Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

5.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trình An Nhã đưa cậu con trai thiên tài Ninh Ninh về nước, bị con trai sắp xếp đến tập đoàn quốc tế MBS làm thư ký cho Diệp Trân. Sau hàng loạt thử thách và biến cố, hai người dần dần nảy sinh tình cả …
Xem Thêm

Điều duy nhất khiến cô không thoải mái là, ngày ngày đều phải đối diện với khuôn mặt yêu nghiệt của Diệp tam thiếu, đối với An Nhã mà nói, quả thực là một hình thức đày đọa, buổi sáng âu yếm hôn gió tạm biệt cục cưng của cô, chớp mắt đã gặp lại cục cưng lớn hơn một cỡ ở công ty, bắt buộc cô phải luôn cảnh tỉnh bản thân mới không hướng về phía Diệp Sâm mà hôn gió.

Nói về mức độ biếи ŧɦái, Kroos và Diệp tam thiếu kẻ tám lạng người nửa cân, khi còn ở Anh, cô buộc phải ghi chép lại tất cả ký lục vủa Kroos và các cô nhân tình, vị nhân huynh đó một khi đã nổi hứng lên, thường chỉ cần nói tên người tình ra, sau đó phải đưa anh ta đến đó.

Điều khiến cô khó hiểu nhất là, tên biếи ŧɦái này không có hứng thú nhiều với các hotgirl hay minh tinh, lại chỉ hứng thú với các quý phu nhân, chỉ cần anh ta thích, bất kể chồng người ta có nhà hay không, vẫn trêu ghẹo, vẫn gạt lên giường như thường.

Có thể thấy rằng, phải giúp anh ta xử lý những việc này, vũ trụ nhỏ bé của Trình An Nhã cháy ngùn ngụt như thế nào, chỉ hận không thể ném anh ta xuống sao hỏa được.

Diệp Sâm cũng chẳng tốt đẹp là mấy, vị nhân huynh này có một cô bạn gái tình cảm sâu đậm, lại là một mỹ nhân, tình nhân của anh ta vẫn nhiều đến mức có thể lấp đầy sông Hoàng Phố, cô mới đi làm được một tuần, đã nhận được điện thoại của hơn hai mươi cô gái.

Ai cũng muốn hẹn hò với Diệp Sâm, Diệp Sâm lại đẩy hết tất cả cho Trình An Nhã, bắt cô làm bia đỡ đạn.

Ai oán có, khẩn cầu có, chửi bới có…. Trình An Nhã đều trả lời tuốt.

Ban đầu anh tà chỉ muốn xem bộ dạng thảm hại của cô, dù sao xửa lý những việc phong lưu này, có thâm niên dày dặn trong nghề như Vưu Lợi Lợi còn thấy tối tăm mặt mũi, có lúc bị làm phiền đến mức muốn phát điên.

Ai ngờ, An Nhã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh.

Mỗi lần nhân tình của anh ta gọi đến, Trình An Nhã không hề từ chối, lại còn cười tươi roi rói nghe máy, mỗi lần đều có một lý do hoàn mỹ để chặn bọn họ lại, cô có thể nói với tất cả các cô nhân tình là chủ tịch đang họp, nhưng tuyệt đối không nói với cùng một người.

Trăm ngàn kiểu lý do, khiến người khác há miệng trợn mắt.

Có lần anh vừa đẩy cửa vào, đúng lúc nghe thấy tiểu nha đầu tươi cười nói: “Chủ tịch còn đang bận rộn làm việc với cô Vân Nhược Hi trong phòng nghỉ, có lẽ phải một lúc lâu nữa mới rảnh ạ.”

Diệp Sâm tức đến méo cả gương mặt đẹp.

Thế nhưng không thể phủ nhận, cô là thư ký tận chức nhất, đến cả loại việc như vậy cũng giải quyết một cách hết sức dễ dàng.

