Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

5.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trình An Nhã đưa cậu con trai thiên tài Ninh Ninh về nước, bị con trai sắp xếp đến tập đoàn quốc tế MBS làm thư ký cho Diệp Trân. Sau hàng loạt thử thách và biến cố, hai người dần dần nảy sinh tình cả …
Xem Thêm

Kết hôn, tạm thời…chưa có dự định này.

Cô còn chưa tận hưởng đủ cảm giác yêu say đắm, sao có thể nói kết hôn là kết hôn được?

Thông thường nam nữ gây dựng gia đinh phải trải qua các quá trình, quen biết – yêu – kết hôn – sinh con. Còn quá trình giữa cô cà Diệp tam thiếu có lẽ là sinh con – quen biết – yêu – kết hôn.

Hoặc có lẽ là sinh con – quen biết – kết hôn.

Trực tiếp nhảy qua bước yêu, anh thử hỏi các cô gái trong thiên hạ ai mong muốn không yêu đã kết hôn? Trừ những người cuồng kết hôn, e rằng không có ai muốn như vậy?

Cho nên Trình An Nhã coi như không nhìn thấy ánh mắt của Diệptam thiếu.

“Giả vờ.” Diệp tam thiếu lạnh lùng nhả ra hai chữ.

Giả vờ là đặc quyền của phụ nữ, giống như đàn ông các anh, bá đạo cũng là đặc quyền.” Đúng là đề cao nam quyền.

Hai người tranh cãi đến tận công ty, “Chiều nay em phải đi phục hồi chức năng đúng không?”

“Đúng, bác sĩ hẹn em 2h.”

“Anh đưa em đi.”

“Không cần đâu, em tự đi được.”

“Bản thiếu gia thích thế.”

“Vậy tùy anh.” Trình An Nhã nhún vai, cô nói không cần, đích thực không phải giả vờ. Gần đâyMBS và Diệu Hoa bắt đầu khai chiến, mặc dù không quá dữ dội, nhưng công việc quả thật không ít, Diệp tam thiếu một giờ làm bằng hai giờ, đêm xuống ngủ rất muộn, Trình An Nhã không muốn ảnh hưởng đến thời gian làm việc của anh.

Anh đã không sợ mệt, vậy thì tùy thôi.

Ai ngờ buổi trưa xưởng gia công kim cương xuất hiện một lô kim cương giả, xưởng khẩn cấp gọi điện cho Diệp Sâm đề nghị anh nhanh chóng qua xem. Cũng may phát hiện sớm, chưa đưa vào sản xuất, nếu không MBS nhất định sẽ bị người tiêu dùng tố cáo, danh tiếng tiêu tan.

Buổi sáng trời còn nắng chói chang, buổi trưa mây đen đã kéo đến như muốn đổ mưa.

Diệp tam thiếu đến công xưởng, nhất thời không thể quay lại kịp, Trình An Nhã tự gọi taxi đến bệnh viện.

Vị bác sĩ khoa xương khớp này là bác sĩ danh tiếng trong nước, do Diệp tam thiếu giới thiệu cho cô, đó là một vị bác sĩ già, tuổi tầm ngũ tuần, tính tình cởi mở, cũng rất tận tâm, chụp phim cho Trình An Nhã xong liền để cô đến phòng phục hồi chức năng chuyên dụng của bệnh viện.

Tình trạng hồi phục của cô rất tốt.

Có lẽ nhờ cục cưng Ninh Ninh ngày ngày hầm canh cho cô, còn là đặc biệt bổ xương, Trình An Nhã nghĩ ngợi mông lung.

Cô ném nạng sang một bên, chống hai chiếc nạng thấp, dưới sự chỉ dẫn của bác sĩ, Trình An Nhã chầm chậm bước đi…

Thành phố A sau trận mưa lớn trở nên âm u, mưa tạm dứt, lại có cảm giác như mùa xuân.

Cô đang định gọi xe, một chiếc Rolls Royce liền đỗ ngay trước mặt cô, Louis bước ra khỏi xe.

Cô hơi chau mày, thầm nghĩ anh ta quả là thần thông quảng đại, bấm đốt tính thời gian cô ra hay sao?

“An Nhã, chúng ta lại gặp nhau rồi.”

Anh ta quả rất tự nhiên, như quen biết lâu rồi vậy, từ tiểu thư trực tiếp nhảy sang An Nhã, không có một giai đoạn quá độ.

“Louis tiên sinh, tình cờ quá, anh cũng đến bệnh viện à.” Trình An Nhã mỉm cười.

Louis nhẹ cười: “Tôi đến đón em.”

“Cảm ơn ý tốt của anh, có điều nơi này cách nhà tôi không xa lắm, tôi không phiền anh nữa.”

Louis cầm lấy cánh tay cô, hướng về phía xe, đôi mắt xanh phỉ thúy lấp lánh: “An Nhã, có thể nể mặt ăn với tôi bữa cơm không?”

Trình An Nhã hơi giận, anh ta đây là thái độ mời người khác sao? Bắt cóc thì đúng hơn.

“Louis tiên sinh, thật sự xin lỗi, Diệp tam thiếu sẽ lo lắng cho tôi đó.” Trình An Nhã lạnh lùng nói, giọng nói đã cực kỳ không vui.

Louis bất chấp sự phản đối của cô, đưa cô lên xe.

“Đi thôi.”

Đây là một nhà hàng phương Tây rất có phong cách, trang hoàng điển nhã, đèn chùm pha lê, đèn trang trí hình hạt gạo, còn có một bức tường bằng gương thủy mặc rất lớn, ánh đèn nhiều màu giao thoa nhẹ nhàng toát lên không khí hết sức lãng mạn.

