưng không ngờ lại bị chặn lại dễ dàng vậy.

Không để Đái Mộc Bạch kịp hoàn hồn, đệ nhị hồn hoàn của Tịnh Thần léo sáng, đệ nhị hồn kỹ – lôi long hóa hình, lôi điện khắp cơ thể hóa thành một con lôi long to hơn hai thước đánh về phía Đái Mộc Bạch, lôi long bao chùm lên cơ thể của Đái Mộc Bạch khiến toàn bộ cơ bắp trở nên tê liệt.

Trong sự sát thương của lôi điện Đái Mộc Bạch liền sử dụng đệ tam hồn kỹ – Bạch hổ kim cang biến, trong nháy mắt cơ bắp hai tay của Đái Mộc Bạch trở nên cường tráng hơn, trong giây phút đó thân hình của Đái Mộc Bạch trở nên to lớn hơn, dùng toàn bộ sức lực đem lôi điện tách ra.

Ở phía bên kia Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ đã cùng nhau hợp lực đem Tố Hy đánh ra khỏi sân rất dễ dàng, còn Bạch Liên thì dùng đệ tam hồn kỹ đêm võ hồn của mình hóa thành một thanh kiếm cùng với bộ pháp Quỷ Ảnh Mê Tông nhanh chóng tiếp cận Tố Hân đang ở trung tâm của đội, lưỡi kiếm mang theo lửa hồng nóng rực chém tới cắt ngang qua cơ thể của Tố Hân.

Nhát kiếm sắt bén, dứt khoát như muốn dùng một nhát kiếm đoạt mạng, sát ý mà nhát kiếm mang lại không thể là một thứ mà một tiểu cô nương 10 tuổi có thể làm được khiến cho Tố Hân kinh ngạc nhanh chóng nhảy về phía sau né tránh nhát kiếm của Bạch Liên.

Ngay lúc Tố Hân né được nhát kiếm đó, đôi mắt của Bạch Liên trở nên ảm đạm, vô hồn, từng tia sát tâm dần nổi lên trong đáy mắt của đôi mắt hai màu kia, ngay lúc này Bạch Liên không hề biết rằng là ngay tại lúc này có một thứ rất tâm tối ẩn sâu trong bóng tốt của nàng đang dần trổi dậy sau bao nhiêu lâu ngủ yên.
« Chương TrướcChương Tiếp »