Đây là ngày thứ ba Nguyễn Thanh Thanh đi theo Giang Diễn an táng cho cô. Ngày hôm nay lại có tuyết rơi có lẽ là ông trời cũng đang thương tiếc cho cô.
Giang Diễn uống xong rượu, đi đến trước mộ, những ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve ảnh chụp trên bia mộ của cô.
Tuyết rơi ngày càng dày, trời càng ngày càng lạnh thế mà hắn chỉ mặc mỗi cái áo sơmi. Giang Diễn vẫn không nhúc nhích ngồi ở trước bia mộ của cô, mặc cho bông tuyết rơi đầy người, lông mi bị tuyết làm cho cứng lạnh, chỉ luôn nỉ non kêu tên cô.
Giang Diễn yêu cô, giờ phút này, Nguyễn Thanh Thanh vô cùng rõ ràng mà ý thức được người nam nhân này giấu tình yêu ở đáy lòng có bao nhiêu sâu. Cô không muốn thấy Giang Diễn cứ luôn nản lòng nhưng cô bất lực.
Vào một ngày tuyết rơi rất lớn, Giang Diễn chết ở trước mộ của cô. Sau khi Giang Diễn chết, Nguyễn Thanh Thanh thấy được quá khứ của hắn. Giống như trong một giấc mộng, cô đã biết Giang Diễn vì sao lại lạnh nhạt như vậy, một chút biểu cảm đều không có.
Bởi vì, Giang Diễn từ nhỏ đã có rất nhỏ bệnh tự kỷ cùng trở ngại về cảm xúc. Thì ra, Giang Diễn từ sớm đã thích cô, đối với cô là nhất kiến chung tình. Chính là vì hắn tự ti nên hắn không dám tiến lên một bước.
Giang Diễn luôn có giấc mộng làm một vương quốc trò chơi của riêng hắn, muốn khai phá ra trò chơi lợi hại nhất thế giới này.
Bởi vì đối với người bệnh tự kỷ mà nói, nằm mơ đều muốn có được một thế giới không cần phải nói ra, không cần gặp mặt, là có thể cùng với mọi người giao lưu .
Cái mộng ảo này, từ lúc Giang Diễn bắt đầu bệnh tự kỷ cùng trở ngại cảm xúc vẫn luôn kéo dài đến mười năm, hắn vì mộng tưởng mà nỗ lực mười năm cho đến khi biết được cô có bệnh tim.
Giang Diễn thay đổi mong ước của bản thân.
Hắn tưởng trở thành bác sĩ lợi hại nhất trên thế giới với mong muốn chữa hết bệnh của cô.
Nhưng mà tất cả mong ước, kết thúc khi ngày đó cô tử vong. Cô chết đi ngày đó, tâm của hắn cũng đã chết theo cô.
Linh hồn không có chỗ nào để đi, lặng yên bay theo tới phòng của hắn, nhìn thấy trong phòng đều là ảnh chụp của cô, nhật ký tràn ngập tên cô.
Rồi sau đó cô tỉnh mộng.