Tóm lại đây là một nhà hàng rất phù hợp với những cặp tình nhân đang yêu nhau nồng nàn.

“Nhà hàng này cũng được đấy chứ?” Ánh mắt Louis mang theo nụ cười, dịu dàng nhìn cô, “Chỉ mở cửa với các đoàn khách đặc biệt, cô nên tranh thủ hưởng thụ chút đi.”

Đoàn khách đặc biệt?

Chuyên mở cửa cho xã hội đen chứ gì? Trình An Nhã nhếch nhếch khóe môi, vậy thì cô không hưởng thụ vẫn tốt hơn.

“Louis tiên sinh, anh cảm thấy vẻ mặt này của tôi là đang hưởng thụ sao?” Trình An Nhã mỉm cười, khóe môi lướt qua nét chế giễu, “Anh nên dẫn người khác đến, một phụ nữ què một chân, lại quê mùa như tôi sẽ hạ thấp phong cách của anh.”

Nói Diệp tam thiếu biếи ŧɦái bạn cũng đừng có không tin, cô sắp mất mặt chết đi được. Bắt đầu từ hôm nay, cả phòng thư ký ai ai cũng phải mặc trang phục lỗi mốt, đổi kiểu tóc, đeo cặp kính gọng đen cực quê mùa, trang điểm như một cô gái già ế chồng.

Từ dưới lầu đại sảnh đến thang máy đều bị người ta xem như khỉ, đặc biệt là hôm nay bốn người bọn họ lại tình cờ đến cùng một lúc, thư ký chủ tịch xưa nay lúc nào cũng chuyên nghiệp, tinh anh, rạng rỡ, đột nhiên đều thống nhất phong cách, hơn nữa lại còn theo mốt quái dị như vậy khiến cho các nhân viên trong MBS bị một phen hết hồn.

Ức chế nhất là, Diệp Sâm nói với bọn họ, duy trì trong vòng một tháng sẽ tăng lương 20000 tệ, vì phúc lợi bọn họ đành phải chấp nhận, nhưng phần phúc lợi này lại không tới lượt cô.

Ánh mắt của mấy cô nhân viên phục vị khi cô vừa bước vào khi nãy rõ ràng là, ở đâu chui ra một kẻ quê mùa đến thế, vâyh mà cũng với tới được một trai đẹp.

“Ai dám nói thế? Tôi bắn chết người đó?” Louis cười nhẹ, giọng điệu dịu dàng như vậy, không hề cản nhận thấy chút sát khí trong giọng nói của anh.

Ai mà tin được một hoàng tử u sầu như vậy sẽ gϊếŧ người cơ chứ?

Cô cười nhạt không nói gì.

Phục vụ mang thức ăn tới, mỗi người một suất bít tết cao cấp.

Hương thơm nức ập đến, bít tết có màu sắc vô cùng hấp dẫn, Trình An Nhã vốn dĩ không đói cũng cảm thấy thèm thuồng, nếu như người đang ngồi trước mặt không phải là Louis, cô cảm thấy cô sẽ ăn rất ngon.

“Louis tiên sinh, anh tốn nhiều công sức như vậy chỉ là vì muốn ăn một bữa tốt với tôi sao?” Trình An Nhã hỏi, cô có chút đề phòng với Louis, chút đề phòng này là do thân phận ông trùm đảng mafia Italia của anh ta.

“An Nhã, tôi đang theo đuổi cô, cô không phát hiện ra sao?” Louis dịu dàng mỉm cười, đôi mắt u sầu có thứ quyến rũ khiễn người ta mê đắm, giống như một tia sáng muốn đem trái tim của cô hút vào trong.

Trói chặt.

Cô đến cười cũng không muốn, đây đúng là vinh hạnh cho cô mà.

“Louis tiên sinh, tôi đã có bạn trai, hơn nữa tôi và bạn gái anh khác nhau một trời một vực anh đừng tìm kiến hình ảnh của cô ấy trên người tôi.”

“Cô là cô, cô ấy là cô ấy.” Louis cười nói, nhìn sâu vào cô: “Tôi chưa từng coi cô là cô ấy.”

“Hóa ra giao tiếp cũng phải phân biệt ranh giới quốc gia.”

“An Nhã, ngoan ngoãn một chút, chấp nhận sự theo đuổi của tôi, làm bạn gái tôi, cô sẽ phát hiện tôi còn thích hợp với cô hơn, càng đáng để cô đầu tư hơn là Diệp tam thiếu.”

“Nếu như tôi không chấp nhận thì sao?” Trình An Nhã lạnh lùng hỏi lại.

“An Nhã, tôi sẽ khiến em phải chấp nhận.” Louis mỉm cười, tao nhã cắt thịt bò, thậm chí còn bày ra tư thế mời mọc: “Bít tết ở nhà hàng này không tệ, cô thử chút đi.”

Lễ nghi ăn uống không có chút cầu kỳ, giọng nói hững hờ, do vị hoàng tử u sầu này thể hiện, vô cùng tao nhã, anh ta chính là đại diện cho bạch mã hoàng tử.

Trình An Nhã vì sợ hãi mà toàn thân căng cứng.

“Đàn ông thuần phục đàn bà, không có gì khác ngoài hai cách, một dịu dàng, hai cưỡng ép, mà quyền lựa chọn nằm trong tay của em.” Louis nhẹ nhàng nói, đôi mắt phỉ thúy lấp lánh ánh sáng hứng thú, gắn chặt trên khuôn mặt Trình An Nhã, “An Nhã, em sẽ chọn cách nào?”

Thêm Bình Luận