Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

5.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trình An Nhã đưa cậu con trai thiên tài Ninh Ninh về nước, bị con trai sắp xếp đến tập đoàn quốc tế MBS làm thư ký cho Diệp Trân. Sau hàng loạt thử thách và biến cố, hai người dần dần nảy sinh tình cả …
Xem Thêm

Đây không phải là một bữa tối vui vẻ gì, Trình An Nhã như ngồi trên thảm đinh. Cuối cùng là điện thoại của Diệp tam thiếu giải cứu cô, nghe thấy cô và Louis ở cùng nhau, anh rất không vui.

Cô báo địa chỉ, anh đến đón cô.

Louis giả vờ như vô tình nói: “Tình cảm giữa cô và Diệp tam thiếu có vẻ không tồi.”

“Đúng vậy.”

Dưới lầu, Louis cùng Trình An Nhã đứng chờ Diệp tam thiếu, đột nhiên hỏi: “An Nhã, kỹ thuật hôn của Diệp tam thiếu có tốt không?”

“Anh nói gì cơ?” Trình An Nhã cau mày.

Cánh tay dài của Louis đột nhiên ôm lấy eo của Trình An Nhã, kéo về phía mình, nở một nụ cười tà ám, “Có lẽ, tôi đối với em quá dịu dàng rồi.”

Cúi người, hôn lên môi cô.

Trình An Nhã kinh ngạc, giơ bàn tay lên…đột nhiên áp lực trên người cô nhẹ đi, bên tai vẳng đến tiếng chửi của Diệp tam thiếu, còn có tiếng trầm trầm của nắm đấm đấm vào cơ thể, kèm theo đó là tiếng kêu…

“Shit, Louis, mày muốn chết.”

Diệp tam thiếu phẫn nộ, vung quyền đấm thẳng vào gương mặt đẹp của Louis, đánh anh ta ngã trong màn mưa…

Khóe môi của anh ta bắn ra một tia máu tươi, Louis lau đi, cười nhạt, dáng vẻ có chút điên cuồng, u uất, “Diệp tam thiếu, anh dám đánh tôi?”

“Còn dám động vào cô ấy, tôi gϊếŧ anh.” Ngón tay anh chỉ thẳng vào Louis, hung hãn, ánh mắt đen thẫm, lạnh lùng đến đáng sợ, như muốn đâm thủng người ta.

Trên đường về, anh giận dữ không thể kiềm chế, bàn tay nắm vô lăng nổi gân xanh, cơn giận bị anh cực lực nhẫn nhịn đến mất kiểm soát, anh rẽ vào một khúc ngoặt, đột ngột thắng xe.

Trình An Nhã mấy phen ngã dúi dụi, chưa kịp ngồi vững thân thể đã bị một lực kéo tói, đôi môi đã bị Diệp tam thiếu hôn riết lấy.

Cách hôn như thể muốn nuốt chửng cô.

Hồi lâu, anh thả cô ra, hơi thở nóng hổi còn vương vấn quanh mũi, ngón tay dài miết trên môi cô, ánh mắt anh vừa sâu vừa sáng, bá đạo nói: “Nơi này, em phải giữ chặt cho anh, không cho phép ai động vào, đây là lãnh địa của anh.”

Sự việc MBS xuất hiện kim cương giả được Diệp tam thiếu xử lý vô cùng quyết đoán, mới một ngày đã dìm hết tất cả mọi thông tin, không gây ra bất cứ ảnh hưởng nào cho danh tiếng của MBS.

Còn đằng sau rốt cục là ai đang bày trò, Diệp tam thiếu trong lòng đã rõ, ngoài anh ra, chỉ có Diệp lão gia có quyền này, anh ý thức được, từ sau khi anh từ chối hôn ước, ông già bắt đầu bất mãn với anh.

Lần này là muốn ra tay lôi anh xuống vũ đài.

Thời gian trôi qua rất nhanh, sóng yên bể lặng qua một tuần, cô đến bệnh viện phục hồi chức nắc hai lần, chân có thể đơn giản đi lại vài bước rồi.

Nhưng Louis vẫn chưa có động tĩnh gì.

Thời gian mà anh ta vốn dĩ hẹn với Diệp tam thiếu để bàn chuyện đã qua, anh ta cũng không có động tĩnh gì.

Trong thời gian đó anh ta có gọi đến một cuộc điện thoại, nhờ An Nhã chuyển lời cho Diệp tam thiếu, anh ta sẽ ở lại thành phố A một thời gian rất dài, việc công không gấp.

Cô không biết nên giải thích không khí trầm tĩnh này như thế nào, chỉ cảm thấy sắp có sự việc xảy ra, mặt biển trước cơn giông bão bao giờ cũng rất phẳng lặng, càng phẳng lặng, giông bão càng lớn.

Hai ngày cuối tuần bình yên trôi qua, Diệu Hoa đột nhiên tấn côn MBS dữ dội, thị trường cổ phiếu lại được phen hỗn loạn. Lần này, Diệu Hoa hợp tác với tài phiệt Vân Thị, như muốn dốc toàn lực lật đổ Diệp tam thiếu, hành động vô cùng dày đặc và dữ dội.

Hoàn toàn không giống như thương chiến thông thường, Dương Triết Khôn đã thay đổi tác phong có chút văn khí mọi khi, đột nhiên trở nên đanh thép, từ cổ phiếu đến thị trường gia dịch kỳ hạn có thể rõ ràng thấy được phong cách của anh ta đã thay đổi rất lớn.

Cướp thị trường, cướp khách hàng, trăm phương ngàn kế.

Từ cuộc thương chiến bắt đầu kịch liệt sau đó giảm dần nhiệt độ lại một lần nữa bị bọn họ đẩy đến cao trào, lại một trận kịch chiến.

