Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

5.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trình An Nhã đưa cậu con trai thiên tài Ninh Ninh về nước, bị con trai sắp xếp đến tập đoàn quốc tế MBS làm thư ký cho Diệp Trân. Sau hàng loạt thử thách và biến cố, hai người dần dần nảy sinh tình cả …
Xem Thêm

“Đừng nhắc đến anh ta, bà đây đang bực mình.” Lý Vân nói, “Đi đâu đây?”

“Cậu chẳng phải muốn uống rượu sao? Tớ biết một chỗ rất được.”

Cô đưa Lý Vân đến quán bar nơi cô gặp Diệp tam thiếu lần đầu.

Trên sàn khiêu vũ từng đôi một đang nhảy điệu tango sôi động kịch tình, các cô gái trẻ trung xinh đẹp, các chàng trai hoang dã nhiệt tình, khiến cho quán bar trở nên vô cùng náo nhiệt.

Vốn tính mê tiền như Trình An Nhã thấy Lý Vân tâm trạng không tốt liền ngỏ ý sẽ chủ chi hôm nay, hai người gọi một chai vang đỏ năm 87, Lý Vân rắp tâm muốn chặt chắm cô, không cần ngon nhất, chỉ cần đắt nhất.

“Quán bar này cũng không tệ, điên cuồng lại có phong cách, không dung tục.” Lý Vân lần đây tiên đến đây, liền tán thưởng một câu, các quán bar thông thường vô cùng đông đúc, người đông, âm thanh hỗn tạp, vũ đạo cuồng nhiệt, không gian lúc nào cũng có một thứ mùi tình, dục và mồ hôi hòa quyện lại, khiến người ta không thoải mái. Đó là các quán bar dung tục.

Quán bar này có phong cách, phù hợp với mọi đối tượng.

Sau khi cạn một ly, cô hỏi Lý Vân có chuyện gì không vui, hỏi mới biết hóa ra là mẹ của Cố Tần Sinh lại gây khó dễ cho cô, Cố Tần Sinh lại là đứa con hiếu thảo, lúc nào cũng bênh mẹ chằm chặp, Lý Vân ấm ức, gần đây hai người bọn họ suốt ngày cãi nhau. Mẹ Cố Tần Sinh chê cô xuất thân thấp, không xứng với con trai bà, Lý Vân từng vì việc này mà có lần đòi chia tay.

Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, Trình An Nhã an ủi Lý Vân cạn một ly nữa, mẹ chồng nàng dâu xưa nay vẫn là một vấn đề nan giải.

“Thời gian trước, tập đoàn quốc tế MBS và Diệu Hoa đại chiến, Cố gia cũng tham dự, cậu chẳng khuyên tớ đừng để Cố Tần Sinh nhúng tay vào còn gì? Tớ còn muốn anh ấy phá sản cho rồi, nếu Cố gia phá sản tớ nhất định sẽ mua pháo hoa về ăn mừng, lập tức kéo Cố Tần Sinh đi đăng ký kết hôn, sau đó kéo anh ta đến trước mặt mẹ anh ta, véo tai anh ta mà nói rằng, từ giờ trở đi con trai bà do tôi nuôi, tớ cũng sẽ thử một lần coi thường người khác xem, cảnh tượng này tớ đã mơ biết bao nhiêu lần rồi, nhưng vẫn chưa thực hiện được, cậu nói vậy tớ còn đang suy nghĩ khuyên anh ta nhanh chóng thừa cơ nhảy vào, sớm phá sản tơ sớm được ra oai.”

“Chuyện này nghĩ là được rồi.” Cô mỉm cười vỗ bạn thân, hai người lại cạn một ly nữa, Lý Vân đem hết những chuyện không vui thổ lộ hết ra, kêu lên một tiếng nhất túy giải thiên sầu.

“Quán bar này chính là chỗ các cậu có Ninh Ninh à? Kể nghe coi.” Lý Vân đẩy vai Trình An Nhã, hóng chuyện.

“Chẳng có gì để nói cả, tuổi trẻ ngông cuồng.” Cô lảng tránh, ánh mắt lại không kìm được nhìn về phía dãy ghế sô fa bên trái, bao nhiêu năm qua, bài trái của quán này không có gì thay đổi, năm xưa chính là ở đó cô đã ngã vào lòng Diệp tam thiếu, lại tưởng anh là trai bao, hiểu nhầm từ đó mà sinh ra.

Năm đó, cô thất tình, yêu nhau một năm không chịu “cho” người yêu, bởi vậy bạn trai cô liền phản bội cô, còn mắng cô là cứng nhắc vô vị, trong cơn tức giận cô liền chạy đến quán bar, tình cờ lại gặp Diệp tam thiếu ở đây.

Điều kịch tính nhất là, sau một đêm xuân tiêu, cô còn hào phóng quẳng cho anh 100 tệ, sau đó mới chạy trốn. Đây tuyệt đối là điều sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời Diệp tam thiếu, cô lúc nào cũng sợ anh hồi phục trí nhớ, nếu mà như vậy cô nhất định sẽ bị anh biến thành tàn phế.

“Cậu đúng là to gan, cũng may cậu lại gặp lại anh ta, hai người lại còn yêu nhau nữa.” Lý Vân cười nói, kết bạn nhiều năm, Lý Vân hiểu rõ tính cách của Trình An Nhã, đúng như cô nói, tuổi trẻ không ngông cuồng một chút thật uổng phí.

“Cũng may là Ninh Ninh và A Sâm đều không biết, A Sâm tưởng là bọn mình yêu nhau nên mới có Ninh Ninh, Ninh Ninh thông minh biết tớ giấu anh ấy, nhưng nó cũng không hỏi gì. Dù sao với nó mà nói, daddy mami bây giờ rất ổn, nó không bận tâm quá khứ.” Cô cười nói, “Cầu trời A Sâm mãi mãi đừng bao giờ nhớ lại, nếu không bản cô nương sẽ bị xử lý rất thê thảm.”

