Sau khi tất cả rời đi, chỉ còn thôn trưởng ở lại trong phòng với tôi. Thôn trưởng nhìn chằm chằm tôi, tôi cũng bất động đứng đó. Hồi lâu, thôn trưởng thở dài.
“Đỗ Trạch. Tại sao cậu lại trở về?”
“Vậy thì làm sao?”
“Cậu đừng có giả ngốc!”
“Tôi không hiểu thôn trưởng đang nói gì.”
“Đỗ Trạch. Cậu đã hại cuộc đời mẹ cậu rồi.”
“Tại sao lại nói tôi như vậy?”
“Bởi vì một câu nói năm cậu bảy tuổi, hai mươi năm qua mẹ cậu sống không hề tốt. Bây giờ bởi vì cậu, mẹ cậu có thể ở trong tù nửa đời còn lại.”
“Rốt cuộc ông muốn nói gì?”
“Đỗ Trạch. Cậu không nhớ những chuyện khi cậu bảy tuổi thì cậu may mắn. Nếu để tôi biết cậu giả vờ, tôi nhất định đánh chết cậu.”
Thôn trưởng rất kích động, nắm áo tôi, giơ nắm đấm lên cao.
“Bởi vì câu nói năm bảy tuổi của cậu, mẹ cậu phải chịu đựng tính khí ba cậu. Tôi biết cậu là thầy thuốc, lần này cũng là cậu báo với cục công an. Cậu muốn trả thù ba cậu, cô cậu nhưng bây giờ mẹ cậu cũng đi theo rồi.”
“Là thế nào?”
“Nếu cậu không phải… Tôi nhất định…”
Tôi thấy ánh mắt thôn trưởng chậm rãi nhìn về phía ngoài, tay ông dần buông xuống. Cuối cùng, ông ngồi xổm trên mặt đất khóc không thành tiếng. Mà tôi lại phát hiện mọi chuyện không chỉ mình tôi làm.
Khi thôn trưởng rời đi, Tề Tiểu Hồng đến tìm tôi. Ánh mắt cô ấy hồng hồng, nước mắt vẫn chưa khô. Cô ấy đến trước mặt tôi nói mẹ đã bị cục công an bắt đi rồi khóc lớn lên. Tôi ôm lấy cô ấy, nhẹ nhàng vỗ về. Tề Tiểu Hồng khóc một hồi rồi nghẹn ngào ngẩng đầu nhìn tôi.
“Đỗ Trạch. Cục công an nói mẹ em bị tình nghi bán độc dược, còn tuyên truyền mê tín. Bà có thể ngồi tù phải không?”
“Anh không biết. Mẹ anh cũng bị bắt.”
“Vì sao?”
“Cục công an nói mẹ anh bị tình nghi gϊếŧ người.”
“Cái gì?”
“Họ nói mẹ độc chết ba anh.”
“Đỗ Trạch. Chúng ta phải làm sao đây?”
“Anh không biết.”
“Đỗ Trạch. Em chỉ còn mẹ là người thân. Nếu mẹ ngồi tù thì em chỉ còn một mình. Em phải làm sao đây?”
“Em còn có anh mà. Anh sẽ không bỏ em.”
Tôi nâng cằm Tề Tiểu Hồng lên, để cô ấy xem ánh mắt tôi. Tôi cúi đầu hôn môi Tề Tiểu Hồng, ngăn lời nói của cô ấy. Tôi ôm lấy cô ấy vào phòng tôi.
Chúng tôi cùng nhau ngã xuống giường, Tề Tiểu Hồng hơi giãy dụa. Tay trái tôi đè hai tay cô ấy, tay phải luồn vào trong quần áo Tiểu Hồng, môi tiếp tục hôn. Tề Tiểu Hồng nhắm hai mắt lại, thân thể không được thoải mái, hai chân Tiểu Hồng vô thức đạp chăn dưới chân, hô hấp của chúng tôi trở nên nặng nề. Thời điểm tay phải tôi cởϊ qυầи áo cô ấy ra, tôi cảm thấy môi mình hơi đau, miệng có mùi máu.