Anh lại chuyển sang nick chính của mình, share weibo official kia về, cũng chèn thêm ba cái icon cười tươi ở sau. Sau đó anh tắt ứng dụng đi, chuyển sang nhóm chat của các anh em, thông báo một tiếng.
Tường Vân Áp Thành: Được nghỉ bảy ngày.
Điện áp 150V: Tiêu Chiến rốt cuộc mày cũng xác chết vùng dậy rồi! Mày lên hot search rồi đấy mày biết chưa? Thuê người thả rắm cầu vồng* chưa? Dạo này bọn tao đang giảm 10% đấy ~"
*Rắm cầu vồng: Chỉ việc fan hâm mộ chào mời thần tượng của họ một cách độc đáo, coi thần tượng là báu vật. Đến nỗi thần tượng của họ thả rắm cũng thả ra cầu vồng.
Tường Vân Áp Thành: Không cần đâu.
Điện áp 220V: Mời anh em ăn cơm đi?
Tường Vân Áp Thành: Vậy tao mua đồ ăn, mọi người tiện mua chút hải sản tới đi.
Điện áp 220V: Cầu trả tiền!
Điện áp 150V: Thật sự không cần thủy quân à? Cơ hội hot ngay trước mắt rồi! Chìm nghỉm như mình, có thể lên hot search được mấy lần đâu? Khuyên người anh em quý trọng độ hot trước mắt nha!
Tường Vân Áp Thành:【 lì xì 】
Điện áp 150V: Lại 200 đồng? 200 đồng thì mua được cái gì? 200 đồng chỉ mua được một đám fan cương thi* thôi!
*Fan cương thi: Chỉ tài khoản giả mạo, không có thông tin thực của người dùng, chuyên dùng để tăng lượng fan, số lượt thích, lượt bầu chọn...
Máy biến thế: Tiêu Chiến thay đổi rồi, tao thực sự thất vọng vì cậu :)).
Máy biến thế: Hai trăm đồng chỉ mua được một con tôm hùm, còn chưa bưng ra khỏi bếp đã bị mày ăn sạch rồi! Bọn tao phải làm sao bây giờ?
Tường Vân Áp Thành: Tự mình bỏ tiền ra đi.
Điện áp 150V: 【 hình ảnh 】 mày xem thử trình độ đăng bài thả rắm cầu vồng cao cấp của tao không? Thuê thủy quân đi? Tối tao call cho mày nhé!
Tên của đám người trong nhóm này rất kì quái, lật ngược dòng lịch sử, phải nói tới chuyện đã xảy ra rất lâu trước kia.
Đó là vào một mùa đông rét lạnh, đám người trẻ tuổi tự chủ gây dựng sự nghiệp này cùng sống trong một gian kí túc xá nhỏ hẹp.
Kí túc xá phía nam, mùa đông không mở máy sưởi. Thế là một đám lớn tướng rồi mà vẫn ẩu tả gom góp tiền, đi chợ second-hand mua một cái máy sưởi ấm đã qua tay.
Cái máy đầu tiên, chỉ làm bạn được với họ qua một mùa đông đầu tiên.
Cái máy thứ hai, cũng chỉ làm bạn với họ qua một quý ngắn ngủi.
Họ phẫn nộ đi tìm ông chủ bán máy lí luận. Ông chủ chỉ vào con số trên đó nói cho họ biết, cái máy sưởi này dùng điện áp 150V, mà điện áp hộ gia đình của nước ta, là 220V.
Còn mời họ mua một cái máy biến thế.
Đám con trai phát điên lên trong nháy mắt.
Họ đã trách nhầm máy sưởi ấm, họ đã phụ lòng nhân dân tệ. Từ đó về sau, cái đám này đổi tên thành như vậy, coi đây là điều cấm kị trong cuộc đời.
Trong mắt Tiêu Chiến thì... chỉ là một đám ngốc.
Anh tắt màn hình điện thoại, đeo khẩu trang lên, ra ngoài mua đồ ăn.
Siêu thị cách đó không xa, Tiêu Chiến mua mấy bịch gia vị, lại đẩy xe đi mua rau dưa thịt cá. Biết đám kia thích ăn vặt, lại mua thêm mấy thứ đồ ăn "rác rưởi". Cuối cùng dựa vào lực cánh tay hơn người của mình, anh gian nan xách đồ về nhà.
Khi anh về đến nhà, đám kia còn chưa tới. Chờ đám này cao su xong, lại lên xe ra ngoài, chắc là còn tốn thêm một lúc lâu nữa.
Tiêu Chiến ném đồ vào trong bếp, chờ họ tới đây rồi dọn dẹp nấu ăn, xoa xoa cơ bắp cánh tay, lại lần nữa ngồi vào trước máy tính.
Anh thành thạo mở web lên, một giao diện xuất hiện, anh định kiểm tra thống kê công việc gần đây và thu nhập của mình. Đưa mắt nhìn, lại phát hiện hộp thư của mình có thêm một chấm đỏ, còn là đến từ tài khoản mình đặc biệt follow.
Vương Nhất Bác: Fan ơi, có ở đó không?
Tiêu Chiến nhìn chữ "fan" kia hồi lâu, vẫn chưa hồi phục lại được tinh thần, nghĩ mình với Vương Nhất Bác hẳn là cũng chưa thành lập mối quan hệ này mà nhỉ? Nhìn chằm chằm mấy chữ kia vài lần, mới nhớ lần trước máy tính của mình đang đăng nhập vào nick phụ thủy quân.
Tiêu Chiến lập tức vào vai, nhắn lại cho hắn.
Cậu đó, đúng là tên đầu gỗ: Có nha! 【 vui vẻ 】 tôi tới rồi.