Chương 17: Đại Tiểu Thư Tập Đoàn Thánh Đức
Heyri nhìn thấy uất ức trong mắt Joon Hyun, trong lòng lại cảm thấy hả hê, Joon Hyun, em cũng không tin, anh lại không nghe lời cha mẹ anh, anh muốn ly hôn với em, sau đó cao chạy xa bay với Lalisa. Có thể được sao, vậy công sức em bỏ ra, chẳng phải sẽ uổng phí hay sao?
Nghe những gì mẹ mình nói, trong lòng Chaeyoon cũng cảm thấy hài lòng, lại còn đổ thêm dầu vào lửa, đem chuyện Lisa ở công ty gây khó dễ cho cô kể lại một lần.
Dĩ nhiên, trình độ đổ thêm dầu vào lửa của cô, không cần nghĩ cũng biết.
Quả nhiên, mẹ Jung vừa nghe Lisa phách lối như thế nào liền tức giận, đập tay bàn trà, lớn tiếng nói: "Lalisa Manoban, cô ta dám? Cô ta là cái gì mà dám khiêu chiến với nhà họ Jung? Cô ta không muốn sống nữa đúng không?"
Chaeyoon uất ức ngồi bên cạnh mẹ mình, đôi mắt hơi đỏ, giống như Lisa ức hϊếp cô rất nhiều: "Mẹ, trong ngày cưới của anh hai, không phải có xuất hiện một người tự xưng là chồng của Lisa hay sao, có lẽ, chính là vì có người đàn ông kia chống lưng, cho nên cô ta mới từ một cô gái yếu đuối mà trở nên ngang ngược như vậy, dù sao, có người chống lưng thì cũng mạnh miệng hơn thôi!"
Heyri nhìn mẹ con nhà họ Jung, tự nhiên trái tim cảm thấy vui mừng, hôm nay cô ta náo loạn như vậy, những ngày tốt đẹp của Lisa, chỉ sợ sẽ sớm chấm dứt thôi. Cô ta mặc kệ người đàn ông họ Jeon kia lợi hại như thế nào, dù sao thì người ra mặt sẽ là mẹ con nhà họ Jung, không phải cô. Đấu không lại người đàn ông kia cũng là nhà họ Jung vô dụng, một cô gái cũng không đối phó được, thật sự xứng là đệ nhất thành phố G sao?
Nhưng, nếu anh ta đấu không lại nhà họ Jung, nhưng vậy cô cũng vẫn có thể làm con dâu ngoan hiền của nhà họ Jung, khiến cho trưởng bối của nhà họ Jung càng thêm yêu thích cô hơn.
Kim Heyri hài lòng, thiếu chút nữa không kiềm chế được mà bộc lộ sự vui mừng của mình, nhưng mà, lại nghe được giọng nói đầy uy nghiêm của ông Jung:
"Tất cả câm miệng."
Lúc này, Heyri mới vội kiềm chế mình, thật là may, kịp thời khống chế được.
Ông Jung vừa lên tiếng, trong phòng khách đang hỗn loạn liền im phăng phăng, ông ta nhìn một lượt xung quanh phòng khách, nhìn vợ con mình, trong mắt đều là không vui.
"Joon Hyun, mặc kệ con có yêu hay không, người cũng đã cưới vào cửa thì không còn cách nào có thể vứt bỏ, còn nữa, con cũng đừng nghĩ sẽ gặp lại Lalisa Manoban."
Joon Hyun không cam tâm kêu lên một tiếng: "Cha............"
Ông Jung cũng không thèm để ý đến anh, quay đầu nhìn vợ mình nói: "Bà cũng đừng tùy tiện mà ra tay, bên cạnh cô ta có Jeon Jungkook, thân phận của anh ta rất thần bí, thuộc hạ của tôi, Cửu Ngưu Nhị Hổ, dồn hết sức mà cũng chỉ tra ra được có bao nhiêu đó. Chỉ biết anh ta đến từ thành phố A, có quan hệ với tập đoàn R&D, chỉ biết anh ta họ Jeon, người như vậy rất đáng sợ, nếu không rõ lai lịch của anh ta, không cho phép mấy người tùy tiện ra tay."
Bà Jung cũng chẳng bận tâm, khinh thường cười nhạo: "Hừ, có thể là nhân vật lớn như thế nào chứ, con bé kia không phải cũng rất giỏi hay sao, chính là một đứa không có gì đáng giá, cô ta có thể quen biết được nhân vật lớn nào chứ?"
Jung lão gia không vui trừng mắt nhìn vợ, giọng nói càng thêm nghiêm nghị: "Những gì tôi nói, chỉ cần nhớ là được."
Jung phu nhân xem thường quay đầu không để ý đến ông ta, miệng Chaeyoon cũng cong lên, hiển nhiên không tin Lisa có thể quen được nhân vật lớn như thế nào. Đôi mắt phiếm hồng của Heyri bình tĩnh nhìn Joon Hyun trầm mặc không nói, nhìn thấy khổ sở lóe lên trong mắt Joon Hyun, đáy lòng cô ta lại càng không cam lòng.
Cô ta là đại tiểu thư của tập đoàn Thánh Đức, là hòn ngọc quý của nhà họ Kim. Nếu không phải vì cha cô ta, Kim Hyun Suk, có thân phận đặc biệt, cô ta đã sớm công bố thân phận của mình với thiên hạ, chứ không phải giả làm con nhà bình dân trước mặt các bạn học của cô.
Cũng bởi vì cô ta giả làm một cô gái bình dân, cho nên đã bị bao nhiêu người bạn học coi thường. Đến khi quen biết Lisa ở đại học, cũng là một người cùng cảnh ngộ với cô ta, không có tiền bạc, nhưng tại sao, tất cả bạn học lại rất yêu quý Lisa, tại sao???
Hiện tại, ngay cả chồng của cô cũng nhớ mãi không quên cô ta, Lisa, tại sao cô không làm gì mã vẫn có thể được tình cảm của mọi người?
Nhớ tới người cha vẫn còn đang ở trong tù, Heyri lại cười nhạt, nhìn bà Jung nói: "Đúng rồi mẹ, mấy ngày trước con đi gặp cha con, nghe được một tin tức tốt, vụ án của cha đã có manh mối rồi, luật sư tìm được chứng cớ mới, đủ để chứng minh ba con trong sạch, cha con có thể được ra ngoài rồi." Cô ta vừa nói vừa xúc động đến mức muốn rơi lệ.
Bà Jung nghe vậy cũng rất vui vẻ: "Thật? Vậy thì quá tốt, Heyri à, cha con bị oan ngồi tù hai mươi năm, cuối cùng cũng được thả ra rồi!"
Heyri cười nói: "Dạ, đáng tiếc, ba con đã lãng phí gần hai mươi năm."
Đợi cha tôi được ra ngoài, Lalisa, cô chờ mà xem!
※