Chương 15: Còn chưa thỏa mãn?

Kinh Hà nằm mơ, mơ thấy mình bị một con mèo khổng lồ bổ nhào vào.

Con mèo lớn đó lớn gấp đôi cô, cơ thể đầy lông mềm mại của nó nằm trên người cô, khiến cô lật người cũng khó khăn.

Trong lúc cô đang luống cuống thì phát hiện Khỉ Con đang nhìn nằm nhìn cô cách đó năm mét.

Không, không nên dùng từ "nhìn", bởi vì Khỉ Con không có tròng mắt, nó chỉ là đang quay mặt về phía này, liên tục dùng mũi để đánh hơi trong không khí, hình như đang tìm cái gì đó.

Kinh Hà hét lên gọi tên Khỉ Con, nhưng không hề có tác dụng gì cả.

Suy cho cùng Khỉ Con cũng chỉ là một chú mèo nhỏ, nó có thể làm được gì chứ?

Con mèo lớn đè trên người Kinh Hà đó từng chút từng chút một xé quần áo của cô ra, chiếc lưỡi thô ráp và đầy gai liếʍ lên vai và cổ của cô.

Lúc đầu Kinh Hà có hơi sợ, nhưng một lúc sau, thấy con mèo lớn không có làm gì khác, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ nó chỉ xem cô là một món đồ chơi chăng?

Suy nghĩ này đã hoàn toàn biến mất khi Kinh Hà cảm thấy có thứ gì đó nóng bỏng húc vào lỗ nhỏ của cô.

Kinh Hà thử vùng vẫy, nhưng không hề có chút tác dụng nào.

Thứ nóng bỏng đó từng chút xâm phạm lỗ nhỏ của cô, không hề có sự khô khốc và kéo căng như dự đoán, cô thậm chí có thể cảm thấy một dòng nước ấm chảy ra từ âʍ ɦộ của mình.

Kinh Hà vô cùng xấu hổ, lúc cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Khỉ Con đang nằm ở đối diện.

Cô vô thức che miệng mình lại.

Mặc dù Khỉ Con không thể nhìn thấy nhưng thính giác của nó rất nhạy bén, Kinh Hà không muốn bé mèo nghe thấy những âm thanh không thể chịu nổi mà cô phát ra đó.

Nhưng mà con mèo lớn phía sau cô dường như lại không nghĩ vậy.

Nó chợt đâm thẳng vào lỗ nhỏ của Kinh Hà, ép buộc cô phải phát ra âm thanh, có vẻ như là đang muốn công khai tuyên bố chủ quyền với con mèo ở đối diện và xâm phạm cô một cách tàn nhẫn.

Kinh Hà mất kiểm soát phát ra một tiếng "A". Khi cô mở mắt ra nhìn, là ánh đèn trần trong phòng tắm khách sạn.

Cô tỉnh dậy từ giấc mơ của mình, nhưng thực tế cũng không tốt hơn trong mơ bao nhiêu.

"Tỉnh rồi à?"

Giọng nói khàn khàn trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô, mang theo sau là sự thỏa mãn.

Kinh Hà run rẩy phát hiện mình đang nằm trong bồn tắm lớn đầy nước, khi cô nhẹ nhàng xoay người thì phát hiện phía sau có một bức tường thịt.

"Suỵt, đừng nhúc nhích… đã cho cô ăn nhiều như thế mà vẫn chưa thỏa mãn à?"

Lòng bàn tay to lớn của người đàn ông siết chặt vòng eo mềm mại của cô hơi có ý cảnh cáo, hơi thở phả lên cổ cô nóng hổi.

Kí ức nhanh chóng hiện lên, Kinh Hà nhớ lại mọi sự xâm phạm mà cô vừa trải qua bởi người đàn ông này, sau khi bị anh ta làm đến cao trào, cô vẫn bị anh ta đè trên giường phát tiết liên tiếp thêm hai lần nữa.

Những hình ảnh lúc lên đỉnh lấp đầy trong não cô: Cô rên rỉ kêu lên giống như một con thú cái đang phát tình, kẹp chặt lỗ nhỏ của mình lại vào mỗi lần người đàn ông tiến vào. Cô khao khát vắt kiệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của người đàn ông như thể là mình người đàn bà phóng túng thèm khát tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Kinh Hà không muốn thừa nhận đó là cô, nhưng ký ức sống động đến nỗi cô thậm chí còn có thể nhớ rõ ràng mỗi một lần một người đàn ông xuất tinh vào sâu trong âʍ ɦộ của cô.

Đợi đã, xuất tinh!

Kinh Hà vội vàng duỗi ngón tay vào kiểm tra lỗ nhỏ của mình, phát hiện đã sạch sẽ, hiển nhiên đã được tắm rửa sạch sẽ.

Anh ta đã rửa sạch chứng cứ!

Kinh Hà sững sờ một lúc, trong đầu bỗng chốc trống rỗng.

Cô tạm thời chịu đựng sự xâm phạm tên đàn ông này chính là muốn giữ lại bằng chứng để kiện anh ta, nhưng... làm sao anh ta có thể...

Kinh Hà tức giận đến mức run rẩy, nhưng người đàn ông phía sau cô lại không biết điều cô đang nghĩ.

Thu Diệp Đình thấy Kinh Hà đưa tay vào lỗ nhỏ, nghĩ rằng cô vẫn còn muốn, anh ta khẽ hừ một tiếng, dùng lòng bàn tay to lớn vuốt ve dọc theo eo xuống chân cô, "Có vẻ cô thực sự không thỏa mãn nhỉ?"

Kinh Hà tức giận, quay người lại tát cho người đàn ông một cái tát vang dội, mắng chửi.

"Súc sinh!"