Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

5.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trình An Nhã đưa cậu con trai thiên tài Ninh Ninh về nước, bị con trai sắp xếp đến tập đoàn quốc tế MBS làm thư ký cho Diệp Trân. Sau hàng loạt thử thách và biến cố, hai người dần dần nảy sinh tình cả …
Xem Thêm

Vũ đình giang nam: Chết tiệt, %^&*(@#$%^&

Lục thụ thường thanh: Đồ thô lỗ.

Vũ đình giang nam: Bản cô nương phải hack cô!

Lục thụ thường thanh: Hoanh nghênh khiêu chiến.

Trình An Nhã cười méo mó, rút nguồn điện, bưng máy tính xuống lầu, đá tung cửa phòng Ninh Ninh, Ninh Ninh tội nghiệp đang thiết kế hệ thống dẫn nổ, giật hết cả mình, tay rung một cái, click nhầm chỗ, cả hệ thống liền hỗn loạn, máy tính toàn là các con số không ngừng nhảy nhót, Ninh Ninh từ bỏ việc cứu vãn, nhanh chóng quay đầu lại, mặt tỏ rõ vẻ nghi hoặc, “Mami ạ?”

“Cục cưng à, lại đây, giúp mami xử lý một người.” Trình An Nhã mỉm cười rất tao nhã, nhưng nắm đấm thì kêu lên răng rắc, hung hãn một cách không bình thường.

Ninh Ninh không hổ là đứa con hiếu thảo, nhận lấy máy tính của Trình An Nhã, nhìn một lát, dùng tên và mật khẩu của Trình An Nhã đăng nhập diễn đàn.

“Lục thụ thường thanh đúng không, dám bắt nạt mami của mình, chết chắc rồi.” Ninh Ninh tao nhã gõ bàn phím tìm địa chỉ ID, còn rảnh rỗi quay đầu lại an ủi Trình tiểu thư, “Mami, xem cục cưng giúp mami một tay cho hắn chết.”

“Nhờ con đó!”

“Có điều mami, đây là gian lận.”

“Con đúng là ngốc, đi thi được gian lận hà cớ gì không gian lận?”

Ninh Ninh, “….Mami, strong!”

“Ý, hắn ta cũng đang điều tra mami kìa.” Ninh Ninh cười một lúc, thêm ba lớp hệ thống bảo vệ, khởi động lại hệ thống tìm kiếm khác, người này kỹ thuật không tồi, tốc độ cũng nhanh đấy chứ.”

“Đừng để cô ta tìm được mẹ.”

“Rõ.”

Dần dần, Ninh Ninh không cười nổi nữa, khi tra được IP của Lục thụ thường thanh, gương mặt ngây thơ của cậu co giật mấy cái.

Chúa ơi, cứu con với.

Ninh Ninh cảm thấy cuộc sống đôi khi chính là bi kịch, cậu bé vô tội và đáng yêu là cậu phải lựa chọn bán đứng một người quả thật là một quyết định vô cùng đau khổ, đồng thời lại rất muốn xem cảnh daddy và mami của cậu cấu xé nhau.

Thực ra không ảnh hưởng gì tới đại cục, có thể coi như để điều hòa cuộc sống mà. Ninh Ninh băn khoăn suy nghĩ, bán hay không bán?

“Tra ra chưa, là ai vậy?”

“Mami, con cảm thấy mami chắc chắn không muốn biết người này là ai lắm.” Ninh Ninh tỏ vẻ con đang rất băn khoăn, mami đừng ép con, nhưng vẻ mặt rất trái ngược lại có vẻ vô cùng hào hứng, chỉ thiếu cầm một chiếc khăn tay ra đóng vai tiểu gia ngọc bích.

“Cục cưng, mami chắc chắn và chắn chắn rằng mami muốn biết người đó là ai, nói mau.”

Ninh Ninh tiếp tục giằng xé, nhưng lại cười như tiểu hồ ly tinh vậy, Trình An Nhã dường như đã nhind thấy một con hồ ly tinh thuần chủng trắng muốt đang vẫy đuôi, Ninh Ninh chỉ tay lên trần nhà, “Mami, thực ra, tại sao mami không lên xem daddy đang làm gì chứ?”

