Chương 25

Cũng không hẳn, Lario nhìn Vưu Bạch Ngọc đang ngồi xổm dưới đất sắp xếp tủ bảo quản thức ăn, ít nhất thằng nhóc này có một cái mông khá đầy đặn, đề phòng sau này thật sự tìm được đối tượng.

Ừm, phải nhắc nhóc này tự giữ mình cẩn thận, đừng để ai lén lút động chạm sau lưng.

"Mấy ngày này chú rảnh, chú đưa cháu đi khám sức khỏe và mua một ít quần áo." Lario rót hai ly nước trái cây. "Đợi chút robot quản gia sắp xếp đống này sau. Chúng ta đi ăn cơm trước đi."

"Hả? Ơ-hả??" Bị kéo ra khỏi bếp, vẻ mặt Vưu Bạch Ngọc bối rối, nghiêng ngả lảo đảo vấp phải chú Larrio: "Nhà chúng ta cũng có một robot quản gia?"

"Không, nhưng sẽ sớm thôi." Lario nhìn vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng của đứa trẻ, tức giận hừ một tiếng: “Cháu đang nghĩ gì vậy?"

"Vậy cháu không cần dọn bếp, giặt quần áo, dọn phòng nữa?" Vưu Bạch Ngọc cảm thấy con người thật sự rất lợi hại!

Có được công nghệ tuyệt vời như vậy, có thể giải phóng hoàn toàn con người, giải phóng sự lười biếng này của cậu!

"Nào." Lario giận dữ lắc đầu: "Mau ăn đi. Chiều nay cháu đi tìm chồn sóc nhỏ đó trở về. Sau khi chú xin lỗi nó, sẽ đưa nó đến bệnh viện thú y kiểm tra sức khoẻ, tiêm phòng, nhân tiện tắm rửa luôn. Nếu không có vấn đề gì, cháu có thể nuôi nó.”

Dù không muốn đến bệnh viện thú y tiêm phòng, cũng không muốn kiểm tra sức khỏe, nhưng Vưu Bạch Ngọc không biết phải lấy cơ như thế nào!

Nếu Bạch Bạch giận dữ như vậy, thì cứ dứt khoát rời nhà trốn đi, cho đến khi chú kết thúc kỳ nghỉ sẽ không trở lại!

-------------------

Thân vương trẻ tuổi Agnes ở Tinh Chủ, bởi vì “tên nào đó giấu mặt” mà hành trình bị chậm trễ.

Không thể nói, chỉ cần nghĩ tới thôi cũng thấy xấu hổ.

Dù sao thì anh cũng là một Alpha, mà lại bị tên Omega lạ mặt trêu đùa...

Chết tiệt!

Dù sao thì bây giờ vị thân vương trẻ cũng phải nhanh chóng đi tới biên giới, đàm phán với các nhà ngoại giao của nền văn minh tiên tiến Gladist.

Trên đường đi, anh ngày đêm tơ tưởng, cách vài bữa, anh lại lấy thiết bị đầu cuối tin nhắn ra xem một cái, lại xem một cái, xem đi xem lại.

Tốt lắm, chưa được kích hoạt, hộp thoại chuẩn bị ban đầu vẫn chưa sáng lên.

Đây đã là ngày thứ ba kể từ khi anh rời khỏi Chủ Tinh, quả nhiên khi ở trên giường, là thời điểm Omega nói những điều vớ vẩn không tin được!

Ngoài miệng thì nói chuyện ngọt ngào, thích anh nhất, anh là người duy nhất đối với cậu, nhất định sẽ chịu trách nhiệm, anh là người đặc biệt nhất.

Quay đầu đã không nhấc máy, cũng không thêm bạn bè, cứ như thể người đó đã biến mất trong không khí vậy!

Thân vương Agnes siết chặt thiết bị đầu cuối thông tin, tức giận đến mức muốn bóp nát!

Mất công anh còn thông cảm cho tên nhóc này, quyết định không bức ép cậu, hai người họ thử dùng biện pháp khác xem, cứ từ từ xem, nước chảy dài vạn dặm, chậm rãi thành biển, chiều chuộng để cậu buông phòng cảnh giác, nguyện ý buông bỏ lớp ngụy trang mạnh mẽ của mình.

Cuối cùng cậu sẽ thành thật với bản thân, nguyện ý thừa nhận mình phạm sai lầm, hơn nữa còn sẵn sàng sửa sai.

Sau đó anh! Agnes thân vương! Là một Alpha rộng rượng sẽ suy xét việc tha thứ cho Omega nhỏ bé này và dành cả cuộc đời mình cho cậu.

Nhưng bây giờ!

Tự mình thông cảm cho cậu, cuối cùng thậm chí thiết bị đầu cuối tin nhắn được mã hóa mà anh cố ý chuẩn bị cậu cũng không lấy, cũng không gửi bất kỳ tin nhắn nào!

Agnes hận không thể quay lại Tinh Chủ, túm lấy thằng nhóc này đánh vào mông cho hả giận!

“Đồ cặn bã!” Omega này thật là cặn bã!