Mà lần này MBS rõ ràng lâm vào tình cảnh bất lợi.

Trong màn khói đạn này, chân của cô cũng dần dần hồi phục, đã có thể đi lại bình thường, đây là việc vui nhất của cô trong tháng qua.

Thế nhưng trận đại chiến giữa tập đoàn quốc tế MBS và Diệu Hoa đã dần dần phân rõ thắng bại, quốc tế MBS tỏ ra yếu thế hơn, nguồn vốn không kịp xoay sở, đã lâm vào tình trạng khó khăn, roi vào khủng hoảng tài chính chưa từng có từ trước tới nay.

Diệp tam thiếu lấy danh nghĩ của MBS để vay tiền ngân hàng Hoa Vân nhưng lại bị cự tuyệt, anh cả, thấy vô cùng ngạc nhiên. Gọi điện thoại đến thư ký luôn nói giám đốc đang bận họp, một lúc gọi liền ba cuộc, anh liền hiểu rằng sự vệc này không có khả năng cứu vãn.

Không chỉ có Hoa Vân không cho vay, các ngân hàng lớn nhỏ còn lại cũng thi nhau từ chối cho MBS vay, trong lòng anh dần hiểu ra, tình trạng kỳ quái như vậy, chỉ có thể là có người đã ngấm ngầm giở trò.

“Hi, Diệp tam thiếu, không chống chọi nổi rồi hả? Tớ và Lâm còn đang nghĩ lúc nào cậu mới gọi điện đến đây.” Giọng nam thánh thót mang chút trêu đùa, có chút mùi vị của kẻ ngông cuồng ngạo thế.

“Có tiền rảnh không?” Diệp tam thiếu cũng không khách sáo mở miệng liền hỏi tiền, anh nới cà vạt nói, “Tôi thiếu tiền.”

“Haha…cậu cũng thẳng thắn lắm.” Đường Bích Lam cười, “tiền mà tớ và Lâm chuẩn bị có thể giúp cậu chống chọi trong một tháng. Tớ nhận được tin, có kẻ đang ngấm ngầm tung tin, dám cho MBS vay tiền trong vòng một tuần sẽ trở thành lịch sử, đúng là một kiểu uy hϊếp kém cỏi, không hiểu tại sao lại có nhiều người sợ hãi như vậy, Diệp tam thieus cậu gây chuyện với băng đảng mafia của Ý à?”

Bày tay đang nới lỏng cà vạt của Diệp Sâm hơi khựng lại, hai mắt nheo lại, là Louis?

“Nguồn tin có đáng tin cậy không?”

“Lâm tối qua dùng cơm với đổng sự trưởng của Hoa Vân, ông ta say nên bất cẩn tiết lộ thông tin, tớ nói mà, làm sao mà vô duyên vô cớ tất cả các ngân hàng đều không cho MBS vay tiền. Ở giữa còn có nhân vật tầm cỡ như vậy, các cậu có khúc mắc gì à?” Đường Bích Lam hỏi, bàn tay gõ trên mặt bàn gỗ, rất có quy luật, “Các cậu chẳng phải là đối tác sao? Chung một con thuyền cũng không sợ lật à?”

Diệp tam thiếu chau mày, “Đường tứ, cậu nói xem ông già tự hủy Trường thành làm gì?”

“Ông già nhà cậu chứ đâu phải là ông già nhà tớ, có điều năm xưa ông già nhà tớ chơi chiêu này là muốn xây lại Trường thành, rời hoa chiết cành, đá tớ đi.” Tiếng cười lảnh lót của Đường tứ thiếu mang chút chế giễu, “Cậu nói xem, già rồi thì cứ chấp nhận đi, biết rõ bọn mình lợi hại hơn không đấu lại được mà còn không an phận, an hưởng tuổi già tốt hơn bao nhiêu.”

“Cá sắp chết phải nhảy vài cái, nếu không không cam tâm.” Giọng Diệp tam thiếu cực kỳ chế nhạo.

Đường tứ thiếu cười ha hả, hình ảnh so sánh này rất hay, đúng là không hổ danh Diệp tam thiếu nổi tiếng độc miệng, “Có điều ông già nhà cậu ác hơn ông già nhà tớ nhiều, ít nhất ông già nhà tớ không quẳng tớ vào trong bệnh viện tâm thần, cũng không ác đến mức hợp tác với người ngoài đến phá Đường thị, hành vi dẫn sói vào nhà này, những người có chút đầu óc sẽ không làm, con trai dù không thích đến đâu cũng là con của mình, còn cùng họ với mình, người ngoài cướp đồ của mình còn lâu mới đòi lại được.”

“Louis…” Diệp tam thiếu lắc đầu, anh chưa từng coi Đường tứ thiếu là đối thủ cạnh tranh trên thương trường, anh ta và Lâm Dĩ Hiên là bạn thân của anh, cũng không có gì giấu giếm, nhẹ nhàng nói: “Lão già khi còn trẻ vì muốn đấu bại Diệu Hoa, nhanh chóng tích lũy tiền vốn, ông ta thông qua ba của Louis thực hiện những giao dịch phi pháp, ông ta giấu rất giỏi. Đường dây này cho dù là tớ cũng là sau khi lên nắm MBS một năm sau mới phát hiện ra, ông ta và ba của Louis giao tình không tệ, tớ lấy trộm nhật ký năm đó của ông già ra xem, đều là giao dịch bằng giá, tương đương với bên đó làm trung gian, lợi nhuận đều nhường cho ông già, giao tình này quả thật không thân thiết một cách bình thường, tính ra, Louis là đứa cháu không thân thích của ông ấy.”

Thêm Bình Luận