Chương 20

"Thành dạ dày bóng loáng, cường độ phù thũng thấp, dạ dày thể rõ ràng tăng lớn, hạch bạch huyết xung quanh dạ dày không sưng to lên, chỗ uốn cong nhỏ của dạ dày gần thực quản có một vết loét 2-1-0.5cm, tính chất hơi cứng, hơi dính liền với túi mật, ban ngấn cục bộ hình thành, co quäp gây nên thực quản bị ép chặt đường kính 0.5cm, dài 2cm, liên luy tá tràng, từ những điều trên chẩn đoán là viêm loét dạ dày dẫn đến chèn ép tắt nghến thực quản, cần phải cắt bỏ phần lớn dạ dày sau đó nối lại!"

(Phù thũng: sưng phù nề gây ra bởi chất lỏng dư thừa bị mắc kẹt trong các mô của cơ thể.

(Hạch bạch huyết hay hạch lympho: một trong vô số các cấu trúc trơn, hình bầu dục đẹp, rải rác dọc theo các mạch bạch huyết, là một phần của hệ bạch huyết).

Trương Chí Tân gật đầu: "Tốt!"

Trần Thương: "Trần lão đại ngưu bức!"

Y tá Tân Nhạc Nhạc:...

Ytá B:...

Trần Bỉnh Sinh không những tố dưỡng chuyên nghiệp mà còn rất lợi hại, loại phẫu thuật này cũng thường xuyên làm, tự nhiên không có áp lực quá lớn.

Nhưng vẫn trừng mắt liếc Trần Thương: "Lần sau ta sẽ không gọi bác sĩ Trương, để cho ngươi làm hạ thủ giúp ta, lần này ngươi cố gắng nhìn cho tốt."

Trương Chí Tân thở dài: "Chê ta chia tiền đúng không? AI Nam nhân!"

Kỳ thật, trong phòng phẫu thuật cũng không phải nghiêm túc như trong tưởng tượng, thường xuyên sẽ nói đùa một chút làm cho không khí bớt căn thẳng.

Hơn nữa, với hoàn cảnh phong bế hoàn toàn, phòng phẫu thuật vĩnh viễn là nơi tin tức bát quái hội tụ!

Mà phòng phẫu thuật phụ khoa tức thì được xưng là bệnh viện bát quái vương!

Từ con của ai đó là người thế nào, cho đến bác sĩ cùng y †á nào có quan hệ không rõ ràng, thậm chí còn có cả lãnh đạo nào đó cùng với y tá nào đó có quan hệ không rõ ràng.

Trần Thương mới vừa rồi là thật cảm khái Trần lão đại ngưu bức, liên tiếp nói ra những thuật ngữ chuyên nghiệp, bức cách cao không chỉ một điểm!

Nhưng mà...

Tại trong mắt Trần Thương chính là một loại trạng thái khác, nếu như lời nói mới rồi là Trần Thương đang nói, có thể là thế này:

"[Gan], [Túimật], [Tuyếntụy], [Lálách],

[ Ruột non ]_ màu xanh không khác thường, [Dạ dày] là quái chữ đỏ, nguyên nhân là phần dưới dạ dày phát hiện chữ đỏ! [ Viêm loét Dạ dày gây nên Thực quản tắt nghẽn: quái loét Dạ dày Iv39, quái vật bình thường, đặc điểm: Loét hơi dính với túi mật, ban ngấn cục bộ hình thành, co quắp gây. nên đường kính Thực quản bị thu nhỏ lại, liên luy Tá tràng! Đề nghị: Cảt bỏ!] "

Chậc chậc, trông thấy quái cấp 39 sinh động ở nơi đó, trong mắt Trần Thương tràn đầy hưng phấn, dù sao đây chính là quái vật cao cấp, kinh nghiệm thật nhiều nha!

Đáng tiếc, mình chỉ có thể nhìn một chút.

Nhưng Trần Thương nhìn rất chăm chú, mỗi một lần phẫu thuật đều là cơ hội học tập, Trần Thương cũng sẽ không từ bỏ một cơ hội học tập tốt như thế này được.

Đầu tiên là tách rời.

Dạ dày cũng không phải giống như bóng đèn treo ở trong bụng.

Chung quanh nó có các loại hệ màng, dây chăng, mạch máu, hệ thần kinh, phân bố như thế sẽ giúp cố định dạ dày. trong ổ bụng, nếu không lúc ngươi ăn cơm đi mấy bước sẽ sa dạ dày.

Đầu tiên cần phải làm là tách rời, cũng là công việc cần yêu cầu kỹ thuật cùng kiên nhẫn nhiều nhất.

Trần Bỉnh Sinh cẩn thận từng li từng tí nhấc dạ dày lên, tại vị trí phía bên phải cắt bỏ dây chẳng kết nối dạ dày với ruột non, sau đó xuôi theo mạch máu tách ra khu vực phía bên trái, cät đứt dây chẵng kết nối dạ dày với ruột non...

Phẫu thuật rất thuận lợi, phối hợp với Trương Chí Tân càng thêm thành thạo vô cùng.

Sau khi phẫu thuật hoàn tất, rửa sạch dụng cụ sau đó đóng bụng.

Trần Bỉnh Sinh trực tiếp đứng dậy, cho Trần Thương một ánh mắt: "Khâu lại."

Trần Thương cười lạnh một tiếng: Phàm nhân, thời điểm chứng kiến kỳ tích đã đến!

Hôm nay sẽ để ngươi nhìn xem lão phu tiến bộ thế nào.

Trần Thương cầm lấy kim khâu đã được y tá xuyên chỉ qua, Trần Thương cầm lấy kim khâu thuần thục hơn hôm qua rất nhiều, hơn nữa, làn da phần bụng vốn bằng phẳng, không có nhiều vết cong, nên kim khâu trong tay hẳn nhẹ như cánh bướm, không ngừng tới lui trên bụng.

Hoàn toàn chính xác, Trần Thương cảm giác sau khi có thuộc tính sắc bén + 1, khác nhau với lúc trước rất nhiều.

Không bao lâu, khâu lại đã hoàn thành.

Trần Bỉnh Sinh nhìn thoáng qua sau đó không khỏi sửng sốt một chút, hiếu kỳ nhìn chăm chăm Trần Thương: "Còn được."

Mà Trương Chí Tân lại cười: "Tiểu Trần a, tay này của ngươi thích hợp làm ngoại khoa! Kỹ thuật khâu lại rất không tệ, nhưng mà... Còn kém chút hỏa hầu, thiên phú là có, chỉ là kém chút kỹ thuật."

Bỗng nhiên, Trương Chí Tân quay người hỏi: "Tiểu Trần, ngày mai ngày mốt ngươi có đi làm không?"