Chương 17: Tôi không ở ngay trước mặt em

Kinh Hà bỗng nhiên như một quả bóng xì hơi, cô vùi đầu xuống thật thấp.

Không còn chứng cứ, tên khốn này có vẻ như là loại người không dễ đối phó, cô lấy cái gì để đi kiện anh ta đây chứ?

Thu Diệp Đình nhìn vật nhỏ giây trước còn đang khí thế hừng hực, giây sau lại không còn tinh thần nào, thật sự rất tò mò về suy nghĩ của cô.

Anh ta nhớ rằng việc đầu tiên khi cô tỉnh dậy là kiểm tra âm hộ của mình, sau đó lại tức giận rồi bất ngờ tấn công anh ta.

Thêm việc cô nói rằng muốn tống anh vào tù, Thu Diệp Đình có lẽ đã đoán được người phụ nữ này đang nghĩ gì.

"Em là đang trách tôi đã tắm cho em à? Xóa sạch "bằng chứng" mà em có thể dùng để kiện tôi?"

Kinh Hà ngẩng phắt đầu lên, đúng lúc chạm phải đôi mắt mang theo ý cười của người đàn ông.

Bỏ qua tất cả những yếu tố chủ quan, thì phải công nhận ngoại hình của người đàn ông này không có gì để chê.

Tóc đen trước trán ướt sũng xõa xuống che đi vùng trán, khiến khí thế mạnh mẽ khắc trên gương mặt anh ta dịu đi rất nhiều.

Khuôn ngực rộng, bờ vai chắc khỏe, những đường nét cơ bắp trên cánh tay rất có thẩm mỹ.

Hình ảnh một người đàn ông nam tính như vậy đứng tắm trước mặt, có người phụ nữ nào mà không thấy hứng thú, mặt đỏ tai hồng chứ?

Huyệt nhỏ của Kinh Hà đột nhiên có chút rung động.

Cô không biết là đang co rút đau đớn vì hoàn cảnh thảm thương mình vừa gặp phải hay là vì nụ cười thuần túy của người đàn ông trước mắt này đây.

Kinh Hà vội vàng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào người đàn ông này nữa.

Vào lúc bình thường, cô sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng mình lại cùng người đàn ông không thể nào với tới như này có bất kỳ tiếp xúc gì.

Quỹ đạo cuộc sống của bọn họ thậm chí còn không đường coi là hai đường thẳng song song, hai đường thẳng song song thì phải ở cùng trên một mặt phẳng.

Cũng không biết thế lực bí ẩn từ đâu đột nhiên xuất hiện, ép buộc hai con người sống không cùng chung một mặt phẳng lại với nhau.

Tay Thu Diệp Đình nắm lấy cằm Kinh Hà, nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên để cô nhìn mình.

"Không nghĩ tới bé ngoan thế này mà lại muốn giữ thứ đó của tôi, nên tôi không nghĩ kĩ đã rửa sạch mất rồi, là do tôi sơ suất."

Người đàn ông biết rõ Kinh Hà muốn làm gì với tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh ta, nhưng anh ta vẫn cố tình xuyên tạc ý của cô.

Đúng như dự đoán, khuôn mặt nhỏ của cô lại đỏ bừng vì xấu hổ và tức giận, so với khuôn mặt thất vọng ban nãy thì có tinh thần hơn nhiều.

Anh thích những giống cái tinh thần và sinh động.

Tinh thần, sống động có nghĩa là cô khỏe mạnh, có thể sinh ra những đứa con có chất lượng...

Nghĩ vậy, đôi mắt Thu Diệp Đình tối sầm lại, hơi thở của anh ta cũng dần dần nặng hơn.

Kinh Hà cảm thấy có gì đó không đúng, cô muốn lùi lại, nhưng cổ tay đã bị người đàn ông nắm lấy.

"Bé ngoan muốn có bằng chứng không phải rất đơn giản sao? Không phải là tôi vẫn ở trước mặt em đây sao?"

Cổ tay bị Thu Diệp Đình nắm kéo vào trong nước, bàn tay nhỏ bé của cô bị anh ta ép chạm vào cây gậy thịt nóng bỏng.

Kinh Hà bật dậy, cô biết rõ đây là một cái bẫy.

Người đàn ông này đang dụ dỗ cô.

Cưỡng bức cô còn chưa đủ, còn muốn cô chủ động?

Kinh Hà tuy nhát gan nhưng cũng không phải ngu ngốc.

"Anh đừng có mơ!"

Mặc dù đã do dự vài giây, nhưng cô đã từ chối.

Lần này Thu Diệp Đình bất ngờ buông tay cô ra, cũng không ép cô nữa, "Vậy được thôi, sau khi tắm rửa xong em sẽ được tự do, có thể đi báo cảnh sát hay thế nào cũng được, tùy em."

Kinh Hà sững sờ, bây giờ cô đi báo cảnh sát, còn có cái gì để làm bằng chứng chứ?

Trên cơ thể cô không có vết thương rõ ràng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng đã bị rửa sạch sẽ. Còn khó hơn nữa là, nếu như xem camera giám sát của khách sạn, thì sẽ thấy rằng cô đã chủ động níu kéo tên họ Thu này vào phòng của mình...

Trong lúc Kinh Hà còn đang sững sờ, người đàn ông trong bồn tắm đã đứng dậy, cái bóng của thân hình cao lớn này hoàn toàn bao lấy cô.

Đôi chân dài thẳng săn chắc với những cơ bắp đẹp đẽ, giữa hai chân là cây gậy thịt đang dựng đứng.

Qυყ đầυ màu đỏ nhẵn bóng như quả trứng đang dựng thẳng đứng một cách khoe khoang.

Hai túi tinh trĩu xuống, cho thấy rằng nó rất nặng.

Lôиɠ ʍυ đen dày được cắt tỉa gọn gàng chạy dọc từ háng rồi dần phân tán rải rác lên trên tới rốn theo hình thoi.

Phía trên rốn là tám múi cơ bụng ngay ngắn, những giọt nước dày đặc trượt xuống từng giọt từng giọt từ những khe rãnh xuống tụ tập ở nơi sâu thẳm...

Kinh Hà sững sờ khi nhìn thấy bức tranh đánh vào thị giác gần ngay trước mắt này.

Cùng là những bộ phận và kết cấu giống nhau, nhưng cơ thể của những người đàn ông mà cô đã thấy khi cô và những người bạn cùng phòng xem trộm những bộ phim người lớn trong ký túc xá, không có một cơ thể của người nào có thể so sánh được với cơ thể trước mặt cô lúc này.

Cường tráng, mạnh mẽ, đẹp đẽ, gợi cảm… rất nhiều từ ngữ xuất hiện trong đầu Kinh Hà.

Theo bản năng, cô nuốt một ngụm nước bọt.

Bỗng nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.

Thu Diệp Đình giả vờ không nhìn thấy sự khao khát bắt đầu hiện rõ trong mắt cô, trong lòng anh ta dâng lên sự thỏa mãn vì được lấy lòng.

Chân dài giơ lên, định bước ra khỏi bồn tắm thì nghe Kinh Hà lúng túng gọi lại.

"Đợi đã!"