Chương 3: Tiêm Thuốc Cho Nhị Tẩu

Nhị tẩu muốn tiêm thuốc, nhị ca lại không ở nhà, đêm hôm khuya khoắt. Lại nói tiệm thuốc bên trong người cũng tương đối nhiều, cũng chỉ có thể để Ngưu Ba đi.

"Nhị tẩu, Nhị tẩu tử! Ta tới tiêm thuốc cho ngươi!" Ngưu Ba đi đến nhà Nhị tẩu, phát hiện cửa vậy mà đang đóng, trời còn sớm như thế nữ nhân này đã đóng cửa, không biết ngủ sớm như vậy làm gì.

"Gọi cái gì mà gọi, ta biết đệ đã đến. Đã nói đệ đến sớm tiêm thuốc cho ta, bây giờ mới đến, ta đã lên giường đi ngủ." Đến nhà Nhị tẩu gõ cửa rất lâu mới có động tĩnh. Một gương mặt kiều diễm như hoa từ trong khe cửa xuất hiện. Nhìn thấy Ngưu Ba dụng cụ tiêm cô cười một cái, ra hiệu Ngưu Ba vào cửa.

"Đóng cửa thật kỹ, đệ muốn làm ta chết cóng à." Ngưu Ba trở lại đóng cửa , Nhị tẩu đã hầm hập chạy vào trong phòng. Xem ra Nhị tẩu đã lên giường, trên người mặc áo đỏ, bọc lấy áo lông, hạ thân mặc quần màu đen bó sát người. Nhìn Nhị tẩu mặc quần bó sát người bên trong qυầи ɭóŧ bọc lấy khe mông, vì đang chạy hai cái mông bên trong cứ đung đưa, Ngưu Ba cảm thấy tiểu đệ của mình bắt đầu phát nhiệt.

"Tẩu tẩu, sao vẫn là loại thuốc này, thuốc này dường như không có hiệu quả rõ rệt, nên thay đổi." Ngưu Ba vừa nói chuyện vừa mở thuốc.

Nhị tẩu cùng nhị ca kết hôn hơn hai năm còn chưa có con, đến cùng cũng không biết là ai có vấn đề, dù sao hai người đều uống thuốc, qua một thời gian ngắn liền muốn thay thuốc, lần này giữ được hai đợt trị liệu, vẫn không có động tĩnh, nhị ca chờ không nổi liền ra ngoài làm công.

"Tại sao đổi, đổi cái gì, đệ cũng không phải là bác sĩ, đệ cho ta phương thuốc tốt nhất, nếu có thể để ta cùng nhị ca đệ có con, hai chúng ta thắp nhang cầu nguyện cho đệ, được không?" Nhị tẩu không biết có phải còn muốn chuyện hôm nay phát sinh không, nói chuyện cũng không khách khí.

Nhị tẩu hất áo lông lên, bên trong mặc áo màu đỏ, bầu ngực to lớn lại bị hai cánh tay đè xuống càng lộ ra thêm rõ ràng, theo thân thể chuyển động, làm Ngưu Ba đau cả mắt. Không biết thế nào, hắn cảm giác vị trí kia bên dưới càng to lớn.

"Tranh thủ làm việc nhanh lên, tiêm thuốc xong ta còn muốn đi ngủ. Tên tiểu lưu manh, uống say cũng dám khi dễ ta. Nhìn cái gì vậy? Đệ nhìn trộm chỗ nào đó!" Nhị tẩu nhìn thấy Ngưu Ba con mắt chỉ nhìn chằm chằm ngực của, vươn tay vặn lỗ tai hắn.

"Nhị tẩu, tẩu nhẹ thôi, tai đệ bị vặn rơi mất." Ngưu Ba một bên nói, một bên tiếp tục xem, hừ, mới vừa rồi còn xa một chút, hiện tại càng gần. Mẹ nó. Thật to, thật thơm, nếu có thể cắn một miếng thì tốt.

"Vặn rơi được ta liền vặn rơi, để đệ không nhìn nữa. Ha ha ha."

Ngưu Ba bị vặn lỗ tai thật đau, lại không thể tránh ra khỏi, đưa tay đến chỗ bị nhéo xoa vài cái, làm cho nàng cười một tiếng, cánh tay lại muốn nhéo thêm, vừa lúc kẹp lấy tay Ngưu Ba. Ngưu Ba cảm giác được trong tay mềm nhũn, thuận thế bóp một chút.

"Tên tiểu lưu manh này, đệ thật lớn mật, để đệ đến tiêm thuốc cho ta, đệ liền muốn chiếm tiện nghi." Xuân Cúc trước ngực lại bị bóp một chút, mặt càng đỏ hơn, quả thực muốn chảy nước.

"Tẩu nhất định phải nhéo đệ, đệ không có cách, tẩu khoan hãy nói, nơi đó của tẩu thật lớn, đến lúc có hài tử tuyệt đối nhiều sữa, còn có thể để thêm một phần cho nhị ca ăn." Kỳ thật Ngưu Ba nghĩ tốt nhất là hiện tại cho hắn ăn một miếng. Liệu hắn nhìn có thể hút ra nước hay không, xem như là khai hoang cho cháu trai cháu gái tương lai.

