Chương 6: Về sau gọi tôi là Thị trưởng
Editor: Quỳnh Anh
"Anh, nhất, định, sẽ, thua, đấy!" Yến Hoài gằn từng câu từng chữ nói cho anh nghe, hơn nữa, hàng chân mày Phượng cũng lên xuống theo làn môi đỏ mọng mấp máy. Nhưng, những người chung quanh cũng không thể nghe được Yến Hoài đang nói gì. Chỉ biết là cô đang nói chuyện với anh.
Khấu Kiệt nhất thời nổi điên! Cô gái này! Nhưng, dưới ánh mắt của mọi người, làm sao mình có thể nổi giận được! Hơn nữa, bây giờ mình còn đang đứng! Tất cả mọi người trên khán đài đang nhìn.
Được! Có dũng khí! Khấu Kiệt này nhịn được! Trước tiên phải nhịn xuống! Giữ vững phong độ!
Lấy lại hơi thở, nhịn xuống, Khấu Kiệt mỉm cười nhìn Yến Hoài: “Cô bé, em trốn không thoát đâu!”
Yến Hoài sững sờ, trốn không thoát? Cái gì trốn không thoát? Nhưng, lúc này Khấu Kiệt đã sải bước đi về phía khán đài.
"Kính thưa quý vị, tôi là Khấu Kiệt, rất vinh hạnh khi được đứng đây để chia sẻ bài diễn thuyết của tôi với tất cả mọi người!” Khấu Kiệt vừa lên khán đài, lập tức đoạt lại thế thượng phong, nắm chắc trong tầm tay, lúc này gương mặt anh tuấn, vẻ tự tin thu hút tất cả ánh mắt của mọi người nơi đây.
Tiếng vỗ tay miên man bất tận, khóe miệng Khấu Kiệt khẽ cười một tiếng, nâng tay lên ra hiệu cho mọi người giảm xuống, tỏ ý muốn bắt đầu bài diễn thuyết.
Mọi người dồn hết sự chú ý lên trên người anh, riêng Khấu Kiệt lại đưa tầm mắt về phía Yến Hoài.
Yến Hoài cảm nhận được ánh mắt của anh, nâng tròng mắt lên, nhướn mi, vẻ mặt khinh thường!
Khấu Kiệt nhất thời bị nhụt chí, lừa bịp đấy! Âm thầm mắng một câu, nhưng, mình cũng không thể chùn bước được? Lập tức ưỡn thẳng lưng, hít sâu hai cái, sau đó trình bày bài diễn thuyết của mình. Kết hợp với ngôn ngữ hình thể phong phú, khiến mọi người dần trở nên hưng phấn, nhưng, điều khiến Khấu Kiệt hơi thất vọng chính là, dường như cô gái kia chẳng hề có tí cảm giác nào.
"Cám ơn!" Cuối cùng Khấu Kiệt hướng về phía mọi người, khom lưng cúi đầu chào, từ trên khán đài đi xuống. Mang theo một tia mất mác mà chính bản thân mình cũng không rõ…..
Ánh mắt sắc bén chăm chú dõi theo Yến Hoài, thế nhưng, Yến Hoài vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra, ngồi ngay ngắn, đâu để ý rằng ánh mắt kia như đang muốn thiêu đốt mình.
Khấu Kiệt nuốt xuống lời nói nghẹn ngay yết hầu, lẳng lặng ngồi vào chỗ cũ.
Mọi người nhìn lên người chủ trì trên khán đài, chờ ông ta công bố kết quả.
Lòng bàn tay Khấu Kiệt toát mồ hôi dầm dề, nhưng, cũng cố hết sức giữ bình tĩnh. Nhấc cái chân thứ hai lên ngồi tréo nguẩy, dáng vẻ ung dung nhàn nhã, trong miệng ngâm nga một ca khúc thiếu nhi. Nhưng thực tế thì:
Giả sử không trúng cử, không biết ngày mai ông có bắt mình đến nhà họ Dương cầu hôn hay không đây?
