Chương 36: Món quà đặc biệt

Nhà hàng Hương Biển

-"Để tôi đút anh ăn cái này nè, ngon lắm" – Nó nhanh nhẹn tách từng lớp vỏ của con cua biển, lấy từng lớp gạch cua ra đút vào miệng hắn…

-"Không … anh không ăn cua" – hắn xua xua tay cố né tránh miếng cua đang đưa trước miệng mình

-"Sao vậy ngon lắm mà, thử một miếng đi"

-"Không… ưm"

Vậy là miếng cua đã lọt vào miệng hắn, đột nhiên người hắn giờ nóng ran, mặt đã chuyển hoàn toàn sang đỏ ngầu… Nó có chút ngạc nhiên, hớt hải chạy đến cạnh hắn…

-"Anh sao vậy, không sao chứ?"

-"Tôi bị dị ứng với cua biển"

-"HẢ… sao anh không nói sớm"

-"Tôi đã kịp nói đâu"

-"Cái… cái miệng của anh… nó…"

-"Nó sao?"

-"Nó sưng to như con cua biển luôn rồi… hahahah" – nó không kìm nén được khi nhìn thấy bộ dạng của hắn bây giờ mà bật cười ha hả…

Mọi người xung quanh thấy vậy cũng cười theo, hắn giận đỏ mặt, bụm miệng đi một mạch ra xe…

Lúc sau nó rón rén chạy ra xe cùng với mớ đồ trên tay, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra nó chui tọt vào xe… thấy bộ dạng hắn đang giận nó cố ngậm miệng nín cười…

-"Sướиɠ nhĩ, cười nữa đi"

-"Hahahahahah" – nó không tài nào nhịn cười được, tên kia xấu hổ đành bất chấp khóa miệng nó bằng một nụ hôn…

-"Thế nào, muốn cười tiếp không em" – hắn chu môi đe dọa

-"Không… không dám nữa"

Nó ngoan ngoãn ngồi im trong xe, cảm giác của ngày hôm nay nó không muốn qua nhanh chút nào, hạnh phúc mà sau bao năm nó chờ đợi…

Chiếc xe dừng lại trước cổng nhà trọ nó…..

-"Em…"

-"Em muốn nói gì sao?"

Nó lấy trong túi ra một cái hộp hình chữ nhật… đưa sang hắn cùng một câu nói khiến ai đó vô cùng bất ngờ…

-"Happy birthday to Jame"

-"Em biết hôm nay là sinh nhật anh sao"

-"Vâng, anh mở quà đi"

Hắn mỉm cười hài lòng rồi mở gối quà ra… sắc mặt từ hạnh phúc chuyển sang nỗi giận, mây đen đùn đùn kéo đến…

-"CÁI GÌ THẾ NÀY"

-"Anh không thích sao"

-"Sao lại tặng búp bê cho tôi, còn cả mấy cái nơ này nữa"

Nó cố nhịn cười lấy lại bình tĩnh –"Lúc ở nhà anh tôi thấy anh để cả tủ búp bê đủ loại mà, tôi nghĩ anh thích chơi búp bê lắm mà"

-"Cô…"

Nhanh chóng bước ra xe, nó không quên để lại thêm một câu… -"Khi nào muốn thêm búp bê nói với tôi nhé"

-"Chết bầm nhà cô…đúng là tức chết mà…"

-"Em giỏi lắm Chi Lan hôm nay dám chọc tôi cả hai lần"

Nhìn con búp bê đang mỉm cười với mình hắn thầm rủa "Cũng tại mày không đấy Tố Liên khi không đem tủ búp bê gửi sang phòng tao…"

Ai đó tức dần dồn hết cảm xúc lên tay lái…

Đó cũng là cái sinh nhật thật sự rất ý nghĩa đối với hắn, nhưng chỉ duy nhất món quà vô cùng đặc biệt đó làm hắn tức điên…

Với nó hôm nay là ngày vui nhất trong chuỗi ngày dài trước đây….

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………..