Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bạch Nguyệt Quang Yểu Mệnh Của Đám Vai Chính Bệnh Chiếm Hữu Trong Vô Hạn Lưu

Quyển 3 – Chương 15: Chồng cô nhất định là một người rất tốt, phải không?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạng Phong không biết trang điểm là gì, anh ta chỉ biết rằng so với trước kia, giờ cô trông càng xinh đẹp hơn.

Càng khiến anh ta không thể rời mắt.

Mùi hương đậm hơn cả khi ở trong thang máy trước đó lan tỏa khiến đầu óc Hạng Phong lâng lâng, mơ màng như một vệ sĩ thân cận, lặng lẽ theo sau cô vào thang máy, quên hết những gì định nói.

Mãi đến khi bước vào thang máy, tiếng "cạch" của cửa thang máy vang lên, anh ta mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

Anh ta vội quay đầu đi, không dám nhìn Lâm Linh thêm.

Đôi tai không được mái tóc ngắn che kín của anh ta đỏ ửng lên, may mà da anh ta không trắng như da của cô, nếu không người khác đã nhìn thấy sự lúng túng của anh ta lúc này.

Tuy nhiên, nghĩ đến việc cô đã kết hôn, trái tim Hạng Phong lại thấy đắng chát.

Chồng cô nhất định là một người rất tốt, phải không?

Nên cô mới thích anh ấy...

Mới chọn anh ấy làm chồng...

Hạng Phong cúi đầu, cảm giác buồn bã lại tràn ngập.

"Chờ đã—"

Đúng lúc cửa thang máy sắp đóng lại, một bàn tay bất ngờ chặn lại.

Cửa tự động mở ra.

"Xin lỗi—"

Người đàn ông cao ráo chặn cửa thang máy định nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy người đứng bên trong là Lâm Linh, đôi mắt anh ta lập tức sáng rực, hoàn toàn phớt lờ người đàn ông to lớn khác trong thang máy, lập tức bước vào.

"Trùng hợp thật, cô cũng định đến dự yến tiệc ở tầng một sao?"

Đối diện với Lâm Linh – người mà vài tiếng trước còn bắt gặp anh ta trong tình trạng cởi trần, người đàn ông cao ráo này chẳng để tâm, thậm chí còn vui vẻ vì được gặp lại cô.

Thoáng liếc mắt thấy bạn cùng lớp Đoạn Trí Du vẫn đứng ngoài không vào, sợ lãng phí thời gian, người đàn ông cao liền đưa tay kéo cậu ấy vào.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau vào đi!"

"..."

Bị kéo vào, Đoạn Trí Du thật muốn đưa cho bạn mình một chiếc kính để anh ta mở to mắt mà nhìn kỹ, trong thang máy ngoài bọn họ còn có một con quỷ mặc đồng phục trắng.

Theo quy tắc, hễ thấy nhân viên phục vụ mặc đồng phục trắng thì phải nhanh chóng chạy trốn, thế mà bạn anh lại tự dâng mình vào miệng hổ.

Đinh—

Cửa thang máy đóng lại.

Một mình Hạng Phong đã chiếm phần lớn không gian thang máy, giờ thêm hai chàng trai nữa khiến thang máy càng chật chội.

Đặc biệt là người đàn ông cao ráo đứng sát bên Lâm Linh, cánh tay anh ta gần như chạm vào tay cô, vậy mà anh ta chẳng nhận ra, vẫn nghiêng đầu nói chuyện với cô.

Nhìn chằm chằm vào người đàn ông cao ráo, ánh mắt Hạng Phong trở nên âm trầm đáng sợ, nhiệt độ trong thang máy đột ngột giảm xuống.

"Hắt xì!"
« Chương TrướcChương Tiếp »