Hơn chín giờ tối, tại trung tâm thành phố, Milk im lặng lái xe, thỉnh thoảng lại quay đầu liếc mắt nhìn Du Vụ.
Cậu hạ cửa xe xuống, vừa nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ vừa hút thuốc. Ánh sáng đèn nê ông lóe qua từng đợt trên mặt cậu. Thoạt nhìn cậu không bình thản, vẻ mặt biếng nhác mà thờ ơ, giống như hoàn toàn trở thành một người khác.
Thật ra Milk đã sớm phát hiện bầu không khí kì lạ giữa Khuất Hàn và Du Vụ. Anh chỉ là người đại diện của họ mà thôi, mặc dù ở chung đã hơn một năm mọi người đều có cảm tình, nhưng cũng được thành lập từ lợi ích. Hợp đồng của công ty viết rất rõ ràng, anh chỉ dẫn dắt họ ba năm, hết ba năm anh sẽ nhận những người mới khác. Lúc đó năm người trong nhóm Bạc Hà Đen vẫn tiếp tục bên nhau hay hát solo, họ may mắn hay xui xẻo đều không liên quan đến anh.
Vị trí người quản lý trong công ty cạnh tranh cũng rất khốc liệt. Milk cũng chỉ xem như là người đại diện bậc trung, cách rất xa vị trí của Thường Dục và Jully – người đại diện bậc nhất. Anh là một người lý tính, biết mình nên hay không nên làm cái gì. Tuy nhiên, đối diện với năm chàng trai đầy tình nghĩa của Bạc Hà Đen, anh lại không tự chủ được mà phá vỡ nguyên tắc của bản thân, can thiệp vào một số chuyện vốn anh không nên quan tâm.
Ví dụ như hiện tại, anh vẫn luôn nhịn, nhưng không nhịn được mà hỏi chuyện vẫn luôn nghẹn trong lòng anh hơn một năm qua, ”Cậu và Khuất Hàn có phải từng có chuyện không thoải mái phải không?”
Du Vụ quay đầu lại, cười một cái, ”Không có, sao anh lại nghĩ thế?”
Nụ cười yếu ớt đó có bao nhiêu giả tạo.
Milk khẽ bật cười, đang định nói gì đó, điện thoại di động vang lên, Khuất Hàn gọi đến.
Anh tức giận đeo tai nghe màu xanh nhận điện thoại, ”Làm sao?”
Không biết Khuất Hàn nói gì mà Milk quay đầu liếc mắt nhìn Du Vụ, sau đó mơ hồ ừm một tiếng.
Du Vụ nghi hoặc nhìn anh, dùng ánh mắt hỏi, sao vậy?
Milk không để ý đến cậu, ừ vài tiếng rồi kết thúc cuộc gọi, sau đó dừng xe ven đường, mở cửa xuống xe ngăn cản một chiếc taxi, nói với Du Vụ, ”Xuống xe.”
Du Vụ mờ mịt vì hành động của anh, ”Sao vậy, Khuất Hàn đã nói gì?”
Milk thở dài, ”Chuyện đã giải quyết xong, cậu về trước đi.”
Vẻ mặt Du Vụ nghi ngờ, ”Giải quyết thế nào?”
”Đừng hỏi nữa, dù sao giải quyết rồi là được, cậu ngồi taxi về trước đi, anh phải quay về công ty.”
Du Vụ nhún nhún vai, ”Được rồi.”
Nhìn taxi chạy đi xa, Milk mới lên xe, nhưng anh không phải quay về công ty, vẫn đến địa điểm đã định ra trước đó – Nhà hàng Thời Đại.
Khi Milk bước vào dãy ghế lô thì Khuất Hàn đang ngửa cổ uống hết chén rượu thứ năm. Lý Oanh ngồi đối diện cười đen tối nhìn Khuất Hàn, bên cạnh cô ta là Hác Phong mặt mũi bầm dập, cười gằn, vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
Rượu chảy xuống dạ dày, bỗng chốc ánh mắt Khuất Hàn mờ mịt, anh lắc đầu, gương mặt đỏ ửng liếc mắt nhìn Milk, nhàn nhạt đối diện với vẻ mặt hả hê của Hác Phong mà nói, ”Anh Hác, tôi không cẩn thận xúc phạm anh, đã hiểu rõ tội, xin anh rộng lượng tha thứ.”
