Edit: Weirdo
Ngày đó sau khi đi qua Bạch gia, Sở Uyển bắt đầu thử chủ động cùng Bạch Túc liên lạc, bất quá thái độ của Bạch Túc vẫn không lạnh không nóng, nhưng so với thái độ chán ghét lúc trước tốt hơn nhiều, ngẫu nhiên còn có thể cùng nhau ăn một bữa cơm.
Nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi, khoảng cách giữa hai người vẫn còn, cũng không phải trong chốc lát là có thể tiêu trừ.
Cố Ninh cũng không trông cậy vào mâu thuẫn gia đình của bọn họ mà chia tay, hơn nữa bởi vì Sở Uyển cùng cô quan hệ thân cận, Bạch Túc đối với Sở Uyển cũng tốt hơn trước một chút, cô muốn chia tay liền càng khó khăn.
Mà thời hạn hoàn thành kịch bản chia tay cũng càng lúc càng gần, cô không khỏi có chút sốt ruột.
Chỉ là cô muốn đơn phương nói chia tay, không có lý do gì liền cố tình gây sự, nhưng bởi vì trong khoảng thời gian này đã nói quá nhiều lần, khiến việc cô nói chia tay cũng tùy tiện như ăn cơm, không hề có lực uy hϊếp.
Bạch Túc hình như hoàn toàn không tin lời của cô, chỉ cho rằng cô đang đùa giỡn, còn rất ôn nhu bao dung nhìn cô, sau đó đem cô hôn đến rối loạn, để cho cô ngoan một chút không nên nháo.
Nếu không phải sau khi cốt truyện chia tay hoàn thành, cô còn phải ở lại chỗ này tiếp tục đi kịch bản nữ phụ độc ác, nếu không cô đã có thể thử biện pháp trực tiếp đi xa.
Cố Ninh rất buồn rầu, nếu nhiệm vụ thất bại, cô phải ở lại thế giới này cho đến khi chết, hơn nữa còn sẽ khấu trừ tiền lương, ngẫm lại đều cảm thấy thiệt thòi.
Nhưng cô thật sự không chia tay được, thật giống như vô luận cô đưa ra lý do gì, Bạch Túc đều có thể không chút hoang mang chặn trở về.
Mắt thấy nam nữ chủ ở cùng một chỗ trong nguyên tác sắp đến, cô cũng không còn biện pháp nào khác, đành phải còn nước còn tát cố gắng thử một lần.
Nói không chừng có thể dựa vào sức mạnh nguyên tác để cho cô cùng nam chủ chia tay thành công.
Trong nguyên tác, nam chủ sau khi bị bạch nguyệt quang bỏ rơi bị thất tình, trong sách nữ chủ yên lặng làm bạn, quan tâm hắn chiếu cố hắn, nam chủ kỳ thật đã dần dần thích cô ấy.
Nhưng thật sự nhận ra điều đó là lúc nữ chủ trong sách thiếu chút nữa gặp tai nạn xe cộ, một khắc kia hắn mới ý thức được mình sợ hãi mất đi cô ấy, bởi vậy sau khi cứu nữ chủ trong sách, hắn liền tiếp nhận lời thổ lộ của cô.
Hiện tại nam chủ tuy rằng thoạt nhìn cùng nữ chủ Nghê Chức trong sách không có manh mối gì, nhưng Nghê Chức thầm mến hắn điểm này hẳn là không thay đổi, hơn nữa hai người ở công ty lại sớm chiều đối mặt, Nghê Chức thầm lặng yêu đương nói không chừng cũng bất tri bất giác ở trong lòng Bạch Túc lưu lại dấu vết, chỉ là hắn còn chưa ý thức được mà thôi.
Cố Ninh liền muốn thử xem, nếu như dựa theo nguyên tác nữ chủ bị tai nạn xe cộ, nam chủ còn có thể chủ động với nữ chủ trong sách hay không.
Một khi hắn động tâm, bằng chứng không thể chối cãi, cũng không thể còn không chịu chia tay với cô chứ?