“Ý con là, vị Lục thụ thường thanh này chính là Diệp Sâm?” Ngữ khí của Trình An Nhã vô cùng dịu dàng.

“Hình như vậy!”

“Lầu trên vị Diệp Sâm nhà chúng ta?”

“Có lẽ vậy!”

Trình An Nhã nhắm mắt, hít thở sâu, tạo một tư thế muốn gϊếŧ người, nghiến răng nghiến lợi bật ra hai chữ, “Hack đi!”

Ninh Ninh gò má co giật, “Mami, mami làm thật sao?”

“Chắc chắn!”

“…. Được thôi!” Ninh Ninh nhoẻn miệng cười, hack nick Diệp tam thiếu thật, lại thêm một hệ thống bảo vệ nữa cho mami của cậu đề phòng daddy của cậy quay lại tra IP, trái tim nhỏ của cậu ấy ạ, cứ gọi là đập thình thịch.

“Con hack daddy của con xong thì bao lâu daddy có thể hồi phục được?” Trình An Nhã mỉm cười hỏi.

“Với bản lĩnh của daddy, chỉ vài tiếng là cùng.”

“Trộm nick của daddy.”

“Mami, không cần phải ác vậy chứ?” Ninh Ninh rùng mình, “Thực ra, daddy cũng không thể truy ra mami đâu, để daddy lại, sau này trên diễn đàn gặp mặt nhau còn có nhiều chỗ vui kìa, ví dụ như…trêu chọc gì đó, hihi, hihi…mami biết đó.”

“Cục cưng, con thật thông minh.”

“Mami dạy dỗ tốt.”

Ninh Ninh ra dẫu chữ thập trong lòng, daddy, nguyện chúa phù hộ cho người!

Đột nhiên nghe thấy tiếng Diệp tam thiếu bước xuống lầu, Ninh Ninh nhanh chóng đóng diễn đàn, Trình An Nhã rất phối hợp mở ra một hệ thống nhờ Ninh Ninh dạy, trước khi Diệp tam thiếu bước vào, một người dạy, một người học, vô cùng nghiêm túc.

“Sao em lại xuống đây?” Diệp tam thiếu bước đến hỏi, Trình An Nhã nhớ lại câu nói ám muội của Mỗ thiên kim đại tiểu thư, lại nghĩ tới Lục thụ thường thanh, cô hoàn toàn thay đổi lại cách nhìn về Diệp tam thiếu.

“Daddy, mami có vấn đề không hiểu, xuống đây hỏi con.” Ninh Ninh mỉm cười nói.

Diệp tam thiếu nhướn mày, bóp mũi Trình tiểu thư, “Anh ở ngay phòng bên cạnh sao em không đến hỏi?”

Đùa à, cũng may không nhờ anh hack người ta, nếu không thật sự đâm vào nhau còn không xảy ra án mạng rồi, Trình An Nhã thầm ca ngợi cho sự anh minh của mình, hết cách, cô đã quen tìm Ninh Ninh kiểm tra vấn đề cho máy tính, bao gồm cả sửa lưng người khác.

Trình An Nhã mỉm cười, “Anh không chuyên nghiệp bằng cục cưng.”

“Ai nói thế, qua thăm anh cũng được mà.”

“Anh có gì mà thăm chứ? Cũng không hay ho bằng mấy trang diễn đàn buôn dưa lê.” Trình An Nhã mỉm cười ngọt ngào, ôm máy tính của cô lên lầu.

Ninh Ninh phì cười, bò lên cả bàn phím đấm bàn.

Diệp tam thiếu ngẩn ra một lúc mới phải ứng lại, vỗ đầu con trai, “Im miệng.”

Diệp tam thiếu đứng ở cửa phòng, nheo mắt đầy nguy hiểm.

Lầu trên, Trình An Nhã đã cuộn tròn trên giường đọc tiểu thuyết, dưới ánh đèn dịu dàng, dáng vẻ xinh đẹp đáng yêu, Diệp tam thiếu trầm mặt, “Anh không hay ho bằng mấy bài viết trên diễn đàn buôn dưa lê?”

