Chương 14

Editor: boobannana 🍌

----

Sau khi Đồng Vận trở lại ký túc xá cũng không tránh khỏi bị bạn cùng phòng bắt lại truy hỏi quần áo trên người cô từ đâu ra.

Hoa Trĩ là người thắc mắc mọi chuyện nhất.

Vì thế, Đồng Vận phải liều mạng giải thích cả một đêm.

Nhưng hiệu quả không tốt lắm.

Không tới hai ngày sau tin tức nam thần đưa một nữ sinh về ký túc xá đã lan truyền khắp trường.

Đồng Vận không còn mặt mũi đâu mà thừa nhận bóng dáng lùn lùn nhỏ nhỏ trên tấm ảnh chụp mơ hồ kia là mình, vì thế cô lên WeChat tìm được ghi chú tên "Thiết Hàm Hàm" Tả Khuyết.

Âm Đều: [ Anh tính giải thích như thế nào? ]

Thiết Hàm Hàm: [ Giải thích cái gì??? ]

Nhìn kiểu này chắc có lẽ anh ta còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra.

Đồng Vận liên tiếp gửi cho Tả Khuyết mấy đường link, đợi một hồi lâu rồi hỏi lại.

Âm Đều: [ Anh không định giải thích một chút sao? ]

Thiết Hàm Hàm: [ Tôi đưa cô về ký túc xá không phải sự thật sao? Chuyện này thì có gì phải giải thích? ]

Âm Đều: [ Tuyệt.jpg]

Âm Đều: [ Nhưng người ta hiểu lầm quan hệ giữa chúng ta. ]

Thiết Hàm Hàm: [ Tôi giải thích thì người ta sẽ tin sao? ]

Đồng Vận nhớ tới ba người bạn cùng phòng của mình, còn có Chu Kỳ... Đột nhiên có chút đau đầu.

Âm Đều: [ Quần áo của anh tôi đã giặt sạch sẽ rồi, tối nay Hoa Trĩ đến gặp Chu Kỳ thì tôi sẽ nhờ cô ấy đưa cho Chu Kỳ rồi trả lại cho anh. ]

Thiết Hàm Hàm: [ Có một bộ quần áo mà cứ như chơi đua tiếp sức (😂)... Không phải cô nên tự đưa tận tay cho tôi rồi nói thêm một tiếng "Cảm ơn" sao? ]

Âm Đều: [ Vậy tối nay tôi lại đến chỗ anh? ]

Thiết Hàm Hàm: [ Buổi chiều cô có tiết không? ]

Âm Đều: [ Không. ]

Anh gửi tới thời khóa biểu của anh cho cô.

Thiết Hàm Hàm: [ Tôi và Chu Kỳ trễ lắm là 5 giờ tan học, cô với Hoa Trĩ đi mua chút đồ ăn đi, đêm nay chúng ta ăn lẩu. ]

Âm đều: [ Tôi chỉ là tới trả quần áo cho anh, sao giờ lại biến thành ăn lẩu? ]

Thiết Hàm Hàm: [ Được rồi, là do tôi muốn ăn lẩu... Chẳng lẽ cô không có hứng thú với lẩu sao? (😲) ]

Âm Đều: [ Tôi chỉ có hứng thú đối với soái ca (🙂) ]

Giây tiếp theo, Tả Khuyết gửi cho Đồng Vận một đống ảnh chụp, có ảnh chụp một người, cũng có ảnh chụp chung.

Thiết Hàm Hàm: [ Nhìn trúng người nào? Tôi giúp cô kêu người tới. ]

Đồng Vận xem từng tấm, không thể không nói, những nam sinh đó, chất lượng đều rất cao...

Quả nhiên, soái ca đều chơi chung với soái ca.

Âm Đều: [ Anh nói lời này làm tôi có cảm giác như mình đang chọn vịt*... ]

*Vịt: ý nói trai bao

Thiết Hàm Hàm: [ Đừng có nói với tôi là cô không ưng một người nào. ]

Âm Đều: [ Đầu bảng đâu? Tôi thích đầu bảng. ]

Tả Khuyết bất ngờ gửi tới một tấm ảnh anh đang mặc quân phục.

Đó là một buổi tối. Tả Khuyết ngồi xếp bằng trên bãi cỏ, vành mũ lưỡi trai bị kéo ngược ra sau gáy, ánh đèn sân thể dục sáng choang, chiếu lên khuôn mặt đẹp trai không góc chết của anh.

Nụ cười trên khuôn mặt đó gãi đúng chỗ ngứa, như cung trên bắn trúng phóc vào tim Đồng Vận.

A a a! Không cần phải bàn, Tả Khuyết chính là vưu vật của nhân loại.

Thiết Hàm Hàm: [ Người này chính là đầu bảng. ]

Âm Đều: [ Mặc quần áo có hơi kín đáo, nhìn không ra được dáng người ~]

Thiết Hàm Hàm: [ Ngươi không xứng.jpg ]

Âm Đều: [Hahaha, thôi được rồi, anh nói xem anh muốn ăn cái gì, tôi và Hoa Trĩ đi mua. ]

Đồng Vận đợi vài phút cũng không thấy Tả Khuyết trả lời bèn mở máy tính ra chuẩn bị giáo án.

Đợi đến lúc cô làm xong, mở di động ra thiếu chút nữa phun máu mũi.

Ảnh chỉ chụp phần thân, không chụp đến đầu và chân của đối phương.

Chỉ thấy mấy ngón tay thon dài lười nhác mà nhấc nửa vạt áo ướt đẫm lên, lộ ra cơ bụng rắn chắc hoàn mỹ.

Trên làn da trắng sáng là từng khối cơ bắp dính vài giọt mồ hôi đang chảy xuống, nhìn phá lệ gợi cảm.

Dọc theo xương hông là tuyến nhân ngư uốn lượn xuống phía dưới, hoàn toàn khiến người ta suy nghĩ bậy bạ đến chỗ... đáng tiếc là anh không chụp đến nó.

Đồng Vận xem đến mặt đỏ tai hồng, cổ họng bắt đầu phát khô.

Ánh mắt cô sâu thẳm mà nhìn chằm chằm vào cơ bụng anh, có chút muốn liếʍ, càng muốn... Cưỡi lên.

Đồng Vận kẹp chặt hai chân lại. Cô có cảm giác nơi riêng tư truyền đến một cổ ngứa ngáy kỳ lạ, còn có vài phần ướŧ áŧ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~