Hác Phong cười nhạt hai tiếng, bị Lý Oanh liếc mắt qua, lập tức thông minh im miệng không nói.
”Milk đến rồi, nhanh, ngồi bên này.” Lý Oanh cười vỗ vỗ vị trí bên cạnh cô ta.
Bà cô già không biết xấu hổ! Milk mắng thầm trong lòng một câu, đi đến ngồi xuống bên cạnh Lý Oanh, mở to mắt nhìn cô ta, giọng điệu khoa trương, ”Trời ơi, chị Oanh, mấy tháng không gặp, chị càng trẻ đẹp ra, nếu không có mùi nước hoa thơm mát của chị, em thiếu chút nữa không nhận ra chị rồi, còn tưởng chị là nữ ngôi sao nào đó!”
Không có người phụ nữ nào không thích được khen ngợi, dù biết đối phương a dua nịnh hót trợn mắt nói dối, các cô cũng thích nghe. Lý Oanh không ngoại lệ, sự vui vẻ trên mặt cô ta càng nhiều thêm, liếc mắt nhìn Khuất Hàn, giọng điệu ai oán, ”Đáng tiếc, A Hàn hình như rất ghét chị ~”
Ôi Chúa ơi, bà cô hơn bốn mươi tuổi rồi còn bày đặt hờn dỗi! Milk nhịn xuống kích động chọc thủng hai mắt, chọc điếc hai màng tai và xúc động muốn nhảy tâng tâng lên của mình, cười nói, ”Sao lại thế được, đứa em này ăn nói vụng về, không biết dỗ ngon dỗ ngọt, thật ra trong lòng nó rất kính trọng và ngưỡng mộ chị. A Hàn, có đúng không?”
Khuất Hàn đã rất lâu không uống rượu nhiều như vậy, Hác Phong lúc trước rất tàn nhẫn, trộn các loại rượu vang đỏ và trắng, bia vào trong bát lớn bắt anh uống. Rượu chậm rãi có tác dụng, đầu óc anh đã bắt đầu mơ màng. Thân thể bay bổng, giọng nói của Milk cũng trở nên phiêu lãng, anh không nghe rõ Milk đang nói gì, chỉ mơ màng thấy Milk nháy mắt với mình.
Trong một năm qua, nhiều lần Milk dùng loại ánh mắt này để bắt anh làm chút chuyện, vì Bạc Hà Đen, anh nhịn. Đã thành thói quen, anh không chút do dự gật đầu, ừ một tiếng.
Dáng dấp ngoan ngoãn thuận theo của Khuất Hàn không những không khiến Milk vui mừng, trái lại anh sợ hãi. Anh chưa từng thấy Khuất Hàn nghe lời như thế, chẳng lẽ uống quá nhiều rồi?! Hay bị bỏ thuốc?!
”Milk à, cậu không phải nói Tiểu Vưu Vật cũng đến sao?” Lý Oanh giống như lơ đãng hỏi, ”Cậu ấy đâu?”
Milk cười nhưng trong lòng không cười, nói, ”Thật sự xin lỗi chị Oanh, một người bạn của Du Vụ có chút việc gấp đến gọi cậu ấy đi, Du Vụ nói, sau này nhất định cậu ấy dẫn bạn cậu ấy cùng nhau nhận lỗi với chị Oanh.”
”Bạn bè gì, còn đáng nể mặt hơn chị Oanh nhà chúng tôi sao?” Hác Phong ở một bên kì quái nói.
Vẻ mặt của Lý Oanh không tỏ ra giận dỗi gì, Milk không chút hoang mang trả lời, ”Là thiếu gia Tề thành nam.”
