Chương 1247: Chồng ơi, hẹn hò không? (117)Sau một tiếng, Hạ Úc Huân cứ ù ù cạc cạc được đưa đến một nơi xa lạ.
"Đây là đâu?" Lúc xuống xe, Hạ Úc Huân còn chưa tỉnh ngủ, bất quá, cảnh biển mênh mông không thấy tận cùng đập vào mắt, gió biển mát mẻ thổi tới, cơn buồn ngủ lập tức bay biến, tinh thần cũng lên cao hơn "Oa! Thật thoải mái! Không khí thật tốt!"
Thấy cô khôi phục chút tinh thần, gương mặt vị kia cũng khẽ giãn ra, trợ lý An lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Mặc kệ người phụ nữ này có lai lịch gì, quan hệ với Boss như thế nào, hắn chỉ biết mấy ngày nay, lúc ở cùng với cô Boss vô cùng dễ nói chuyện, công việc của hắn không biết làm tốt hơn ngày thường bao nhiêu lần, cho nên từ thực tâm mà nói, hắn vô cùng hy vọng hai vị này có thể phát triển thuận lợi.
"Đến chỗ này làm gì vậy?" Hạ Úc Huân tỏ vẻ hồ nghi, chỉ thấy trên chiếc du thuyền phía xa có một người phụ nữ đang bước xuống, hướng phía họ đi tới.
Người phụ nữ sau khi đến trước mặt mấy người, khẽ cong eo, trực tiếp hôn lên mặt Đường Tước một cái, "Này, không nghĩ tới em thật sự đến! Chị rất vui nha! A, vị này chính là Hạ tiểu thư trong truyền thuyết đây sao!"
Không nghĩ tới ngoài cô ra còn có người dám cưỡng hôn Đường Tước, mà Đường Tước còn không tức giận, chỉ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Người này là thần thánh phương nào?
Hạ Úc Huân nghẹn họng trân trối, chỉ thấy người phụ nữ tháo kính râm xuống, lộ ra gương mặt trái xoan vô cùng tinh xảo, ý vị thâm trường đánh giá cô một lượt từ trên xuống dưới, sau đó lập tức nở nụ cười rực rỡ tự giới thiệu mình, "Chào em, chị là chị gái của Đường Tước, Đường Nhu!"
"A... Chào chị..." Thì ra người này chính là chị ruột của Lãnh Tư Thần, cũng chính là mẹ của Tiêu Mộ Phàm..
Tính toán qua một chút năm nay Đường Nhu hẳn cũng phải hơn 40 tuổi, nhưng nhiều nhất cũng chỉ nhìn như 30, vẻ ngoài phong tình vạn chủng, giống như rượu vậy, ngâm càng lâu thì càng thơm.
Đường Nhu tựa như quen thân kéo tay cô, giọng nói mang theo chút phàn nào, "Chị vừa mới mua du thuyền, hôm nay mở tiệc, một tuần trước còn hẹn với nó, kết quả nó nói không rảnh một mực không chịu tới, chị còn tưởng rằng không có cơ hội gặp nó! Nhất định đây đều nhờ phúc của em!"
"Không đâu... Là em nhờ phúc của chị mới đúng..." Hạ Úc Huân khách khí nói.
"Ha ha ha, nha đầu em cũng thật có ý tứ! Đường Tước nó quá nhàm chán! Nếu tiếp tục như thế sớm muộn gì cũng thành trạch nam! Dù sao chị cũng không khuyên nổi nó, chỉ có thể dựa vào em!" Đường Nhu vừa nói vừa bất động thanh sắc liếc nhìn chỗ tay hai người giao nhau.
Cô còn tường rằng lời đồn quá khoa trương, không nghĩ tới đúng là thật, mặc kệ đi đến đâu đều muốn nắm tay nhau...
Thật sự là khó mà tin được người em trai không có tình cảm này của mình cũng có lúc sến sẩm thế này, đúng là được mở rộng tầm mắt!
Ba người vừa nói chuyện vừa bước lên du thuyền, đi sau còn có trợ lý cùng hai người vệ sĩ.
Lên đến boong tàu, Đường Nhu nhiệt tình lôi kéo tay cô không thả, "Tiểu Hạ, đàn ông mấy người họ khoác lác không có gì vui, chị dẫn em di chơi!"
Nói xong muốn trực tiếp đem Hạ Úc Huân lôi đi.
Ách, ...
Nhưng mà làm sao mà đi?
Thần thϊếp làm không được a!
Thịnh tình không thể chối từ, mắt thấy mọi chuyện sắp bại lộ, Hạ Úc Huân ba phần xin giúp đỡ bảy phần uy hϊếp trừng mắt nhìn Đường Tước, nếu bị phát hiện, mất mặt rồi cũng không thể trách cô nha!
Mà nếu bị phát hiện, cô cũng không có cách nào tiếp tục ở bên cạnh Đường Tước.
Cũng may, Đường Tước lúc này coi như có chút lương tâm mở miệng, "Chị, cô ấy sợ người lạ."
Chương 1248: Chồng ơi, hẹn hò không? (118)