Cô cười nhạt, gấp máy tính lại, nói: “Thực ra anh có thể lựa chọn mất trí nhớ tạm thời.”

“Anh đã lựa chọn quên em.” Diệp tam thiếu cười mà như không nheo mắt nhìn Trình An Nhã, nha đàu này không xử lý không được rồi, càng ngày càng ngang ngược, “Tối nay anh sẽ ở bên này.”

“Được thôi.” Cô phản ứng hững hờ, anh mỉm cười, từ bao giờ cô trở nên ngoan ngoãn như vậy? Cô đặt máy tính xuống, đột nhiên ghé sát lại, hơi thở như ngọc lan, “Tam thiếu gia, có cần nô tỳ hầu ngài thị tẩm không?”

Anh kinh ngạc, thừa biết cô gian trá, nhưng lại không chống lại được mỹ nhân như ngọc dưới ánh đèn, một tay ôm lấy Trình An Nhã hôn thật mãnh liệt, ép cô lên chiếc giường mềm mại.

Cô hơi giãy giụa, anh động tình, hơi thở trở nên gấp gáp, vươn tay, chuẩn bị xé toang áo của cô, đột nhiên cô mỉm cười nói: “A Sâm, em quên nói với anh một việc, em đến kỳ rồi.”

Sắc mặt Diệp tam thiếu lập tức xanh ngắt.



Ngày hôm sau Ninh Ninh chuẩn bị xong bữa sáng, hai người rất ăn ý xuống lầu, một người tinh thần hào hứng, một người sắc mặt ảm đạm, Ninh Ninh mỉm cười thơm lên má Trình An Nhã, mỉm cười hỏi Diệp Sâm: “Daddy, hôm qua ba ngủ không ngon sao?”

Anh sầm mắt, đáp một tiếng khô khan: “Không.”

Cô đứng dậy vào bếp múc cháo, Diệp tam thiếu đá chân Ninh Ninh, nhướn mày hỏi: “Con trai, nghe nói sau này con lấy vợ sẽ lấy mami làm tiêu chuẩn?”

“Có vấn đề gì sao?”

Anh lời rộng ý dài dạy dỗ con, “Con trai cưng, ba nói với con, con tìm vợ ngàn vạn lần không nên tìm theo kiểu mami con như vậy, nhìn nỗi đau của daddy sờ được mà không ăn được con nên rút kinh nghiệm, tìm một tiểu bạch nữ không tốt sao, con muốn bắt nạt thế nào thì bắt nạt, vo tròn bóp méo tùy ý con, đó mới gọi là hoàn hảo, hiểu chưa?”

“Daddy, lấy vợ chẳng phải để chiều chuộng sao?” Ninh Ninh chống cằm, ánh mắt sáng trưng, vô cùng hiếu kỳ, làm gì có ông chồng nào lấy vợ về để bắt nạt chứ? Lẽ nào nhà cậu là đặc biệt?

Diệp tam thiếu mỉm cười, như sói xám và cô bé quàng khăn đỏ vậy xoa đầu con trai, “Con trai cưng, đợi đến khi con lớn rồi sẽ hiểu, rồi sẽ có một người con gái, con không cần phải dịu dàng với cô ta, con chỉ muốn bắt nạt cô ta, càng ác càng tốt.”

“Daddy, nhưng con thấy mami rất tốt đấy chứ, chẳng phải daddy cũng ăn tươi nuốt sống mami đó sao?”

“Mami của con…” Diệp tam thiếu nhớ đến nỗi giày vò ba lần xả nước lạnh, trằn trọc cả đêm qua, để tránh con trai không gặp phải bi kichj như mình, anh cảm thấy cần phải dạy dỗ tử tế, “Con trai, rãnh nước hay bị lật thuyền, con phải nắm chắc thuyền của con vững rồi thì phải nắm chắc đối phương hiểu chưa? Đừng tìm tàm tạm, tìm một cô vợ ngốc một chút cũng được, bảo cô ta đi về đông cô ta không dám đi về tây, ngày tháng thật là vui vẻ.”

Thêm Bình Luận