Mặc dù Lý Oanh không phải là người thành phố Y, nhưng cô ta có kinh doanh làm ăn với năm gia tộc lớn ở thành phố Y, rất hiểu rõ thế lực trong thành phố Y. Nhân vật nổi tiếng họ Tề ở thành phố Y không nhiều, Milk còn nói rõ là thiếu gia tề thành nam, Lý Oanh lập tức biết người anh nói chính là người nắm quyền thứ hai của tổ chức xã hội đen lớn nhất ở thành phố Y, Tề Lạc.
”A? Tiểu Vưu Vật và Tề thiếu rất thân quen?” Lý Oanh thản nhiên hỏi.
Milk cười một cái, giọng điệu rất mập mờ, ”Rất thân quen.”
Anh cũng không tính là nói dối.
Anh đã sớm nhận ra tính hướng của Du Vụ và Tô Trạch Vũ và chuyện họ thường thay đến DM10 giải trí. Trong giới giải trí có rất nhiều gay, anh từ lâu đã quen nên không trách mắng. Chỉ cần họ cẩn thận không để phóng viên nắm được nhược điểm, bình thường anh cũng mắt mở mắt nhắm lười quản họ.
Du Vụ và Tề Lạc qua lại không nhiều lắm, Milk biết họ hẳn là không có gì, chuyện Tề Lạc một năm trước từng theo đuổi Du Vụ anh vô tình nghe người khác nói ra. Anh nghĩ, cho dù sau đó Lý Oanh có đi dò la, với cá tính của Tề Nhạc, chắc sẽ không đến mức cố ý bóc trần Du Vụ.
”Cái này…” Tục ngữ nói đúng, rồng mạnh không áp nổi rắn độc, huống hồ cô ta đang làm ăn buôn bán nghiêm túc, đương nhiên không thể tàn bạo đối đầu với Tề Lạc. Lý Oanh không cam tâm liếc mắt nhìn Khuất Hàn, ”Thật sự đáng tiếc, Tiểu Vưu Vật không ở đây, đêm nay thiếu rất nhiều náo nhiệt.”
Ánh mắt ám chỉ trắng trợn của cô ta Milk sao lại không hiểu. Anh làm trong giới đã nhiều năm, từ lâu đã nhìn quen những chuyện bẩn thỉu, có lúc cô tình tôi nguyện, anh cũng từng làm chuyện dẫn mối đáng kinh thường nhất. Sự ngang ngược và thù dai của Lý Oanh có tiếng trong giới, nếu là người khác gặp chuyện này chắc chắn sẽ bo bo giữ mình không làm mích lòng cô ta, tuy nhiên…
Milk nhìn Khuất Hàn mơ hồ xoa huyệt thái dương, đáy lòng thở dài chấp nhận số mệnh.
Cho dù cậu nhóc thối này đã gây ra chuyện gì, cho dù chính mình đau đầu với cậu ấy như thế nào, cậu ấy cũng là người anh dẫn dắt, cậu ấy là đội trưởng nhóm Bạc Hà Đen, anh không thể mặc kệ cậu ấy.
Một người đã bảo vệ được, còn người thứ hai nữa. Dù sao hôm nay chắc chắn phải đắc tội với bà cô già này rồi.
”Chị Oanh, nói tiếp, thật ra A Hàn và Tề thiếu cũng rất thân thuộc…”
Vẻ mặt của Lý Oanh lập tức trở nên khó coi, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Milk, cô ta lạnh lùng nói, ”Lẽ nào A Hàn và Tề thiếu cũng là ‘bạn bè’?”
”Không phải thế…” Milk dừng một chút, nhìn Hác Phong, cười nói, ”Chị Oanh chị không phải người địa phương nên không biết, một năm trước, anh Trình thành nam, cũng chính là cấp trên của Tề thiếu, một lần trước mặt tất cả các anh em của mình đã tuyên bố nhận A Hàn làm em trai anh ta… Tin tưởng chuyện này Hác Phong chắc là từng nghe nói…”
”Có chuyện này?” Lý Oanh lạnh lùng nhìn về phía Hác Phong.