Thật vất vả mới chịu đựng được đến tình tiết mấu chốt của nam nữ chủ trong nguyên tác, Cố Ninh liền sớm đến địa điểm xảy ra tai nạn xe cộ trong cốt truyện đi canh cây đợi thỏ.
Mà lúc này Bạch Túc còn đang làm việc trong công ty, Nghê Chức chính là học muội kiêm nữ cấp dưới đắc lực của hắn.
Trong nguyên tác, Nghê Chức sau khi tan tầm gặp phải tai nạn xe cộ, vì có thể làm cho nam chủ gặp được cô ấy, cho nên địa điểm xảy ra tai nạn tự nhiên là ở gần công ty.
Có điều, Cố Ninh cũng không xác định được tình tiết này có phải cũng bị ảnh hưởng của hiệu ứng hồ điệp hay không.
Cô ngồi trên băng ghế dự bị trước một trạm xe buýt, đợi đại khái nửa giờ, liền nhìn thấy nữ chủ Nghê Chức vừa mới tan ca đang từ bên kia đường đi tới bên này.
Gia cảnh nữ chủ bình thường, đi làm đều là đi xe buýt, cho nên Cố Ninh ngược lại rất khẳng định sẽ gặp nữ chủ ở chỗ này, chỉ là không xác định còn có thể có tình tiết nam nữ chủ gặp tai nạn xe hơi hay không mà thôi.
Trong nguyên tác, lần tai nạn xe cộ này chỉ là vì thúc đẩy nam nữ chủ kết giao, tự nhiên không tạo thành thương vong gì.
Nhưng nhìn nữ chủ trong sách ở đó chờ đèn giao thông, trái tim cô vẫn không khỏi nhấc lên, ánh mắt không khỏi di chuyển khắp nơi trên đường, xem có thể xuất hiện bé gái trong kịch bản hay không.
Ngay khi đèn đỏ sắp chuyển sang màu xanh lá cây, cô quả nhiên chú ý tới bóng dáng của một bé gái bỗng nhiên xuất hiện trong tầm mắt, trong tay còn cầm một quả bóng bay, đang nhảy nhót đi về phía vạch ngựa vằn.
Nếu cốt truyện không thay đổi, tiếp theo sẽ có một chiếc xe vi phạm luật giao thông lao tới, mà nữ chủ trong cuốn sách sẽ tiến lên cứu bé gái kia.
Trái tim Cố Ninh không khỏi nhấc lên, hô hấp cũng không tự giác nín thở.
Nhưng ngay khi bé gái sắp bước lên vạch ngựa vằn, dường như có người gọi lại, bé gái quay đầu, có một người phụ nữ dường như là mẹ kéo bé gái trở lại.
Mà lúc này đã là đèn xanh, một chiếc xe tải trong kịch bản kia cũng nhanh chóng băng qua vạch ngựa vằn trống trải mà đi.
Mà nữ chủ trong sách còn đứng ở ven đường, tựa hồ đang xem điện thoại di động, về phần Bạch Túc từ đầu đến cuối ngay cả cái bóng cũng chưa từng xuất hiện.
Xem ra nội dung nguyên tác cũng sẽ không xảy ra, Cố Ninh lại thở phào nhẹ nhõm.
Mà trên vạch ngựa vằn đã bắt đầu có người đi qua.
Lúc này, Cố Ninh nhận được điện thoại của Bạch Túc, hẹn buổi tối cùng nhau ăn cơm, còn định tới đón cô, Cố Ninh vội vàng nói không cần, cô ở gần công ty, có thể xuống dưới lầu chờ hắn.
Bạch Túc cũng không hỏi nhiều, liền cúp điện thoại.
Cố Ninh đứng dậy, bước nhanh hơn, cũng đi lên vạch ngựa vằn.
