Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

5.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trình An Nhã đưa cậu con trai thiên tài Ninh Ninh về nước, bị con trai sắp xếp đến tập đoàn quốc tế MBS làm thư ký cho Diệp Trân. Sau hàng loạt thử thách và biến cố, hai người dần dần nảy sinh tình cả …
Xem Thêm

“Hóa ra là như vậy, thảo nào.” Đường tứ thiếu cười nhạo, “Những việc cậu gặp phải gần đây sao mà nhiều thế?”

“Thời vận không tốt.” Diệp tam thiếu thư giãn một cách hiếm có, lập tức lại đổi giọng: “Không đúng, năm nay là năm may mắn của tớ, bởi vì tớ đã nhận con trai.”

Còn ôm được một bà vợ.

Chủ tịch tập đoàn truyền thông quốc tế GK Kroos tiết lộ cho Trình An Nhã một thông tin, Harry đang ở thành phố A, đồng thời giúp bọn họ liên hệ, hi vọng có thể giải quyết mối nguy hiểm trước mắt của quốc tế MBS.

Harry là chủ tịch một ngân hàng tài chính ở Pháp, tiền vốn hùng hậu, tài sản đứng thứ ba trong các ngân hàng tài chính trên thế giới, cũng là ngân hàng tài chính lớn nhất ở Pháp.

Trong thời gian Trình An Nhã làm việc cho Kroos ở Luân Đôn từng có lần đón tiếp Harry tiên sinh, đây là một vị thân sĩ trung niên rất lãng mạn, rất điềm đạm. Trong thời gian một tuần lễ ông ta ở Luân Đôn cùng với Kroos bàn dự án hợp tác, Trình An Nhã đưa ông ta đi thăm tất cả các danh lam thắng cảnh ở Luân Đôn. Harry từng khen ngợi biểu hiện của Trình An Nhã, bởi vậy khi Trình An Nhã gọi điện thoại cho Harry, không vấp phải khó khăn gì, cô giới thiệu một cách đơn giản tình hình hiện nay của MBS, lại gửi cho ông một bản tóm tắt.

Trình An Nhã dùng cái nhìn khách quan nhất để phân tích tình hình hiện tại của MBS, Harry đồng ý nói chuyện cụ thể hơn, trong quá trình nói chuyện, ông đã thể hiện 80% nguyện ý hợp tác, điều này khiến Trình An Nhã vô cùng vui mừng.

Sau khi hỏi ý kiến của Diệp tam thiếu, Trình An Nhã lại gọi điện cho Harry một lần nữa.

Hai bên hẹn gặp nhau ở sân Golf Lục Quang.

Khi bọn họ đến sân golf theo thời gian hẹn trước, bất ngờ nhìn thấy một cảnh tượng ngoài dự kiến.

Dương Triết Khôn, Vân Nhược Hi và Harry cùng đi tới trước mặt họ, Trình An Nhã và Diệp tam thiếu thầm nghĩ, bọn họ đã đến muộn một bước bị bọn Dương Triết Khôn nhanh chân tới trước rồi.

“Anya, lâu rồi không gặp, cô vẫn xinh đẹp như ngày nào.” Harry cười nói, mở rộng vòng tay, trao cho Trình An Nhã chiếc ôm đồng thời thơm nhẹ lên má cô thay cho lời chào, ông khẽ nói: “Sorry.”

Chỉ một câu nói tỏ ý xin lỗi, rất nhẹ, nhẹ đến mức chỉ có Trình An Nhã nghe thấy, nhưng đã đủ rồi.

Cô hiểu sự bất đắc dĩ của ông, và cả ý xin lỗi.

“Ngài Harry, một năm không gặp, phong thái của ngài vẫn vậy.” Tiếng Anh lưu loát thoát ra từ môi cô, là thứ Anh ngữ gốc Anh rất tiêu chuẩn, không manh chút khẩu âm nào, chính xác đến mức Diệp tam thiếu còn tưởng cô là người Anh sinh ra và lớn lên ở Anh Quốc.

