Chương 8

Nếu thực sự có một con ma bám theo anh, nó chắc chắn sẽ xuất hiện sau khi anh ta chìm vào giấc ngủ.

Hồn ma sẽ giữ lại những bản năng mà chúng có khi còn sống như tắm rửa, ăn uống và xem TV.

Vì vậy, một số người sẽ thấy TV được bật một cách khó hiểu vào ban đêm và tiếng nước chảy ra từ phòng tắm…

Đây là tất cả những việc ma làm vào ban đêm theo bản năng vốn có của chúng.

Còn tôi lại bảo Vương Thành giả vờ ngủ, chỉ để con ma bám trên người anh ta phát ra chút tiếng động.

Và bằng cách này, anh ta mới có thể thực sự tin tôi.

Vương Thành nhìn lọ dầu trong tay, cuối cùng cũng đặt nó xuống.

Anh ta nhấc điện thoại lên rồi bước vào phòng ngủ, nằm trên giường và điều hòa nhịp thở.

Trong nháy mắt, căn phòng trở nên yên tĩnh.

Trên màn hình chỉ có bình luận đang nhấp nháy.

[Này này này, rốt cuộc chủ phòng live muốn anh Thành của tôi làm cái quái gì vậy? Cứ giả vờ thần thần bí bí.]

[Tôi không tin vào ma quỷ, tối nay tôi sẽ ở đây chống mắt lên xem.]

[Dù có đúng hay không thì bầu không khí lúc này cũng đủ đáng sợ rồi, tôi còn không dám tắt đèn.]



Không lâu sau, phía bên Vương Thành truyền đến một âm thanh cực kỳ nhẹ nhàng.

Tiếng nước chảy phát ra từ phòng tắm.

Vương Thành run rẩy nhấc điện thoại lên, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

"Có người ở trong phòng tắm!"

Ngay khi khu bình luận đang cực kỳ tĩnh lặng, người có ID Fan cuồng nhiệt của anh Thành lại xuất hiện.

[Anh Thành, anh đừng hoảng sợ.]

[Hãy suy nghĩ thật kỹ, ngoài anh ra, còn có ai khác giữ chìa khóa nhà anh hay không?]

Vương Thành suy nghĩ một chút rồi nói:

"Người bạn thân của tôi cũng có chìa khóa nhà.”

“Hơn nữa, thỉnh thoảng cậu ấy cũng ở lại đây vài ngày khi đi công tác đến thành phố này.”

"Với cả, chắc do tôi tắt đèn rồi nên cậu ấy không biết tôi đang ở đây, cho nên mới đi thẳng vào phòng tắm."

Lúc này, các bình luận lại mọc lên như nấm sau cơn mưa.

[Chuyện gì đang xảy ra thế? Làm tôi hết hồn.]

[Fan cuồng nhiệt của anh Thành à, đằng đó đúng là một thám tử tuyệt vời của thời đại mới!]

[Tôi cảm giác như người phát trực tiếp này đã điều tra anh Thành, chuyện này cũng quá trùng hợp rồi.]



Vương Thành ngồi dậy, nhìn màn hình nói:

"Chắc chắn là cậu bạn của tôi, tôi nhớ cậu ấy có bảo sẽ tới đây để tham gia một sự kiện.”

"Được rồi, để tôi ra ngoài chào và giới thiệu cậu ấy với mọi người."

Ngay khi Vương Thành chuẩn bị rời khỏi giường, tôi đã ngăn anh ta lại.

"Nghe này, tiếng nước bên trong đã ngừng."

Sau khi Vương Thành nín thở, anh ta không còn nghe thấy tiếng nước nữa.

Kẹt, cửa phòng tắm bị mở ra.