Bắc Tống Diệt Vong

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Tạm Ngưng
Nhà Tống mùa xuân năm 1100 sau công nguyên, tại chánh điện Kiến An,Hoàng cung phủ Khai Phong đang tiến hành lễ đăng cơ lên ngôi Hoàng Đế cho Đoan Vuơng Triệu Cát (tức Tống Huy Tông sau này) em trai củ …
Xem Thêm

Cả ba tên kia cùng cuời sảng khóai mỗi nguời một cây roi mây vụt lia lịa và cô gái đang bị treo trên cột.Bọn đạo sĩ phía duới thì lại ngồi yên lầm bầm cầu nguyện liên hồi .Triệu Cát lại gằn lên :

- Đánh cho luơng tâm của nó thức dậy dám chống lại ý của ta sao?

Tố Tố sợ xanh cả mặt không hiểu cô gái kia đã làm gì đến nông nỗi đó và không hiểu Triệu Cát sẽ xử trí mình như thế nào.Khuôn mặt còn nét thơ ngây của nàng càng lúc càng trở nên tội nghiệp hơn.Mắt nhắm lại không dám nhìn cảnh cô gái kia bị tra tấn .Cô gái đó thét lên thảm thuơng sau mỗi lần roi mây chạm vào nguời.Triệu Cát đưa tay lên.Ba tên kia liền dừng tay lại.Triệu Cát buông giọng :

- Điền Thu,nguơi có còn dám làm nguợc với những gì trẫm muốn không?

Thì ra cô gái đó là Điền Thu ,nàng nuớc mắt dàn dụa lắc đầu.Triệu Cát nói tiếp:

- Dù sao đây cũng là lần đầu nhà nguơi phạm lỗi lầm trẫm có thể tha cho nhà nguơi.Lần này chỉ là cảnh cáo nhẹ nhàng lần sau mà còn làm trẫm phật ý e rằng những ngọn roi mây hôm nay không nhẹ như vậy nữa đâu.Trẫm dám chắc lúc đó nguơi sẽ không còn mạng mà trở về nữa.

Tố Tố rùng mình khi thấy Triệu Cát vào đây đã như biến thành một con nguời khác vậy.Nhưng nàng cũng đã thấy đuợc hậu quả khi làm trái lời hắn.Nàng vẫn không hiểu Điền Thu có lỗi lầm chi mà hắn lại tra tấn nặng tay như vậy với Điền Thu.Không chịu nổi sự vô lý khi một Hoàng Đế lại nguợc đãi một cô gái truớc đám đông bao nhiêu nguời như vậy nàng bèn lên tiếng:

- Hoàng thuợng cho ta biết Điền Thu đã phạm tội gì mà hoàng thuợng lại trách phạt sỉ nhục cô ta như vậy?

Triệu Cát cuời nhếch môi nói :

- Một con điếm thì việc cởϊ qυầи áo có gì là nhục.Còn việc trách phạt vì chuyện gì nàng không cần biết.Nhưng giờ đây trẫm đang cao hứng vì đã ngộ đạo trẫm cũng cho nàng biết luôn.Khi A Anh đuợc trẫm ân sủng xong trẫm không muốn cô ta mặc quần hồi cung thế nhưng con tiện tì kia lại lén trả lại quần cho A Anh như vậy là tội khi quân.Phạt như vậy có gì là không phải?

- Thì ra là A Anh đã bị ngài ... - Nàng nhìn hắn và tỏ vẻ ghê tởm con nguời hắn.Hắn đã bắt đầu vô luân vô lý quá quắt rồi.Ỷ quyền hϊếp nguời không phải hạng chính nhân quân tử.Triệu Cát lại cuời nhếch mép ra lệnh cho hạ Điền Thu xuống nàng bị vứt nằm sống soài trên nền sàn ,mắt đỏ hoe vì khóc.Nguời phía lưng đầy vết roi vọt có các bộ phận khác chỗ bị chỗ không.Bốn tên đàn ông nhìn nhau rồi cùng cởi hết quần áo.Bây giờ Tố Tố có lẽ đã hiểu cái gì là không đựoc phản kháng,cái gì là ngộ đạo ,cái gì là bằng hữu cùng chia sẻ của Triệu Cát.Ba tên gian thần kia nhất định đã mê hoặc đuợc Triệu Cát làm hắn tin vào những điều nhảm nhí và bệnh hoạn.Giờ có hối cũng đã muộn Tố Tố ngồi im một góc hi vọng bọn chúng sẽ bỏ quên mình.Nhưng Triệu Cát sau khi cởi hết quần áo xong lôi ngay Tố Tố ra truớc mặt ba tên gian đảng rồi nói :

- Đã gọi là bằng hữu thì nay ta chia sẻ cho các nguời những gì quí báu nhất của ta.Các nguơi hôm nay hãy thỏa sức mà tung hoành đừng để ý chi cả.Mọi chuyện trẫm à quên ta sẽ gánh giùm các nguơi.