Mà nữ chủ Nghê Chức cũng đang từ đối diện đi tới, cô lặng lẽ đánh giá Nghê Chức một chút, là nữ chủ trong sách, diện mạo của cô ấy không phải là đẹp nhất, nhưng khí chất rất độc đáo, có loại cảm giác linh động của huệ chất lan tâm*, mặc váy chuyên nghiệp, thoạt nhìn vừa đẹp vừa giỏi giang.
*Huệ chất lan tâm: người mang khí chất của hoa huệ, tâm của hoa lan, thường chỉ những người cao quý, thanh khiết.
Bất quá, cô không biết chính là Nghê Chức cũng chú ý tới cô, tuy rằng cô và Nghê Chức không có giao điểm gì, nhưng Nghê Chức đã sớm biết bạn gái của cấp trên là ai.
Bởi vậy, thời điểm nhìn thấy cô, tâm Nghê Chức liền hoảng hốt một chút, đoán được cô hẳn là tới tìm Bạch Túc, trong lòng liền có chút chua xót khó tả.
Mặc dù biết không nên để ý nữa, nhưng sau khi lướt qua cô, vẫn nhịn không được quay đầu nhìn về phía bóng lưng ấy.
Cố Ninh tựa hồ có cảm giác quay đầu lại nhìn thoáng qua, mà ngay lúc cô quay đầu lại nhìn, liền hoảng sợ nhìn thấy có một chiếc xe tải giống hệt chiếc xe trước đó giống như không khống chế được hướng về phía Nghê Chức.
Mà hiện tại trên vỉa hè rõ ràng không có bóng dáng nam chủ tồn tại!
Hô hấp Cố Ninh chậm lại, cốt truyện đã sụp đổ đến mức ngay cả nữ chủ cũng sẽ chết sao?
Cô cũng không nghĩ nhiều, cơ hồ là theo bản năng liền nhấc chân muốn xông tới cứu người.
Nhưng ngay khi vừa bước ra một bước, bỗng nhiên bị người túm lấy cánh tay, lúc cô còn chưa kịp phản ứng, đã bị người kéo vào trong ngực, cô ngửi thấy mùi hương lạnh nhạt quen thuộc, nghe thấy tiếng tim đập dồn dập của đối phương.
Mà cùng lúc đó ở phía sau cô lại vang lên tiếng va chạm kịch liệt, tiếp theo liền phảng phất như mọi âm thanh đều dừng lại.
Cố Ninh giật mình, cả người lạnh như băng, cũng không dám quay đầu lại nhìn.
"Ninh Ninh? Không sao chứ?" Bạch Túc rũ mắt nhìn cô, giọng điệu lo lắng sốt ruột, "Bị dọa sao?"
Cố Ninh phục hồi tinh thần, không để ý nghĩ Bạch Túc sao lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, tâm đều tập trung trên người nữ chủ, mà lúc này trên đường đã khôi phục thanh âm huyên náo, cô quay đầu nhìn lại.
Chiếc xe tải mất kiểm soát kia đã dừng lại ở ven đường, dường như đâm vào cột điện, mấy cảnh sát đang vây quanh tài xế nói cái gì đó, nhưng cũng không xảy ra tai nạn thảm khốc.
Cô không khỏi sửng sốt một chút.
Đèn xanh đã chuyển sang màu đỏ, vạch ngựa vằn cũng không còn người, tầm mắt cô nhìn về phía đối diện, nhìn xung quanh đám người.
Bỗng nhiên, cô nhìn thấy bóng lưng Nghê Chức trong đám đông, dường như cô ấy bị trật chân, một người đàn ông mặc áo khoác màu xám nhạt đang đỡ cô ấy đi về phía băng ghế dự bị trạm xe buýt.
Chờ sau khi cô ấy ngồi xuống, nam nhân cũng ngồi xuống bên cạnh, lộ ra một sườn mặt, mặt mày ngang ngược, đường nét rõ ràng, có chút quen thuộc, cùng cô ấy nói chuyện.
Cố Ninh ngạc nhiên, đó còn không phải là Lục Tắc sao?