Chương 13

Chương 13: Chương 13









#13





Tên kia bị tiếng phá đám liền chửi thề :







- Đ*t mẹ, hàng của tao, đứa nào dám tranh.







Cô thoáng nghĩ đến hắn, giọng nói đó, rất giống hắn, trầm, nhưng lạnh hơn.

Tên đó quay sang, liền hối hận vì lỡ lời, đó là đại ca của hắn.







Tên đại ca bị chửi liền nhướng mày, lạnh lùng :







- Mày chửi tao?







- Đâu, em tưởng ai, thì ra là đại ca, hàng này là của anh, của anh đấy.







Cô ngước lên nhìn. Bờ vai rộng, gương mặt lạnh, mày nhíu lại, là hắn sao? Không phải, không phải là hắn. Tuy giống, nhưng không phải. Đây là ai?







Người đó tiến lại gần, cô nhạy cảm nhận ra, mùi hương đó cũng giống hắn. Anh ta nhìn cô, mắt lướt từ trên xuống dưới, anh ta ngồi xổm, đối diện với cô, dùng tay nâng cằm cô lên, ngón tay dài, lạnh lẽo :







- Còn trinh không cô bé?







Cô ngoảnh mặt ra, xem ra không coi hắn ra gì rồi. Tên lúc nãy liền nói hộ :







- Em cũng không biết nữa, em chưa kịp ăn.....







Hắn chưa nói xong, nhưng đã bị anh ta ngắt lời :







- Thế này nghĩ mày ăn rồi mà tao lại đi ăn lại hả?







Giọng anh ta vừa trầm, vừa ma mị, cuốn hút, khuôn mặt 10 phần thì 8 phần giống hắn.







- Dạ, dạ không, em nào dám!!







Tên kia tuy ức nhưng không dám cãi lại. Hàng của bọn hắn tìm ra, thế mà lại phải nhường cho đại ca hắn. Thôi thì phận chủ tớ, hắn phải chấp chận thôi.







- Còn đứng đấy làm gì, mau đi đặt phòng cho tao, tao phải thưởng thức chứ!!







Anh ta quát bọn đàn em. Giờ quay sang cô, mới để ý suốt từ nãy cô cứ nhìn chằm chằm hắn. Hắn nhướng mày, ma mị :







- Sao? Đã mê anh đến vậy rồi cơ hả?





Cô liền quay mặt đi, không nói gì. Sao giống hắn đến vậy? Chẳng nhẽ lại là anh em của hắn.







Cô được đưa vào một khách sạn khá nổi tiếng khu đấy. Người cô yếu ớt, mệt mỏi. Anh ta ngang nhiên bế cô vào phòng tắm, đặt cô vào bồn nước ấm, bắt đầu cửi đồ của cô ra.







- Buông ra, anh làm cái gì thế!







Cô đẩy anh, đuổi đi.







Mắt hắn lóe lên tia cười, pha chút đùa cợt :







- Thì tắm cho em, hay em muốn làm việc luôn hả?







Cô biết không thể thoát được, đành tìm cách kéo dài thời gian.







- Tôi tự làm được, anh cút ra đi!







- Được thôi, nhanh nhé, anh nóng lòng lắm rồi.







Khi hắn vừa đi ra, cô liền khóa chặt cửa lại. Cởi bỏ đồ trên người mình, cô ngâm mình trong làm nước ấm.





Bao nhiêu mệt mỏi, bao nhiêu tủi hờn, nghĩ lại, nước mắt lại rơi, cô khóc, nhưng không phát ra tiếng. Nước ấm giúp cô lấy lại sức lực. Cô chìm sâu xuống làn nước. Cô phải tìm đủ mọi cách kéo dài thời gian, mong anh ta không làm gì mình. Dù tỉ lệ phần trăm rất thấp. Cả cơ thể được bao bọc bởi làm nước, nước xộc vào trong mũi, tai, ngăn chặn mỏi đường thở. Khí trong l*иg ngực dần bị rút đi.







Anh ở ngoài chờ đợi, cô đã ở trong đấy hơn 10 phút rồi, đi đến gõ cửa thì không thấy trả lời. Anh không do dự mà phá cửa chạy vào. Thân thể cô đang bị dòng nước nhấn chìm, anh vội chạy đến bế xốc cô lên, thầm chửi :







- Cái đ*t!







Bế cô đặt lên chiếc giường trong phòng, cả người ướt sũng không một mảnh vải che thân, nhưng anh không chú ý đến điều đó, chỉ để tâm đến gương mặt người con gái dưới thân, sắc mặt trắng bệch, tóc ướt sũng, thoi thóp yếu ớt. Cô nằm im, hình như sắp chết. Anh đành phải hô hấp nhân tạo cho cô gái chưa kịp làm thịt này.