“Chủ tịch, xin lỗi vì đã nói dối, thế nhưng như vậy có vẻ hợp với phong cách của anh hơn.” An Nhã nở một nụ cười ngọt lịm, nói nghe rất vô tội, đúng là gϊếŧ người không cần gươm giáo.

Chết tiệt, thuộc hạ dưới trướng Kroos mà ra, quả nhiên đều là biếи ŧɦái.

Hết chương 1 ^^!
Chương 2: Trình tiểu thư VD Diệp tam thiếu
Sau bảy năm, Trình An Nhã tuyệt đối không hề nghĩ đến sẽ gặp lại Vương Nhuệ và Trần Doanh Doanh.

“An Nhã, sao em lại ở đây?” Nhìn thấy An Nhã, Vương Nhuệ ngạc nhiên rú lên, Trần Doanh Doanh đi bên cạnh sau phút kinh ngạc là đố kỵ, trong ánh mắt thoáng qua một tia độc ác.

“Vương thiếu gia, tôi là thư ký của chủ tịch Diệp.” Trình An Nhã mỉm cười.

“Không ngờ lại gặp em ở đây”, Vương Nhuệ vui sướиɠ lao đến nắm chặt bàn tay Trình An Nhã, trong đáy mắt loang loáng các phép toán. Doanh nghiệp của Vương thị được giải cứu rồi, đây là cơ hội của anh ta, anh ta nhất định phải tóm lấy mới được.

“Em có nhớ anh không, sáu năm qua, anh nhớ em chết đi được, anh cứ đi thăm dò tin tức của em mãi, em đã đi đâu thế hả?”

Trình An Nhã khẽ cúi mắt xuống, nhìn đôi tay Vương Nhuệ đang nắm chặt tay mình, bọn họ thân thiết đến thế sao?

Còn nữa, vị huynh đệ này, anh hớ to rồi.

Là bảy năm, không phải sáu năm, ok?

Phiền anh trước khi đóng kịch tập dượt một chút có được không, như vậy rất dễ bị bắt bài đó?

Chết tiệt!

Anh ta nghĩ anh ta là ai? Cô biết Vương Nhuệ hôm nay đến đây, nói thật ra, cô đã không còn nhớ mặt của Vương Nhuệ nữa, vừa nãy gặp mới nhớ ra, vị huynh đệ này trong trí nhớ của cô, tồn tại cảm quá yếu.

“Vương thiếu gia, chủ tịch đang chờ anh bên trong.” Trình An Nhã giữ nguyên tư thái tuyệt vời nhất của thư ký.

“Thư ký gì chứ, e rằng là bạn giường thôi.” Trần Doanh Doanh nó như xóc óc, dù sao Diệp Sâm ở ngoài cũng nổi tiếng đào hoa rồi, thỏ ăn cỏ gần hang là chuyện bình thường. Khi còn học đại học, Trần Doanh Doanh đã cực kỳ không thích An Nhã, vì muốn tiếp cận Vương Nhuệ mới giả vờ thân cận với cô, trở thành bạn thân của cô, chớp cơ hội cướp Vương Nhuệ, nhưng cô ta không hề cảm thấy áy náy chút nào, cô nàng này chuyên dựa vào gương mặt ngây thơ vô tội đánh lừa người khác.

“Chỉ cần không phải là vợ chồng, một nam một nữ quan hệ trắng không ra trắng, đen không ra đen đều có thể gọi là bạn giường được. Cô Trần, một ngày cô thay mấy chiếc giường vậy?” Trình An Nhã mỉm cười hỏi, châm chọc á, ai mà không biết chứ, bản cô nương chỉ mở miệng là có thể làm cho nhà cô cứng họng.

“Trình An Nhã cô…” Trần Doanh Doanh giận tái mặt.

“Các người đang làm gì vậy?” Một giọng nói lạnh lùng kèm theo một luồng nộ hỏa bay đến, cả tầng lầu dường như đóng băng. Ánh mắt Diệp Sâm lướt qua tay Vương Nhuệ đang nắm chặt tay Trình An Nhã, khẽ nhíu lại, ánh mắt băng giá sầm xuống, An Nhã nhanh chóng giật tay ra khỏi tay của Vương Nhuệ, đứng yên lặng một bên.