“Cậu đừng có mà cầu trời đi, con người ấy mà, cầu cái gì là cái đó đến.” Lý Vân cười, vừa nói xong thì điện thoại của cô vang lên, vừa nghe cô liền sầm mặt, “Làm cái gì?”

Trình An Nhã thầm nghĩ, là Cố Tần Sinh.

“Tôi ở đâu liên quan gì đến anh? Anh chẳng phải chồng tôi cũng chẳng phải ba tôi, quan tâm tôi làm cái gì? Không sai, tôi đang ở quán bar, tôi đang câu bọn đàn ông khác đấy, không rảnh nói chuyện với anh, goodbye, ôm mẹ của anh mà sống qua ngày đi.” Lý Vân dập máy rất ngầu, chuông điện thoại lại kêu, cô dứt khoát tắt nguồn.

Trình An Nhã lắc đầu, Lý Vân ưa nhẹ không ưa nặng, cô nàng lại điên cuồng dốc liền mấy ly, Trình An Nhã không nói gì, chỉ uống cùng cô, đột nhiên chuông điện thoại của cô vang lên, Lý Vân cướp lấy xem, lập tức tắt máy đi.

“Bá đạo!”

“Uống rượu thôi, đừng để ý đến hắn ta.” Lý Vân cười sảng khoái, Trình An Nhã nói: “Cậu đừng có uống không như thế, rất dễ say, lát nữa về nhà còn phải cãi nhau, uống ít thôi.”

Cô uống rất ít, quan trọng là lát nữa hai người phải có một người lái xe, Lý Vân chắc chắn là không được rồi, nếu không cô ấy sẽ lo lắng đến an toàn cho cả hai.

“Hai vị tiểu thư, tôi có vinh hạnh được mời hai cô uống một ly không?” Một gã đàn ông điển trai vận bộ comple trắng bước đến nở nụ cười mà bản thân y tự cho rằng vô cùng phong độ để bắt chuyện, Trình An Nhã đang mải khuyên Lý Vân.

Cô không buồn ngẩng đầu, “Từ đâu đến thì về đó đi.”

“Hai vị tiểu thư uống rượu giải sầu chi bằng để anh đây giúp các cô em giải sầu, lạc thú càng nhiều hơn.” Gã đàn ông không chịu bỏ cuộc, một tay gác lên vai Trình An Nhã nhìn có vẻ dễ bắt nạt hơn.

Rầm! Lý Vân đặt mạnh ly rượu xuống, cười nhạt: “Thành đại công tử, anh cũng không mở to mắt ra mà nhìn, bạn gái Diệp tam thiếu anh cũng dám trêu chọc à?”

Nụ cười trên mặt Thành đại công tử lập tức cứng đơ, sau đó anh ta cười nói: “Diệp tam thiếu? Ai là bạn gái của Diệp tam thiếu? Hơn nữa, nghe nói Diệp tam thiếu bây giờ là con chó không nhà, tập đoàn quốc tế MBS đều bị băng đảng Mafia cướp mất rồi, Diệp gia đã bại trong tay hắn ta, loại đàn ông như vậy có gì đáng sợ.”

“Có phải anh ba ngày nay không đánh răng không, mồm thối quá đấy!” Trình An Nhã trầm mắt.

“Chẳng qua là cái giày rách mà Diệp tam thiếu từng đi, có gì mà ghê gớm?”

Cô mỉm cười, “Anh quen đi giày rách à? Chưa bao giờ dùng mới tinh cả hả?”

“Cô, phản rồi!” Thành đại công tử thẹn quá hóa giận, lập tức mấy gã công tử bình thường hay chơi cùng liền quây lại.

Lý Vân đứng dậy, chỉ vài động tác gọn gàng đã hạ gục năm, sáu gã công tử, một cước không hề khách sáo đá trúng đầu Thành đại công tử, “Thành đại công tử, anh còn muốn lên không?”

Mấy gã lập tức chuồn sạch sành sanh.

Trình An Nhã mỉm cười, bà chủ quán bar hào phóng tặng cho hai người một chai vang đỏ cao cấp, “Mời hai cô, tiền rượu hôm nay quán tôi bao hết, các cô đã mang lại vinh quang cho chị em phụ nữ chúng ta.”

Bộp, bộp, bộp, tiếng vỗ tay thong thả vang lên, hai người quay đầu lại, chỉ thấy Louis với mái tóc vàng óng và đôi mắt xanh phỉ thúy đang bước tới, nhìn anh ta có vẻ rất nhàn nhã, bên cạnh cũng không có ai đi cùng.

“An Nhã, trùng hợp quá.” Louis cười bước đến gần bọn họ, “Xem ra tôi không còn cơ hội mời hai người đẹp uống rượu nữa rồi.”

“Louis tiên sinh, trùng hợp quá, anh đến đây một mình sao?” Cô mỉm cười chào anh ta, nói ra thì cô và Louis cũng chẳng có thâm thù huyết hải gì, chỉ là anh ta cố chấp theo đuổi cô khiến cô khó chịu.

“Anh ta là ai?” Lý Vân có chút say, lại rót một ly, lơ mơ hỏi.

Trình An Nhã giới thiệu bọn họ với nhau, cô muốn khuyên Lý Vân đừng uống nữa, nhưng sự đời thường trái với lòng người, cô nàng càng uống tợn hơn, Trình An Nhã hết cách, đành phải bật khởi động nguồn điện thoại, gọi cho Cố Tần Sinh, để anh ta đến đón Lý Vân.

Thêm Bình Luận