Chương 1265: Có thai (3)

Chương 1265: Có thai (3)

Tại sân bay Hương thành.

Sau đó không lâu, Nghiêm Tử Hoa vội vàng đuổi tới, xa xa liền thấy cô đang ngồi trên ghê chờ, bên cạnh là một chiếc vali nhỏ, sắc mặt có chút tái nhợt, ánh mắt không có tiêu cự mà nhìn vào hư không.

"Tiểu thư... Tiểu thư..."

Nghiêm Tử Hoa gọi đến tiếng thứ ba Hạ Úc Huân mới phản ứng lại, chợt ngồi dậy, "A! Nghiêm đại ca, anh tới rồi! Vé máy bay đã đặt xong chưa?"

"Đã đã đặt xong rồi, nhưng chuyến bay sớm nhất cũng là ba tiếng nữa, có chuyện gì mà lại vội vàng..."

"A, không có việc gì , phải chờ thì cứ chờ thôi!" Hạ Úc Huân không để ý nói.

Nghiêm Tử Hoa quan sát nét mặt của cô, cuối cùng vẫn không thể không hỏi một câu, "Tiểu thư, cô không sao chứ?"

"..." Hạ Úc Huân trầm ngâm, "Có việc..."

"Thế nào? Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?" Nghiêm Tử Hoa lập tức khẩn trương hỏi.

Hạ Úc Huân sờ lên bụng, "Tôi đói ..."

Nghiêm Tử Hoa ngẩn người, tựa hồ có chút bất đắc dĩ ho nhẹ một tiếng, "Tiểu thư cô muốn ăn gì?"

Hạ Úc Huân nghĩ nghĩ, "Mỳ gạo đi! Phải nóng ..."

Tim đã lạnh, trong sân bay bật điều hòa nên nhiệt độ càng thấp, cánh tay cô đã nổi đầy da gà.

"Vừa rồi tôi đi qua một quán mỳ gạo Vân Nam, tôi đưa cô tới đó?"

"Được!"

Phục vụ bưng rất nhiều đĩa nhỏ đi lên, mỗi bát đều đựng riêng mộc nhĩ, tàu hũ ky, cá thái lát, cải bẹ, thịt nướng, xà lách, trứng... sau đó lại bưng lên một bán canh nóng màu ngà sữa, phục vụ theo trình tự đem mấy đĩa đồ ăn nhỏ thả vào nấu cùng với mỳ gạo, chuẩn bị chu đáo hết thảy rồi mới rời khỏi.

Bưng lên một bát lớn, khói mù mịt bốc lên như sương, mùi thơm nồng đậm bay thẳng vào mũi.

Hạ Úc Huân lập tức muốn ăn, liền bưng chén lên vừa thổi vừa ăn.

"Nghiêm đại ca anh không ăn sao? Có muốn ăn một chút không?"

"Không cần đâu tiểu thư, tôi không đói bụng." Nghiêm Tử Hoa chỉ lẳng lặng nhìn cô ăn. Mặc dù một lòng đầy nghi vấn nhưng một chữ cũng không nói nhiều.

Một tô lớn mỳ gạo đã giải quyết sạch sẽ, Hạ Úc Huân thỏa mãn để đũa xuống, lúc này mới có khí lực nói chuyện, "Nghiêm đại ca, lần này trở về em sẽ không quay lại đây nữa."

Nghiêm Tử Hoa nghe vậy sững sờ, trong nháy mắt liền hiểu được ý của cô.

Thế nhưng, không phải trước đó còn rất thuận lợi sao? Vì sao đột nhiên lại...

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại của Nghiêm Tử Hoa vang lên.

"Là Diệp tiên sinh gọi tới, cô có muốn nghe không?" Nghiêm Tử Hoa không xác định hỏi Hạ Úc Huân một tiếng.

Hạ Úc Huân than nhẹ , "Nghe đi."

Thế là Nghiêm Tử Hoa tiếp điện thoại, vừa mới kết nối điện thoại đầu kia liền truyền đến giọng nói Diệp Cẩn Ngôn đầy lo lắng, "Sao điện thoại của Nam Cung tiểu thư không gọi được, anh có liên lạc được với cô ấy không? Tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô ấy!"

Nghiêm Tử Hoa đưa mắt nhìn Hạ Úc Huân.

Diệp Cẩn Ngôn lúc nào cũng bình tĩnh giờ đây lại lớn tiếng nói chuyện, Hạ Úc Huân đều nghe rõ hắn đang nói gì, liền lấy điện thoại trong túi xách ra, "A, điện thoại hết pin rồi."

Nghiêm Tử Hoa nhanh chóng hồi phục lại, "Xin lỗi Diệp tiên xin, diện thoại của tiểu thư bị sập nguồn."

Diệp Cẩn Ngôn nghe xong sửng sốt một chút, "Hai người bây giờ đang ở cùng nhau?"

"Đúng thế."

Diệp Cẩn Ngôn đang muốn mở miệng, đột nhiên nghe được điện thoại bên kia truyền đến âm thanh "Chuyến bay XXX về ... chuẩn bị xét vé, mời quý khách đi về cửa số 6..."

Trong lòng hắn đột nhiên dấy lên một tia dự cảm không tốt, gấp rút hỏi, "Hai người đang ở sân bay?"