Chương 1248: Chồng ơi, hẹn hò không? (118)"Ha ha, khẩn trương như vậy làm gì! Chị còn có thể ăn thịt em ấy à?" Đường Nhu xoay người, hai tay ôm ngực, nghiền ngẫm không thôi , "Đang đùa chị đúng không! Hạ tiểu thư cũng không phải dáng vẻ nhát gan sợ người lạ, lần trước ở yến hội, chị còn tận mắt thấy cô ấy cưỡng hôn em! Khi đó chị cũng không ngờ nha đầu này thực sự có bản lĩnh theo đuổi được em!"
Bị nhắc lại lịch sử đen tối, Hạ Úc Huân yên lặng nâng trán, nếu là người khác nhắc lại cô cũng không cảm thấy gì, nhưng đây lại là chị gái của Lãnh Tư Thần, khiến cô thấy xấu hổ không chịu nổi.
"Được rồi được rồi, không quấy rầy tình yêu cuồng nhiệt như keo sơn của hai người! Cũng vất vả cho Hạ tiểu thư phải ở bên một người không chút thú vị như cậu! Thôi hai đứa chơi vui vẻ, chị đi bơi nha! Bye bye, này Tiểu Hạ, nếu em thấy chán cứ đến tìm chị, chúng ta cùng nhau chơi!"
"Được ạ!"
Đường Nhu cuối cùng cũng rời đi , Hạ Úc Huân khẩn trương đến đổ mồ hôi lưng.
Sao cô lại có cảm giác lo lắng như mình đang ra mắt mẹ chồng thế nhỉ?
Để tránh Boss nhà mình hiếm khi mới ra ngoài một chuyến, lại đem con gái nhà người ta đi câu cá cả ngày, trợ lý An tận chức đề nghị, "Đường tổng, ngài có muốn đi ngắm một vòng không?"
Đường Tước nhìn sang bên cạnh, thấy cô đang nhìn mọi thứ với anh mắt đầy mới lạ, liền khẽ gật đầu.
Thế là trợ lý liền đi tìm nhân viên phục vụ của du thuyền, dẫn mấy người bọn họ đi thăm một vòng
Hạ Úc Huân nghe được từ người phục vụ giới thiệu, chiếc du thuyền này được Đường Nhu đặt tên là Thịnh Đường Hào, vừa đi vừa ngắm, sự xa hoa thật khiến cho người ta phải rụt lưỡi, phòng ăn, sân khấu, sòng bài, KTV, cà phê, Spa, phòng tắm hơi... đầy đủ mọi thứ, nội thất bên trong đều là màu vàng kim, toàn bộ du thuyền như một tòa cung điện vàng son lộng lẫy, nếu nói đây là thuyền rồng của vua chúa thì cũng không phải là nói ngoa.
Tham quan xong du thuyền, cô cuối cùng cũng biết, văn phòng của Đường Tước là tác phầm trang trí theo phong cách của người nào .
Hôm nay Đường Nhu mời không ít người tới chơi, tất cả mọi người nhìn thấy Đường Tước đều nín hơi nhìn chăm chú, khách khí cung kính chào hỏi, hai người trên đường đi một mực hấp dẫn ánh mắt mọi người, làm hại Hạ Úc Huân thời thời khắc khắc phải chú ý tay áo, để tránh lộ ra cái gì không nên lộ .
Cuối cùng hai người tới boong tàu chuẩn bị câu cá, nhân viên phục vụ hiệu suất cực nhanh hỗ trợ chuẩn bị xong dụng cụ.
Vừa mới ngồi xuống đến liền không ngừng có người tới chào hỏi cùng hàn huyên, còn có các nữ nhân thấp giọng hưng phấn kinh hô:
"Trời ạ! Đường Tước, Đường Tước, Đường Tước! Đúng là Đường Tước! Không nghĩ anh ấy sẽ đến thật! Không uổng công hôm nay tôi bỏ lỡ một cuộc hẹn quan trọng!"
"Cô kích động cái gì! Không thấy bên cạnh người ta còn có một vị theo sát không rời à!"
"Đã có người thành công, vậy cũng có nghĩa Đường Tước cũng không giống như lời đồn không thể chinh phục! Đương nhiên tôi phải kích động! Vị trí di thái thái này nhất định sẽ tranh nhau vỡ đầu, tôi nhất định phải ra tay trước mới được!"
"Đúng là không hiểu nổi mấy người, một tên tàn phế thôi mà, cũng đáng được tung hô như thế?"
"Cô muốn chết à! Nơi này là đâu chứ, cô cũng dám nói lung tung!"
"Thì sự thật là như vậy mà!"
"Tàn phế thì thế nào, so với những thứ đàn ông vô dụng kia, tôi tình nguyện tìm tới một người tàn phế nhưng quyền lực ngập trời! Nếu không phải anh ấy tàn phế, tôi nghĩ cũng không dám nghĩ đâu! Cô đấy, vẫn là quá nhỏ nên không hiểu chuyện! Chờ thêm mấy năm nữa cô liền thấy tôi nói đúng hay là sai!"
...
Nghe được câu "Một tên tàn phế mà thôi", Hạ Úc Huân ngón tay không tự chủ được siết chặt.
Đường Tước khẳng định cũng nghe thấy , thế nhưng trên mặt anh cũng không có chút biểu cảm nào.
Nhìn người nói chuyện chỉ là một cô gái nhỏ, tuổi còn chưa lớn, vẫn tin tưởng vào tình yêu bất diệt, nói mấy lời này cũng không mang theo ác ý, nhưng càng là ngây thơ vô tình nói ra, lại càng khiến người ta thương tâm hơn.
Chương 1249: Chồng ơi, hẹn hò không? (119)