Dùng một tay nâng cổ cô lên đặt lên cái gối ôm, rồi bịt mũi cô lại, áp môi vào môi cô hô hấp, sau vài hồi lại ngẩng người lên, đặt hai tay lên l*иg ngực, ấn mạnh xuống, làm đi làm lại 4 lần, cô ho sặc sụa, nước tù l*иg ngực tuôn ra hết cùng với dịch dạ dày. Cô đã chưa ăn mấy ngày rồi.







Sắc mặt xanh xao, ốm yếu, khiến người ta nhìn mà phát thương. Nhưng anh mang cô đến đây, là để làm thịt, chứ không phải để chăm sóc cho cô. Giường đã bị cô làm cho bẩn hết, anh bế cô đến cái giường bên cạnh. Nhìn gương mặt kia mà anh thích thú. Anh rất muốn nếm mùi vị của người phụ nữ này rồi. Giờ mới nhìn ngắm thân thể của cô, tuy tiều tụy nhưng vẫn tuyệt đẹp, ngực 32C, hơi nhỏ một chút, hai nụ hoa có chút trắng, nhưng vẫn làm anh thèm thuồng, muốn cúi xuống mà gặm nhấm. Eo thon gọn, mảnh mai, chân nhỏ, thẳng tắp, giữa hai chân kia, một màu đen tuyền đang che lấp thứ mà sắp nuốt trọn anh, bí ẩn, gợϊ ȶìиᏂ.







Phát hiện ra ánh mắt của anh, cô cố dùng sức lực cuối cùng của mình kéo tấm chăn lên che đi thân thể. Anh nào để cô làm như vậy, liền cầm hai tay cô giữ chặt trên đầu, nhếch mép cười :







- Đẹp như thế này phải để ngắm chứ, sao em nỡ lòng nào che đi, tôi đưa em về để em phục vụ tôi, chứ không phải để em tìm cách tự tử.







Cô hiện giờ chỉ còn cách bất lực van xin :







- Xin.......ưʍ....ưʍ....







Lời của cô chưa nói hết, anh cúi xuống ép vào môi cô. Môi lạnh toát, khiến cô rùng mình, chân cô bị chân anh đè lên, hai tay cũng bị giữ chặt, cô không còn sức lực để phản kháng.





Nụ hôn mãnh liệt, đau đớn, anh không phải đang hôn, mà là đang dày vò, nghiền nát cô, anh ghì mạnh, ép chặt môi, như muốn đè bẹp cô. Tay anh đi xuống ngực, nắm lấy một bên nó, toàn thân cô nổi hết da gà, anh bóp mạnh nó, không thương tiếc mà nhào nặn khiến một bên đỏ ửng, sưng lên, nụ hoa bị xoa nắn khiến cô dựng đứng. Cảm giác ngứa ngáy khó chịu, nụ hôn vẫn tiếp tục, cơ thể cô ngày càng mệt nhoài. Bỗng từ bụng trên nôi lên một cơn đau, cái đau cứa da cứa thịt, đau hơn khi bị anh dày vò, đau đến nỗi cô không cảm thấy sự đau đớn ở môi và ngực nữa, mồ hôi lạnh chảy ra, cô liên tục rùng mình, sắc mặt khó coi.







Anh chìm đắm trong nụ hôn như cắn nát cô này, bàn tay đang giữ lấy tay cô cảm thấy ướt lạnh, tay dưới ngực cũng cảm thấy như vậy. Mồ hôi lạnh sao?





Anh liền dừng lại, hướng mắt về phía cô, gương mặt lấp lem nước, không biết do mồ hôi hay là nước mắt nữa.





Anh thả tay cô ra, cô liền lập tức lấy tay ôm chặt lấy bụng, toàn thân co quắp, run rẩy. Cô bị đau dạ dày do nhịn ăn nhiều ngày, nếu cứ tiếp tục như thế này, cô sẽ đau tới chết. Một cái chết không yên ả, mà bị cơn đau hành hạ. Lần này, nếu chết, cô chỉ muốn chết ngay.







Anh nhìn cô, rít lên tức giận :







- Lại chuyện gì nữa!!







Cô dùng chút sức đã cạn kiệt của mình, nói yếu ớt :







- Xin anh, xin anh hãy gϊếŧ tôi đi. Cho tôi một cái chết ngay lập tức đi! Làm ơn.







____còn____