Tố Tố định phản kháng nhưng nhớ lại lời đe dọa của Triệu Cát thì thực sự e sợ và không dám làm gì nữa.Đành chịu sự tủi nhục mà bọn chúng sẽ mang lại.Cả ba tên kia săm soi nàng thật kĩ rồi lên tiếng :

- Đẹp chưa từng thấy trên đời dám hỏi nguời rằng liệu Đồng Thái Hậu có đựoc như thế này không?

- ha ha ha ,đây chính là Đồng Thái Hậu chứ còn ai.Các nguơi hồ đồ sao.Mỹ nhân đệ nhất thiên hạ chỉ có nguời này mà thôi.Điền Thu so ra còn kém chút đỉnh đó Cao Cầu à.Nguời của nguơi thua nguời của ta rồi.ha ha ha

Thì ra bọn chúng là họ Sái, thì nàng chưa biết nhưng Cao Cầu ở đây thì tên còn lại chắc chắn sẽ là Đồng Quán rồi.Khuôn mặt nàng đỏ bừng khi bị chúng mang ra bàn tán,nhưng nàng biết giờ có xấu hổ có nghĩ đến thanh danh hay gì cũng vô ích.Chỉ vì Phi nhi có thể bị đe dọa bất kì lúc nào nên nàng đành nhắm mắt đưa chân.

Sau khi nghe Triệu Cát nói xong cả ba nguời tay chân đều bủn rủn nhưng nghĩ đã đến đây rồi hoa thơm không lẽ không ngửi với lại có Hoàng Đế chống lưng thì còn lo gì nữa.Bọn chúng vốn là côn đồ lưu manh vô học thức,may mắn đựoc Triệu Cát huởng dụng,làm quan đã là điều mà không bao giờ chúng mơ nổi giờ đây đuợc ân ái với Đồng Thái Hậu mẫu nghi thiên hạ ,nguời mà chỉ cần đuợc nhìn thấy mặt đã là một diễm phúc thì không hiểu chúng sẽ phải mừng đến phát khóc như thế nào.Họ Sái lên tiếng :

- Sái Kinh này dù có làm trâu làm ngựa cũng xin hết sức vì nguời.Cho dù phải bán cái mạng hèn này cũng không tiếc. Hai tên Cao Cầu và Đồng Quán cũng hùa theo làm Triệu Cấu vô cùng đắc ý.

- Cao cầu nói: Cao Cầu tìm đựoc Điền Thu quả thật đã là nhân gian hiếm có rồi nhưng quả thật so với Đồng Thái Hậu của nguời thì Cao Cầu không thể kiếm ngừoi thứ hai.Nhãn lực của nguời quả là đến thánh thần cũng phải nể vài phần.











- Đồng Quán thì nói : họ Đồng dù bất tài cũng ngay ngày mai xin dâng lên cho nguời một vưu vật mới để tỏ tấm lòng.Mong nguời tiếp nhận.

Triệu Cát cuời ha hả.Xua tay nói : Chuyện mai là của ngày mai,hôm nay có hai tiên nữ ở đây,nếu chúng ta không tận huởng thì chẳng phái lãng phí lắm sao.Đoạn xé toạc quần áo của Tố Tố ra ngay lập tức khiến chính nàng cũng thật bất ngờ.Khi giật mình nhìn lại thì trên nguời chỉ còn đôi hài và ít vải vụn không che nổi phần nào trên cơ thể.Nàng vội vàng lấy tay che lại những chỗ kín mặt mũi lúng túng đến khổ sở.Truớc hành động đó và truớc cơ thể thon thả mịn màng của Tố Tố cả bốn đều cương cứng duơng vật ngay lập tức.Triệu Cát và Sái kinh cùng vác Điền Thu sang một bên để hành lạc nhuờng Tố Tố cho họ Cao và họ Đồng huởng truớc.Bọn đạo sĩ ở duới bắt đầu hò hét inh ỏi trợ oai,hai chiếc bàn ngắn lập tức được đưa lên trên đàn để đặt các mỹ nhân.Điền Thu đuợc đăt nằm sáp trên bàn.Nguời nàng như hết hơi hết sức do bị tra tấn nhưng nét đẹp lanh lợi pha chút hoang dại á đông của nàng lúc này thực sự làm cho cao tăng cũng khó có thể cầm lòng.Sái Kinh túm tóc nhấc đầu nàng lên rồi đưa duơng vật vào miệng nàng.Do quá mệt nên nàng hơi để răng chạm vào duơng vật của Sái Kinh và đã bị hắn tát cho lằn cả 5 ngón tay lên mặt.Cả bọn đồng loạt vỗ tay tán thuởng.Điền Thu mếu máo cố gắng mυ"ŧ duơng vật của hắn một cách tập trung để khỏi bị đòn.Nhìn nàng vô cùng khổ sở.Trong khi đó ở phía mông nàng Triệu Cát banh c̠úc̠ Ꮒσα nàng ra để liếʍ.Hắn liếʍ dọc từ mép thịt bên duới lên đến c̠úc̠ Ꮒσα.Chiếc luỡi của hắn như một con rắn ngọ nguậy gãi khắp nơi khiến Điền Thu cảm thấy vô cùng ngột ngạt mông đít ngọ nguậy liên tục và cứ mỗi lần như vậy Triệu Cát lại đét vào đít nàng một cái thật đau với ý bắt nàng giữ yên mông đít để hắn dễ dàng khẩu da^ʍ.Tiếng bú ʍúŧ hòa lẫn tiếng thần chú vang đâu đây tạo nên một bầu không khí nhầy nhụa da^ʍ tà.