"Đệ muốn chết hả, lời nói trong miệng không biết chọn người mà nói. Tranh thủ thời gian tiêm cho ta đi." Xuân Cúc mặt lại càng đỏ, Ngưu Ba cứ nghĩ ở phía trên gặm một ngụm, nuốt vào bụng, tin rằng hương vị kia nhất định rất tốt.

"Nhị tẩu, tẩu kéo quần xuống đi, đệ cũng không thể cách quần áo mà tiêm. Nếu không cẩn thận tiêm lộn chỗ, nhị ca sẽ liều mạng với ta, nếu như tiêm tới vị trí kia có khả năng sẽ biến thành người què."

Nhị tẩu rất tức giận, lập tức đem qυầи ɭóŧ hậm hực kéo xuống. Ngưu Ba tròn xoe đôi mắt, bởi vì Nhị tẩu quá hung hãn, vừa rồi lập tức đem quần cùng qυầи ɭóŧ đều kéo xuống, lộ ra một mảng lớn thịt mềm trắng nõn không nói, ngay cả màu đen giữa hai chân đều nhìn thấy.

Chịu không được, máu mũi sắp ra. Ngưu Ba không dám nhìn, tranh thủ thời gian đổ rượu sát trùng ra, khử trùng vào vị trí tiêm, dùng một tay tìm tới vị trí, ba ngón nắm kim tiêm, dùng lực thích hợp đè lên, kim tiêm đâm vào làn da.

"Nhị tẩu, kỳ thật nếu thấy thuốc không dùng được, có thể nghĩ những biện pháp khác." Ngưu Ba một đẩy thuốc vào, một bên nói chuyện phím, nói chuyện phiếm cùng bệnh nhân lúc tiêm thuốc có thể di chuyển sự chú ý của bệnh nhân giúp họ không cảm thấy đau đớn.

"Xong rồi sao? Ta tại sao không có cảm giác vậy? Ngưu Ba à, kỹ thuật của đệ cũng không tệ." Nhị tẩu cuối cùng cũng biểu dương Ngưu Ba một lần.

"Nhị tẩu rốt cục cũng khen đệ, đệ thật cao hứng, khoan hãy nói, người khác đều khen đệ tiêm không có đau, tẩu khen một cái đệ cảm thấy muốn bay lên trời, tẩu thấy thế nào?"

"Cũng xem như là không vô dụng, tuổi còn trẻ mà miệng lưỡi trơn tru."

"Việc này tỷ cũng biết, đệ hôm nay ở bên ngoài ăn toàn là thịt cá, nhất định có không ít dầu. Khoan đã. Tẩu tẩu à ta nói chính sự, tại sao tỷ không muốn thử những biện pháp khác?"

"Còn có biện pháp gì, đệ không phải muốn ta tìm người mượn giống đó chứ, nếu không ta tìm đệ? Dù sao các người đều nhà họ Ngưu."

"Đệ..." Ngưu Ba không nghĩ tới Nhị tẩu nói ra một câu như vậy, hắn sửng sốt, Nhị tẩu mặt càng đỏ, giữa hai người tràn ngập một loại không khí kì lạ, Nhị tẩu đôi mắt ngập nước nhìn Ngưu Ba, hắn cũng đăm đăm nhìn lại.

Ngưu Ba quên cả rút tay, ngón tay còn theo bản năng vuốt ve vị trí tiêm thuốc, bờ mông Nhị tẩu trắng nõn bóng loáng, quả thật mềm mại, có thể đụng tay đến mảnh rừng rậm đen sì giữa hai chân Nhị tẩu, dưới đèn có thể nhìn thấy mờ ảo dòng suối.

Mẹ nó. Lại muốn xảy ra chuyện. Ngưu Ba cảm giác được phía dưới của mình muốn nổ tung, nhanh rút kim tiêm ra, trong tay run rẩy muốn dọn đồ. Lại phát hiện mình bị Nhị tẩu kéo, không tình nguyện tránh một chút, tự nhiên lại không tránh khỏi.

"Tiểu lưu manh, vừa rồi nhìn qua thích sao, muốn nhìn ta để đệ lại nhìn một hồi." Ngưu Ba quay đầu, nhìn thấy Nhị tẩu còn không có kéo lên quần của mình lên , lại hướng phía dưới kéo mạnh một chút, lúc này Ngưu Ba nhìn thấy rõ ràng hơn mảng rừng rậm kia, còn có dòng suối nhỏ bên dưới.

"Nhị tẩu." Đầu óc Ngưu Ba choáng váng, chỉ nuốt nước bọt, yết hầu khô khốc. Trong thân thể vị trí nào đó đột nhiên chấn động, một dòng nước nóng từ phần bụng dâng lên, chia ra hai đường, một đường dạo qua tiểu đệ hắn một vòng liền trở lại phần bụng, một đường khác hướng lên sống lưng đến đỉnh đầu, sau đó trở lại phần bụng.

Xuân Cúc tẩu còn lôi kéo tay Ngưu Ba, Ngưu Ba cảm giác được đầu ầm một tiếng, thân thể tựa như đã mất đi khống chế, gầm nhẹ một tiếng, liền bổ nhào vào Nhị tẩu tử. Không có cởϊ qυầи áo liền ghé vào mặt Nhị tẩu gặm loạn, hai cánh tay ở trên người sờ soạn.