Chương 7

Thiếu nữ đứng trong hơi nước, cả người như trong suốt, hai chân thon dài cân xứng, khuôn ngực mượt mà, bờ mông mật đào và đường thắt eo tuyệt mỹ, chiếc rốn đính một viên ngọc tuyệt mỹ sáng rực khiến cô càng thêm quyến rũ hơn.

Tắm rửa xong thì cô bắt đầu đắp mặt nạ rồi làm khô tóc, sau đó nghiêm túc bắt đầu quá trình dưỡng da rườm rà, vừa đi đến phòng quần áo vừa nhìn điện thoại, nửa tiếng trước Cố Nhất đã gửi cho cô một định vị, là một biệt thự ở bờ biển.

Cô vừa chọn nội y vừa gõ chữ: Ăn cơm ở đó à?

Cố Nhất trả lời: Yes.

Nghê Túy bỏ điện thoại xuống rồi thay một chiếc quần ống rộng cao đến eo, phía trên thì mặc một cái áo thun trắng, và một đôi giày lười, mái tóc thì được buộc thành kiểu đuôi ngựa, cô mặc áo khoác chuẩn bị ra ngoài, nhưng suy nghĩ một hồi, cô quyết định lấy chai rượu vang đỏ trên giá rượu ngoài phòng khách mang đi.

Cô có nhu cầu rất lớn với rượu, cho nên hiểu biết rất nhiều về phương diện này, tùy ý lấy một lọ rượu trên giá cũng có thể cầm trên tay.

Lái xe mười phút là có thể đến khu nhà ở bãi biển, biệt thự đơn phong cách hiện đại đối diện bờ biển, bốn phía được bao quanh bởi cây cỏ, tiếng sóng biển mênh mông, lúc này đang là hoàng hôn, mặt biển nơi xa như hợp thành một đường với bầu trời, rám chiều màu cam ánh lên mặt biển, khung cảnh đẹp như tranh vẽ.

Cô chạy theo hướng dẫn đến trước cửa biệt thự, chỗ đậu xe đã có hai chiếc, một chiếc là SUV Cayenne màu đen, một chiếc bảo mã màu đỏ (BMW).

Nghê Túy dừng xe xong thì cầm rượu bước xuống, Cố Nhất đã đứng chờ ở mái hiên, cô đi lên phía trước, đưa rượu cho Cố Nhất.

Sau khi đi vào là huyền quan, trong nhà trang trí cây cảnh và hồ cá, cầu thang xoắn ốc có thể đến phòng khách lầu hai và nhà bếp kiểu mở, hai bên sườn là cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy toàn cảnh bên ngoài, ghế sô pha bằng da màu xám cao cấp được đặt quanh bàn trà, bên cạnh là một cái ghế sô pha đơn màu xanh biển.

Kỳ Ngôn ngồi bên kia, đeo một chiếc kính gọng vàng, khí chất cả người hoàn toàn trở nên khác biệt, bộ dáng cấm dục.

Anh hơi cúi đầu, đôi chân thon dài bắt chéo nhau, laptop được đặt trên đầu gối, tay phải đặt trên bàn phím, ngón trỏ đặt trên phím chuột thong thả di chuyển.

Anh rất giỏi khoản này, vô hình trung có một loại bản lĩnh khiến cho người ta chú ý đến anh đầu tiên, cho dù anh chỉ ngồi yên ở một góc.

Nhà bếp kiểu mở đang có một vị đầu bếp người châu Á đang làm vừa tối.

Chu Gia Minh và Từ Dương một trái một phải chiếm cứ sô pha, cầm di động tập trung đánh game, Chu Gia Minh kêu lên một tiếng: “Có Bội Kính không?”

Từ Dương trả lời: “Không có, đưa tôi Tam Giác Ác Bả đi.”

Kỳ Ngôn nhìn qua, đặt laptop lên bàn trà rồi đứng lên, hai tay đút vào túi, hơi gật đầu với cô: “Có muốn uống gì không?”

Lúc này, Chu Gia Minh và Từ Dương cũng chú ý đến động tĩnh bên này, hai người cũng nhìn qua một cái rồi lại dời tầm mắt lại vào điện thoại, vô cùng ăn ý nói một câu: “Cô cứ tự nhiên đi, đợi bọn tôi đánh xong ván này đã.”

Nghê Túy cười với anh: “Anh cứ bận đi, không cần để ý đến tôi.”

Cố Nhất cất rượu xong thì đến đưa cho cô một lon soda hương chanh.

Kỳ Ngôn thấy vậy thì nhẹ nhàng gật đầu, ngồi lại ghế sô pha đơn kia.

Cố Nhất câu tay với cô: “Đi dạo không?”

Nghê Túy gật đầu.

Từ bên cạnh phòng khách đi ra là sân thượng để nghỉ ngơi, bộ ghế sô pha và bàn hình trứng gà, gió nhẹ thổi qua những chiếc lá nơi đây, ánh chiều tà cuối cùng cũng rơi xuống, ánh đèn hành lang sáng lên.

Nghê Túy ngồi xuống ghế sô pha, bắt chéo chân, bật nắp lon, cô đang rất khát nên ngửa đầu uống hết nửa lon, sau đó lấy một cái bật lửa và hộp thuốc trong túi ra, đốt một điếu thuốc: “Cậu và Từ Dương đã nói gì vậy?”

Cố Nhất ngồi xuống đối diện cô: “Ở đây rất hợp chụp hình nên lấy trước.”

Nghê Túy gật đầu: “Hai ngày nay sẽ ở đây hả?”

Cố Nhất ừ một tiếng: “Khá tốt đó, hay cậu cũng ở lại hai ngày đi?”

Nghê Túy cười: “Cậu và bạn trai nghỉ phép, tớ tới đây làm gì?”

“Ngày nào cậu cũng uống như vậy,