Chương 403: 403: Đâm Thọc Anh Cả Nhà Anh
Sau hai mươi phút, Nguyễn Manh Manh thành công hôn được, mang theo đầy mặt đỏ hồng, ngồi trong phòng học.Còn mười phút, bài kiểm tra tại chỗ liền sẽ bắt đầu.Lệ Quân Triệt buồn bực ngán ngẩm bới bới tóc, nhìn về phía thiếu nữ mặt mang đỏ ửng quỷ dị bên cạnh: "Này, kẹo bông gòn...!Vừa nãy cô đi đâu, sao mặt hồng thành như vậy?"Thiếu niên đẹp trai nội tâm OS: Không được, chị dâu cả nhà anh sẽ không đi ra ngoài Vụиɠ ŧяộʍ với ai đâu chứ?Nếu thực sự là như vậy, anh phải nghĩ biện pháp nhắc nhở anh cả mới được.Nguyễn Manh Manh bị Lệ Quân Triệt hỏi đến mặt càng đỏ.Cô vội vã cầm quyển sách, ngăn trở mặt.Nhỏ giọng thầm thì: "Tôi không đi đâu cả, chỉ, chỉ ra ngoài đi dạo...!Ha, cậu quan tâm thật nhiều, sắp kiểm tra rồi...!Tôi ôn tập."Nói xong, liền lật sách xem, làm bộ xem Thật cẩn thận.Hoàn toàn lơ là, sách trong tay của cô kỳ thực đã cầm ngược đầu.Thiếu niên đẹp trai thấy thế, mắt phượng trong suốt đẹp đẽ híp lại.Quay đầu liền lấy điện thoại di động ra, đâm thọc anh cả nhà anh.( thích ăn đồ ngọt: Anh cả, em phát hiện gần đây kẹo bông gòn có chút kỳ quái...!Vừa nãy cô ấy đi ra ngoài một hồi, lại trở về phòng học trên mặt liền mang theo đỏ ửng, hai mắt chứa xuân, vừa nhìn chính là dáng vẻ hoa đào tung bay.
Em hoài nghi có người thổ lộ với cô ấy...!Bây giờ tuổi chúng em còn nhỏ, không thích hợp yêu sớm, anh nên nói chuyện rõ ràng với cô ấy.
)Gửi báo cáo đi, Lệ Quân Triệt liền chờ anh cả nhà anh đáp lời.Báo cáo nhỏ này của anh...!Cũng không vạch trần quan hệ không thể cho ai biết của anh cả và kẹo bông gòn, lại để cho anh cả nhà anh có cảnh giác.Thiếu niên đẹp trai bắt đầu ảo tưởng, không biết lần này anh cả nhà anh là khen thưởng anh một công ty kẹo, hay là khen thưởng anh một cửa hàng đồ ngọt đây?Đang nghĩ tốt đẹp, điện thoại di động đột nhiên chấn động.Lệ Quân Triệt lập tức cúi đầu —— nhìn thấy người gởi thư, chính là tên anh cả đã bị anh sửa lại ghi chú Wechat.( heo đại nhân nhà tôi: Gần đây em nói quá nhiều, quan tâm chuyện của mình đi)Lệ Quân Triệt: Cái gì? Vì sao lại như vậy...!Tại sao anh cả nhà anh không khen ngợi anh!Thiếu niên đẹp trai còn chưa hoàn hồn từ trong hoảng hốt, đầu kia lại gửi tới một cái Wechat.( heo đại nhân nhà tôi: Còn có...!Đi học phải tập trung, không được hết nhìn đông tới nhìn tây )Đặc biệt là không cho nhìn dáng vẻ hai mắt thủy linh, đưa tình ẩn tình của mèo con nhà anh.Có điều, câu nói phía sau này Lệ Quân Ngự không gửi tới, giấu ở trong lòng.Thiếu niên đẹp trai Lệ Quân Triệt triệt để ngổn ngang.Cảm giác anh cả nhà anh đã không còn là anh cả nhà anh.Trái tim nhỏ của anh chịu đả kích, cần tìm anh hai lợn rừng anh nhà điều tiết mới có thể bình ổn được....Nguyễn Manh Manh cũng không biết Lệ Quân Triệt đang gặp đả kích.Cô cầm sách giả vờ giả vịt xem, kì thực trong đầu, tất cả đều là hình ảnh vừa nãy dưới lá Ngô Đồng rơi rụng, bị Lệ Quân Ngự ôm ôm hôn.Không được, không thể nghĩ nữa...Cô đột nhiên lắc đầu một cái.Nghĩ tiếp nữa, Nguyễn Manh Manh thật sợ tối hôm qua mình chảy máu mũi liên tục, lại chảy đi ra."Được rồi được rồi, tất cả mọi người đều cất hết đồ không liên quan trên mặt bàn —— tạm thời nhận được thông báo, muốn kiểm tra tại chỗ một hồi.
Tất cả mọi người nhanh lên một chút, còn năm phút nữa bắt đầu kiểm tra..."Giọng của Cao Hán Thu, bỗng nhiên từ cửa truyền đến, đánh vỡ ung dung thanh thản đầy phòng học.Cả lớp ngoại trừ Nguyễn Manh Manh biết trước chuyện sắp kiểm tra ra, những bạn học khác đều không biết.Nghe được lại phải kiểm tra, mặc dù là lớp 12, cũng không nhịn được tiếng oán than dậy trời."A, lại phải kiểm tra...""ôi mẹ ơi, tuần này đã thi mấy lần...""Thầy Cao thật mạnh mẽ, lúc này khẳng định lại là thầy ấy cất giấu bài thi...".
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương