Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 11: Đủ máu sống lại

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Úc Huân sau khi rời khỏi công ty chuyện thứ nhất chính là mua cho bản thân một chiếc kính đen khoa trương không thua gì chiếc kính cũ, sau đó dưới ánh mắt khó hiểu quá dị của cô bán hàng hài lòng đeo vào.

Cô chính là một quả kính đen cố chấp……

Đến nỗi nguyên nhân cô si mê kính đen như vậy, e là chỉ có chính cô biết.

Sau khi đến cửa hàng mắt kính, cô mới hậu tri hậu giác phát hiện chính mình không biết số độ mắt của Lãnh Tư Triệt, gọi di động cho anh cũng không ai nghe, vì thế chuyện mua mắt kính đền cho anh đành phải tạm thời từ bỏ.

Buổi chiều, ngoài dự liệu của mọi người chính là, Hạ Úc Huân vẫn lui tới đi làm như ngày tháng, còn với dáng vẻ chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Bọn họ cho rằng Hạ Úc Huân cô là người nào?

Cô là Tiểu Cường đánh không chết, lại chuyện thống khổ thương tâm nhiều nhất chỉ có thể làm cô uể oải một ngày mà thôi.

Cô đã nói với chính mình, mặc kệ gặp được chuyện khổ sở gì, đều chỉ cho phép mình thời gian là một ngày để thương tâm.

Bởi vì đã đồng ý với mẹ lúc lâm chung nhất định phải

vui vẻ sống.

Hơn nữa, đàn ông theo đuổi không được thực sự rất thảm, nếu còn thất nghiệp, chẳng phải là mất cả người lẫn của sao?

Cửa văn phòng tổng giám đốc, Annie bưng ly cà phê đứng ở nơi đó, nét mặt tựa như phải đến pháp trường.

Hạ Úc Huân lập tức đi qua, vươn tay, nói: “Đưa cà phê cho tôi, tôi đem vào.”

“Tiểu…… Tiểu Hạ!”

Annie nhìn thấy Hạ Ức Huân rất nhanh đã đầy máu sống lại thực sự hoảng sợ, trong lòng người phụ nữ này thừa nhận năng lực tuyệt đối cùng giá trị vũ lực của cô đều khác thường như nhau.

“Tiểu Hạ! Thân ái! Không có cô tối biết phải làm sao bây giờ…… Cô ngàn vạn ngàn vạn lần phải chịu đựng, ngàn vạn lần đừng từ chức a……” Annie kích động đến rơi nước mắt.

“Về điểm này xem như cô có tiền đồ!” Hạ Úc Huân cười trêu chọc, giấu đi sự ảm đạm chợt lóe trong đôi mắt cô.

Cảm giác bên cạnh tầm mắt nhìn chằm chằm chính mình, Hạ Úc Huân hung tợn mà trừng mắt nhìn qua, quát lên:“Nhìn cái gì mà nhìn! Để tôi vặn đầu anh xuống làm cầu đá!”

Nhìn chằm chằm vào Hạ Úc Huân quan sát, Tần Phi Ly rốt cuộc ra kết luận: “Buổi sáng, quả nhiên là tôi nhìn lầm rồi……”

-

Hạ Úc Huân mới vừa đi đến cửa văn phòng liền nghe thấy bên trong có thanh âm hai người nói chuyện với nhau.

Cô vốn dĩ không tính toán làm chuyện nghe lén như thế này, lại bởi vì một câu nghe được sau đó dừng bước chân.

“Phải không? Không thể tin nổi cô ấy có nghị lực đến thế, nhiều năm qua vậy đều không buông tay.”

Oa? Thanh âm người này như thế nào có điểm quen tai?

“Anh sắp sửa bị nha đầu kia phiền chết!”

Đây là thanh âm Lãnh Tư Thần.

“Em cảm thấy Tiểu Huân rất đáng yêu a! Em còn tưởng rằng anh cũng rất thích cô ấy……”

Tiểu Huân? Người này như thế nào lại thân mật mà gọi mình là Tiểu Huân? Anh ta rốt cuộc là ai?

Lãnh Tư Thần tựa hồ hừ lạnh một tiếng, nói: “Đáng yêu? Em xác định em ở nước ngoài nhiều năm như vậy, khiếu thẩm mỹ còn bình thường chứ?”

Hạ Úc Huân vừa mới khôi phục một chút nguyên khí lại bị anh đả kích đến thương tích đầy mình, phần sau bọn họ nói cái gì đó rốt cuộc nghe không được, cô trực tiếp đẩy cửa đi vào.

“Tổng giám đốc, cà phê của ngài!”

Lãnh Tư Thần nhìn thấy cô, thần sắc có chút kinh ngạc: “Như thế nào là cô đưa tới?”

Còn tưởng rằng anh buổi sáng nói nặng như vậy, cô nhất định sẽ từ chức.

Vì cái gì nhìn thấy cô lại xuất hiện ở trước mặt mình, lại có loại cảm giác như trút được gánh nặng……

“Bởi vì ngoại trừ tôi, không ai dám đưa tới cho tổng giám đốc ngài!”

Hạ Úc Huân nặng nề đem cà phê đặt xuống, vừa muốn rời đi, liền nghe được thanh âm quen thuộc của người kia gọi cô lại.

“Là cô……” Thanh âm dịu dàng như nước mang theo chút kinh ngạc.

Hạ Úc Huân theo bản năng nhìn lại phía thanh âm kia, thế nhưng nhìn trên sô pha chính là người đàn ông lúc sáng không cẩn thận đυ.ng phải……
« Chương TrướcChương Tiếp »