“Các bạn đến muộn một bước rồi, tôi đã ký hợp đồng với Diệu Hoa.” Harry mỉm cười nói, nhìn về phía Diệp tam thiếu, “Anya, giới thiệu chút đi.”

Trình An Nhã giới thiệu Diệp tam thiếu và Harry với nhau một cách lịch sự, hai bên bắt tay nhau, hàn huyên vài câu, Harry nói: “Tôi chờ đợi lần hợp tác sau với chủ tịch Diệp.”

“Tôi cũng vậy.” Diệp tam thiếu giữ một phong độ hoàn mỹ.

“Thật ngại quá, chủ tịch Diệp, anh hình như đã muộn một bước.” Vân Nhược Hi cười nhạt, trên gương mặt xinh đẹp mang nụ cười thắng lợi: “Làm sao đây? Cái cọc cứu mạng duy nhất biến mất rồi.”

Diệp tam thiếu thần sắc lạnh lùng: “Chỉ có vậy mà muốn hạ gục tôi, Vân Nhược Hi, cô càng ngày càng ấu trĩ.”

Vân Nhược Hi cười nhạt không nói gì.

Harry không hiểu bọn họ đang nói gì, nhưng nhìn không khid cũng biết không phải việc gì hay ho, ông nhẹ nhàng nói: “Anya, tôi đi trước.”

Trình An Nhã gật đầu, Harry hướng về những người con lạu gật đầu chào một cách lịch sự, vỗ vai Trình An Nhã, mỉm cười rời đi. Cả sân Golf chỉ còn lại bốn người bọn họ.

“Anh Triết Khôn, anh thật lợi hại.” Trình An Nhã mỉm cười nói, khẩu khí rất nhạt: “Lợi hại đến mức khiến em phải khâm phục.”

Từng bước ép sát, từng phân từng tấc ép vào cổ họng Diệp tam thiếu.

Thủ đoạn này thật độc địa.

Dương Triết Khôn nở nụ cười dịu dàng, “Em cũng không phải là người mới, nên hiểu.”

Cô cười nhạt, sớm nên hiểu rằng, đối với đàn ông mà nói, lợi ích của gia đình đứng hàng đầu.

“Cô Trình, xem ra giữa chúng ta có một trận phải chiến rồi, không còn nghi ngờ gì nữa, cô nhất định sẽ thua.” Vân Nhược Hi ngạo mạn và tự tin.

Trình An Nhã cười nói: “Tài phiệt Vân Thị bây giờ là do Vân tiểu thư nắm quyền rồi, chúc mừng cô, có điều tôi cũng đáp lại cô môt câu, hi vọng nụ cười này của cô có thể giữ đến phút cuối cùng, đừng để mất đi cả bản thân lẫn gia nghiệp.”

“Làm sao có thể, tôi còn chờ đợi cảnh tượng chủ tịch Diệp quỳ xuống cầu xin tôi kìa.”

“Tôi cũng chờ đợi cảnh tượng Vân tiểu thư lại một lần nữa khóc lóc cầu xin trước mặt tôi.”

Sắc mặt Vân Nhược Hi lập tức sa sầm, nhìn chằm chằm vào Trình An Nhã một cách oán hận.

“An Nhã, rời xa anh ta ra, nếu cứ tiếp tục đi theo anh ta, em sẽ bị liên lụy đó.” Dương Triết Khôn trầm giọng nói, ánh mắt nhìn Diệp tam thiếu như đang trách móc anh khong nên kéo cô vào cuộc ân oán này.

“Vậy có quan hệ gì với anh?” Trình An Nhã lạnh lùng nói như chém đinh chặt sắt: “Đây là lựa chọn của em, cho dù có chết cũng là em cam tâm tình nguyện.”

Diệp tam thiếu ngỡ ngàng, một niềm vui sướиɠ trào dâng, tất cả mọi lý trí bị câu nói này đâm vỡ tan tành, chỉ còn lại một suy nghĩ.