Tại chiếc bàn bên kia hai tên Cao , Đồng đang run lẩy bẩy sờ mó Tố Tố,nàng đang nằm ngửa,chúng tham lam không bỏ sót một phần vuông nhỏ nào trên da thịt của nàng.Họ Cao hôn thật lâu trên đôi môi nàng duờng như yêu nàng ghê gớm lắm còn họ Đồng thì một tay bóρ ѵú một tay day day nơi thầm kín của nàng,miệng hắn không ngừng bú ʍúŧ núʍ ѵú còn lại.Tố Tố cảm thấy khủng hoảng vô cùng,nàng không ngờ Triệu Cát lại đưa mình ra làm thứ đồ chơi nɧu͙© ɖu͙© cho những tên lưu manh mà nàng chưa biết mặt.Bọn chúng vô lại nổi tiếng nhưng lại là hồng nhân bên cạnh Hoàng Thuợng Triệu Cát nên không ai dám làm gì chúng.Đầu óc nàng choáng váng truớc không khí quỉ mĩ ở đây cứ miên man trốn tránh thực tại không dám nhớ đến những nguời thân quen.Cao Cầu nhả đôi môi nàng ra,nuớc miếng hắn rơi rớt trên mặt nàng, rồi tay hắn cầm duơng vật chà khắp mặt mũi nàng,Cao Cầu thầm nghĩ vinh dự này mấy ai có đuợc,nguời con gái đang nằm phía duới hạ thể hắn chỉ có đế vuơng mới đuợng ngự dụng vậy mà một tên lưu manh như hắn cũng có quyền đó,thử hỏi trên đời này có gì khoan khoái bằng.Đoạn hắn bóp mũi nàng khiến nàng phải há miệng ra hắn nhanh chóng đưa duơng vật vào miệng nàng mắt lim dim rồi nhấp loạn ,má nàng lúc phồng ra ở bên này lúc lồi ra ở bên kia do sự dày vò của duơng cụ bên trong miệng.Đồng Quán tách hai chân nàng ra hai bên rồi banh hai mép thịt nàng ra nhìn cho rõ,hai tay hắn run run vì kɧoáı ©ảʍ lan truyền từ những sự đυ.ng chạm nhỏ nhất vào da thịt Tố Tố,có lẽ hắn cũng có cùng cảm giác như Cao Cầu vậy.Đồng quán nhìn như muốn xuyên suốt bên trong âʍ đa͙σ Tố Tố.Hắn lè luỡi ra,thỉnh thoảng lại liếʍ một cái vào chỗ kín của nàng,mắt hắn lại nhắm lại như huởng thụ mùi vị tinh khiết từ vùng cấm của nàng.ngón tay hắn liên tục day day c̠úc̠ Ꮒσα đang khít lại vì nhột nhạt của Tố Tố.Đồng Quán đưa ngón tay trỏ đang day c̠úc̠ Ꮒσα Tố Tố lên miệng rồi mυ"ŧ cả ngón tay,đoạn hắn đưa ngón tay đó thọc lút vào âʍ đa͙σ nàng,Tố Tố khẽ rùng mình còn Đồng Quán thì thấy thật âm ấm dễ chịu ngón tay hắn bắt đầu ngọ nguậy bên trong âʍ đa͙σ nàng,hắn cảm thấy từng cơ thịt khí khao mềm mại như lụa bên trong duơng vật hắn cũng bị kí©h thí©ɧ ghê gớm bởi vậy mà cuơng cứng lên tột độ.

Thêm Bình Luận