Hác Phong đổ mồ hôi hột, ấp úng nói, ”Vâng, hình như có… Em cũng không nhớ rõ lắm…”
”Milk, Tiểu Vưu Vật và A Hàn có cậu làm người đại diện, thật đúng là có phúc ba đời.” Lý Oanh cười lạnh đứng lên, nổi giận đùng đùng bước đi, Hác Phong chậm chạp chạy theo sau.
Milk cười khổ, xem ra chuyện này vẫn chưa kết thúc. Nhưng mà chỉ với sức lực của cô ta, chắc là cũng không tạo nên sóng gió gì, cái tên Trình Kinh Nguyên nói ra có thể trấn áp. Vấn đề là Khuất Hàn bướng bỉnh, nếu như cho cậu ấy biết bản thân anh tự động dùng quan hệ của cậu ấy với Trình Kinh Nguyên giúp cậu ấy giải quyết vấn đề, có lẽ cậu ấy sẽ nổi giận mất.
Lái xe đưa Khuất Hàn say túy lúy trở về biệt thự, Milk than khổ không ngừng, ông đây mà là người đại diện sao? Căn bản là bảo mẫu kiêm vệ sĩ! Không chỉ phải đút ăn vuốt giận, còn phải bảo vệ trinh tiết cho bọn chúng!
Trừng mắt liếc nhìn Khuất Hàn đang ngủ say sưa phía sau, anh oán giận nghĩ, lần sau cậu mà tiếp tục gây chuyện thì mặc kệ cậu bị bà cô già ăn tươi, ông đây không bao giờ quan tâm nữa!
”Đừng…” Khuất Hàn trở người, đột nhiên nói mớ.
Xe dừng đèn đỏ, Milk nhiều chuyện vểnh tai, muốn nghe rõ Khuất Hàn đang nói gì.
Kết quả thằng nhóc này trở người, bắt đầu ngáy!
Thật sự là thằng nhóc may mắn! Milk đảo tròn tròng mắt.
Xe đến trước biệt thự, trong phòng tối om, có lẽ bốn người kia đều cho rằng Khuất Hàn phải quay phim cả đêm sẽ không trở lại, tất cả đều ngủ sớm. Milk không còn cách nào, đành phải một mình đỡ Khuất Hàn xuống xe.
Khuất Hàn đột nhiên mở miệng, cau mày, bởi vì say rượu nên giọng nói hơi khàn khàn, ”Đừng đi…”
”Cái gì?” Milk không nghe rõ.
”Du Vụ, đừng đi… Cậu… đừng đi…”
Milk một tay đỡ Khuất Hàn, tay kia cào cào lỗ tai, anh không nghe nhầm chứ?
Kế quả từ lúc xuống xe đến lúc vào vườn hoa ở cổng chính, Khuất Hàn lặp đi lặp lại câu ”Cậu đừng đi…” không ngừng. Rất kì lạ, vừa bước vào phòng, miệng Khuất Hàn giống như được kéo khóa, nghiêm túc đóng lại, một câu cũng không nói.
Điều này làm cho Milk sau khi vào nhà bất ngờ phát hiện Du Vụ đang ngồi ở phòng khách xem phim kinh dị cực kỳ thất vọng. Tình tiết thật cũ rích, đây là cơ hội tốt để họ có thể hiểu đối phương quan tâm đến người kia bao nhiêu, lại bị bỏ lỡ như thế!
Anh biết thừa còn hỏi, ”Tiểu Vụ, sao hơn nửa đêm rồi cậu còn không ngủ, vẫn ngồi đây xem phim? Cậu đang chờ A Hàn về nhà sao?”
Du Vụ hừ một tiếng, ”Em đợi cậu ấy làm gì? Em đột nhiên không ngủ được, muốn xem phim mà thôi.”
Cậu cứ giả vờ đi!