Người con gái này, yêu anh như chính sinh mệnh của mình vậy.

An Nhã…

Trên đường về, cả hai đều im lặng.

Kroos gọi điện thoại đến rối rít xin lỗi, anh ta cũng không ngờ lại khiến Diệp tam thiếu và Trình An Nhã gặp phải cái đinh, giọng điệu nghiêm túc một cách hiếm có, thể hiện toàn bộ bản sắc thân sĩ Anh Quốc, Trình An Nhã mát mẻ nói: “Xin lỗi thì miễn đi, đưa tiền đây.”

Gã keo kiệt này nói xin lỗi thì có tác dụng gì, đưa chút bồi thường thực tế tốt hơn bao nhiêu.

Kroos méo mặt, nghiêm túc nói: “Tiểu An Nhã, tôi kịch liệt kiến nghị cô nên rời khỏi Diệp tam thiếu, các người ngày càng giống nhau rồi.”

Mở miệng đòi tiền còn hùng hổ như vậy, quá kinh điển.

“Lời dư thừa nói ít thôi, anh có biết ai đứng sau lưng ra tay không?” Trình An Nhã trầm giọng hỏi, dựa vào Dương Triết Khôn và Vân Nhược Hi, vẫn chưa có năng lực đó, khiến Harry kiêng dè như vậy, chắc chắn có người khác.

“Tôi hỏi Harry rồi, ông ấy không nói.” Kroos nói, sau đó cười nhạt: “Thành phố A gần đây chẳng phải chỉ có một nhân vật nguy hiểm cỡ lớn sao?”

Louis.

“Các người nguy hiểm rồi.” Kroos nghiêm nghị nói, không có chút đùa giỡn: “Thứ mà người này muốn có, không có gì là không đến tay, nhất định sẽ bức Diệp tam thiếu đi vào ngõ cụt.”

Trình An Nhã liếc nhìn Diệp tam thiếu đang lái xe, sắc mặt anh rất bình thản, ánh mắt lạnh lẽo, không có chút biến động tâm trạng nào, cô không nhìn ra anh có bao nhiêu lo lắng, Trình An Nhã nhướn mày, “Lẽ nào không có ai có thể khắc chế Louis?”

“Có.” Kroos nói như chém đinh chặt sắt: “Jason, Black J, Sở Li, chỉ cần em mời được một vị, đảm bảo tống ngay được Louis về nước.”

Trình An Nhã: “…Phần tử khủng bố?”

“Theo tôi được biết Jason và Louis gần đây còn có chút khúc mắc, rất muốn hất đổ y.” Kroos cười âm hiểm, sau đó lại thở dài: “Cho em nghe cho đã thôi, chứ người mà anh đây còn chẳng mời nổi, các người làm sao mà mời được, ngoan ngoãn để cho Louis chơi đi.” Kroos cười khoái chí, rõ ràng là thái độ đứng trên bờ xem người ta chết đuối.

Trình An Nhã khẽ nhếch khóe môi, cô mời không được, cục cưng của cô mời được là được chứ.

Trình An Nhã ngắt máy, cô cười nhẹ, kiến nghị: “Hay là, để cục cưng nhà ta ra tay?”

“Không cần thiết.” Diệp tam thiếu cự tuyệt không chút do dự.

Ba nhờ con trai giúp đỡ, một việc mất mặt như vậy anh chết cũng không làm, anh còn chưa đến bước sơn cùng thủy tận.

“Thực ra có một con trai tài giỏi, anh nên tự hào mới phải.”

“Đây là hai việc khác nhau.” Diệp tam thiếu nói, ai nói anh không tự hào? Anh tự hào vô cùng, e rằng nhà ai có một cục cưng như vậy cũng sẽ tự hào. Thế nhưng tự tôn và tự hào của anh không cho phép con trai nhúng tay vào chuyện này.

Thêm Bình Luận