Chương 1261: Chồng ơi, hẹn hò không? (131)

Chương 1261: Chồng ơi, hẹn hò không? (131)

Lúc này, xe đã dừng lại, hắn từ từ mở ra cửa sổ xe hai bên và mái xe.

Mùi cỏ cây thơm ngát trong không khí bay thẳng vào mũi thấm tận vào ruột gan, phía trước mắt là một mảnh rừng rậm đen ngút, mà phía sau bóng đêm lóe lên từng vầng sáng nhàn nhạt như huỳnh quang, tựa như những tinh linh đang giáng trần, làm lòng người rung động...

"Là đom đóm, thích không?" Diệp Cẩn Ngôn một bên hỏi vừa quan sát nét mặt cô.

Tiết Hải Đường nhíu mày, "Đom đóm? Làm sao có thể?" Khinh thường cô không có hiểu biết sao? Khí hậu của Hương thành không thích hợp cho đom đóm sinh tồn, thỉnh thoảng nhìn thấy một hai con đã là hiếm, đừng nói cả một mảng rừng lớn đầy đom đóm thế này.

"Từ lâu anh đã cho người nuôi đom đóm ở đây, nhưng đều không thành công, đến tận sau này khi dần dần nắm quyền cũng có tiền, liền tốn thêm một chút mời chuyên gia đến nuôi, đến tận mùa hè năm nay số lượng mới nhiều hơn một chút." Diệp Cẩn Ngôn chậm rãi giải thích.

Diệp Cẩn Ngôn cố ý nuôi ? Hắn đi nuôi một đám đàn ông cô còn hiểu được, không có việc gì vung tiền đi nuôi một đám côn trùng không phải hắn thật sự bị thần kinh đấy chứ!

Tiết Hải Đường dùng ánh mắt như nhìn quái vật nhìn hắn, "Anh tại sao phải làm những việc này?"

Diệp Cẩn Ngôn nhìn cô, ánh mắt có chút bất đắc dĩ, tựa hồ đang lên án cô không hiểu phong tình, "Mười hai năm trước, có một lần em xem phim Hàn, có cảnh nam chính đưa nữ chính đến vùng ngoại ô xem đom đóm... Anh thấy ánh mắt của em lúc đó, dường như rất hâm mộ ..."

"Tôi... Tôi hâm mộ? Mắt anh bị đóng gỉ à? Còn có, lão nương khi nào thèm xem mấy loại phim Hàn nhảm nhí chứ!" Tiết Hải Đường có chút sụp đổ nói, nhưng rõ ràng càng nói ngữ khí càng nhỏ dần như có chút chột dạ. Mặc dù hiện tại cô là một nữ cường nhân, mỗi ngày trong đầu đều là cổ phiếu tài chính với kinh tế, nhưng xác thực cũng có một thời tâm hồn thiều nữ mộng mơ...

Mười hai năm trước cô mới bao nhiêu chứ? Mười hai năm trước cô mới mười tám tuổi, đúng là độ tuổi thích phim Hàn lãng mạn...

Mười tám tuổi, cũng là năm đầu tiên cô và Diệp Cẩn Ngôn phát sinh quan hệ...

Nhưng mà, vì cái khỉ gì mà mấy chuyện xa lắc xa lơ như thế hắn còn để trong đầu? Mà lại từ mười hai nắm trước bắt đầu nuôi mấy con côn trùng vô dụng này ...

Đúng là không thể tưởng tượng nổi!

Trong lòng Tiết Hải Đường lúc này không biết là cảm xúc vui buồn hay tức giận, nhưng sau trong đáy mắt lại là một tia vui sướиɠ không giấu nổi.

Nhưng sự nghi hoặc cùng phòng bị đối với Diệp Cẩn Ngôn vẫn chưa vơi đi.

Tiếp thu được màn biểu cảm đầy chấn kinh của Tiết Hải Đường, một lòng đầy nhiệt huyết của Diệp Cẩn Ngôn giờ chỉ còn lại sự bất đắc dĩ.

Một giây sau, hắn nhìn cô đang không chớp mắt nhìn một rừng đom đóm lập lòe, hỏi, "Gần đây anh đang là gì, em thật sự không biết sao?"

Tiết Hải Đường đặc biệt thành thật lắc đầu.

Diệp Cẩn Ngôn nhéo nhéo mi tâm, khe khẽ thở dài, vươn tay giúp cô vuốt ngọn tóc đang bị gió thổi loạn ra sau tai , "Đường đường, anh thích em, anh đang theo đuổi em."

Thanh âm của hắn giữa đêm hè gió mát mang theo một tia ấm áp tản vào trong không khí, miên man quanh quẩn bên tai, lại như một đạo thiên lôi bổ thẳng vào đỉnh đầu cô.

Thấy được biểu cảm như gặp quỷ của cô, Diệp Cẩn Ngôn càng thêm mất mát, "Xem ra mấy năm nay anh đúng là một tên thất bại, lý do này lại làm em khó tin đến vậy sao?"

Tiết Hải Đường lại đặc biệt thành thật gật đầu.

Sau một lúc xấu hổ, trầm mặc quỷ dị, Tiết Hải Đường buột miệng một câu, "Hôn lễ của tôi đã định rồi, một tuần sau!"

Chương 1262: Chồng ơi, hẹn hò không? (132)