Milk nhịn cười đỡ Khuất Hàn đến bên cạnh Du Vụ, ấn vào trong sofa, xoa xoa bờ vai đau nhức mà nói, ”Anh mệt chết rồi, sáng sớm ngày mai còn phải đến đàm phán với công ty đĩa nhạc, anh mặc kệ, anh trở về nghỉ ngơi đây. Cậu phụ trách đưa người kia lên tầng, sau đó tắm rửa giúp cậu ấy… Đừng trừng anh, nếu như còn có người không ngủ, anh chắc chắn sẽ không bảo cậu làm chuyện này… Đêm nay A Hàn uống rất nhiều rượu, ra rất nhiều mồ hôi, không tắm rửa sẽ rất khó chịu. Tất cả mọi người đều là bạn bè, chỉ đưa cậu ấy lên tầng trên để tắm rửa thôi, cũng không phải chuyện khó khăn gì, chắc chắn cậu sẽ không vô tình như thế phải không?”
Nói xong, Milk không chờ Du Vụ trả lời liền nhanh chóng bước đi.
Du Vụ trừng mắt nhìn Khuất Hàn ngủ say sưa một lát, mặc dù cậu không muốn nhưng theo lời Milk nói, chỉ là đưa cậu ấy lên tầng giúp cậu ấy tắm rửa mà thôi, việc nhỏ như vậy mà không chịu giúp đỡ thì quá không có tình người rồi.
Một tay ôm lấy thắt lưng Khuất Hàn, tay kia cầm lấy cánh tay anh khoác vào vai mình, Du Vụ có chút vất vả dẫn Khuất Hàn lên tầng. Mới bước được hai bậc cầu thang, đầu Khuất Hàn tựa vào vai cậu đột ngột di chuyển, khuôn mặt chôn ở cổ cậu mà cọ xát, cổ họng tràn ra tiếng thì thầm, ”Đừng…”
Hơi thở nóng rực mang theo mùi rượu nồng nặc phun vào làn da, cơ thể Du Vụ cứng đờ lại, đầu óc rối loạn, trong chớp mắt giống như nghĩ đến rất nhiều việc, cũng giống như không hề nghĩ được cái gì. Vài giây sau, cậu tiếp tục bước đi.
Sau khi đưa Khuất Hàn về phòng, Du Vụ đi vào phòng Lê Tử Tịnh, chà đạp anh làm anh tỉnh dậy từ giấc mơ đẹp, sau đó nói với anh, ”Khuất Hàn uống say rồi, anh giúp cậu ấy tắm rửa.”
Lê Tử Tịnh tức giận kêu to, ”A, Tiểu Vụ, cậu thật quá đáng, cậu giúp cậu ấy tắm không được sao, tại sao phải đánh thức anh! Anh đang làm cùng Mạch Tử, bị cậu đánh gãy, sau này nếu như bị bất lực thì phải làm sao…”
”…” Du Vụ lấy điện thoại di động từ trong túi áo ngủ ra, nhe răng cười, ”Nếu không im miệng, em lập tức nói cho Mạch Tử biết, anh trong mơ dâʍ ɭσạи chị ấy!”
Đang nói thì đột ngột ngừng lại, Lê Tử Tịnh ngay lập tức im bặt, ngoan ngoãn đi giúp Khuất Hàn tắm rửa.
Ồn ào làm Tô Trạch Vũ đang ngủ ở phòng bên cạnh Lê Tử Tịnh bị đánh thức, cậu ta mặc một chiếc áo ngủ màu trắng tựa ở khung cửa sâu kín nhìn Du Vụ.
Du Vụ cười cười với cậu ta, duỗi thắt lưng, ”Buồn ngủ quá, đi ngủ đây.”
Tô Trạch Vũ cười khổ nhìn bóng lưng cậu.
Du Vụ không muốn tắm cho Khuất Hàn, cũng không muốn gọi Trạm Tuyền hay chính mình tắm cho Khuất Hàn, cuối cùng đành phải gọi Lê Tử Tịnh. Du Vụ ơi là Du Vụ, phải nói cậu thế nào mới được đây…