Mấy cô thư ký run lập cập, sắc mặt của chủ tịch quả là cực kỳ đáng sợ.

Trần Doanh Doanh vừa nhìn thấy Diệp Sâm, hai mắt phát ra tia sáng xanh, giống như sói hoang đói lâu ngày nhìn thấy miếng mồi béo bở vậy, lập tức phô ra những gì đẹp nhất của mình, ánh mắt lấp lánh như tơ.

“Vương thiếu gia, nếu như anh ta đến đây để trêu ghẹo thư ký của tôi, xin mời về, còn cô, Trình An Nhã, trong giờ làm việc đề nghị cô chuyên nghiệp cho.” Diệp Sâm sầm mặt bước vào văn phòng chủ tịch.

Trình An Nhã mỉm cười, ừ thì chuyên nghiệp, chuyên nghiệp, anh mới là người không chuyên nghiệp.

Trần Doanh Doanh liếc nhìn Trình An Nhã vừa bị mắng một cách chế nhạo, vênh váo sải bước đi vào văn phòng của chủ tịch.

Cô nàng nhạt nhẽo.

Nếu Diệp Sâm mà thích loại con gái này, cô sẽ vô cùng hoài nghi con mắt thẩm mỹ của anh ta.

Sau khi pha xong ba cốc cà phê, An Nhã đưa vào văn phòng, đang định đi ra, ánh mắt

Diệp Sâm hơi sầm lại, lạnh lùng nói: “Cô Trình, cô đứng đây nghe.”

Điều 1 quy tắc của thư ký hoàn hỏa, không được phép nghi ngờ mệnh lệnh của cấp trên.

“Vâng.” Dù cô không hiểu dụng ý của anh ta, nhưng vẫn rất yên lặng đứng sang một bên, gã đàn ông này lạnh lùng vô tình, sâu xa khó đoán, với chút đạo hạnh của cô, cứ ngoan ngoãn nghe lời là hơn, tránh tai bay vạ gió.

Diệp Sâm muốn Trình An Nhã ở lại làm gì?

Vương Nhuệ nhất thời không đoán ra quan hệ giữa bọn họ, Diệp Sâm sâu xa khó lường như vậy, không phải ai cũng có thể nhìn thấu. An Nhã lại là người “liệt mặt”, lúc nào cũng mang chiếc mặt nạ mỉm cười ngọt ngào, anh ta cũng không thể đoán được.

Trần Doanh Doanh vốn dĩ đang liếc mắt đứa tình với Diệp Sâm, kỳ vọng Diệp Sâm sẽ chú ý đến mình, thấy Trình An Nhã bị giữ ở lại, cô ta vô cùng ghe ghét đố kỵ. Con nhỏ chết tiệt, lúc nào cũng làm hỏng việc tốt của cô ta.

Trình An Nhã vừa nhìn thấy ánh mắt ghen ghét của Trần Doanh Doanh liền biết ngay cô ta đang nghĩ gì, cô khẽ cười thầm, bà chị này nhanh nhanh đi siêu thị mua lấy cái giường, tắm rửa rồi đi ngủ thôi, nằm mơ còn nhanh hơn chút.

Doanh nghiệp Vương thị là doanh nghiệp sản xuất đồ dùng hàng ngày có tên tuổi lâu đời trong thành phố A, quy mô không nhỏ. Năm vừa rồi, do ảnh hưởng của khủng hoảng tài chính, doanh nghiệp Vương thị chịu tổn thất nghiêm trọng, Vương Nhuệ trên thị trường cổ phiếu thua lỗ không ít, tiền vốn của công ty xoay chuyển không đủ, chỉ có thể cầu cứu MBS hi vọng cứu vớt vượt qua cơn bão táp.

Thêm Bình Luận