Nghĩ đến đây, Khấu Kiệt đau hết cả đầu, vụиɠ ŧяộʍ liếc nhìn Yến Hoài một cái, đều tại năng lực của cô gái này quá mạnh. Ngay cả mình cũng cảm thấy bị uy hϊếp. Tệ nhất là kế hoạch của mình bị thất bại!
Nhưng, lúc này Yến Hoài đang cúi đầu, xem tài liệu trong tay.
Còn ung dung vậy nữa? Khấu Kiệt nhíu mày, lúc bấy giờ, người chủ trì trên khán đài đã điên cuồng hét lên.
"Các vị thân mến!” Người chủ trì bày ra dáng vẻ muốn bị đánh, vừa cầm giấy báo kết quả trong tay, vừa hô to: “Bây giờ thời khắc hồi hộp nhất đã đến rồi!”
Tất cả mọi người ngẩng đầu lên, chời đợi câu nói cuối cùng có thể quyết định tất cả.
"Một trong những trùm thương mại ở thành phố D của chúng ta – Tổng giám đốc tập đoàn Khấu thị được đúng, đúng…..” Người chủ trì mỉm cười nhìn mọi người bên dưới khán đài, mà tất cả những người bên dưới cũng nôn nóng nhìn lên trên.
Chỉ có một mình Yến Hoài vẫn còn đang cúi đầu.
Chung quanh yên tĩnh đến nỗi Khấu Kiệt có thể nghe thấy cả tiếng lật trang giấy của Yến Hoài.
Cô ấy, bình tĩnh như vậy?
"99. 84 điểm!" Người chủ trì hét to: “Thưa quý vị, là 99.84 điểm!”
"A!" Ngay tức khắc, có một vài cô gái hét to.
"Oa!" Cũng có một vài cô gào khóc!
Mà đương lúc ấy, người chủ trì và các nhà bình phẩm cũng chỉ ra những ưu khuyết điểm trong từng bài diễn thuyết của mỗi ứng viên, lại càng đem Yến Hoài và Khấu Kiệt ra so sánh với nhau.
Nhưng, hai người bên dưới khán đài chẳng hề chú ý đến điều này.
Khấu Kiệt nắm chặt quả đấm trong tay, cũng muốn nện xuống mặt bàn lắm rồi!
Mà Yến Hoài cũng chỉ xoay xoay cổ, thản nhiên nói: "Tôi nói rồi, anh nhất định sẽ thua." Nói xong, hàng lông mi thật dài làm như khiêu chiến, hướng về phía Khấu Kiệt liếc một cái.
"Cô!" Khấu Kiệt tức khắc nhìn sang, chỉ ngón tay vào cô, nhưng, không nói được gì nữa.
"Ngại quá! Về sau phiền anh có gặp tôi thì nhớ gọi một tiếng thị trưởng!" Lúc này Yến Hoài đứng lên: “Năng lực không bằng người khác thì nên học tập cho tốt một chút! Hoặc là sang năm? Năm sau đó? Năm sau sau đó nữa? Anh có thể leo lên chức vị thị trưởng này!” Dứt lời, Yến Hoài nhẹ nhàng cười với Khấu Kiệt, sau đó đứng lên, chuẩn bị đi về phía khán đài.
"Cô!" Lúc này Khấu Kiệt chỉ có thể trừng mắt nhìn cô. Ngoại trừ trừng mắt ra thì không còn cách nào khác.
"Yến Hoài!" Ngay một giây sau, Khấu Kiệt liền biến đổi nhanh như chong chóng, gọi với theo Yến Hoài đang muốn nhấc chân đi.
Lúc này Yến Hoài ưu nhã xoay người: "Chuyện gì? Làm phiền qua ngày hôm nay, về sau khi gặp mặt nhớ gọi tôi một tiếng thị trưởng, bằng không tôi sẽ không để yên đâu!”
Tôi đang muốn chọc cho anh tức chết! Ai bảo anh dám cường bạo tôi, dám cường bạo tôi hả! Yến Hoài không ngừng kêu gào trong lòng! Không phải muốn chức vị thị trưởng này sao? Tôi mạn phép không cho đó! Cho anh tức chết!
"Ha ha!" Khấu Kiệt cười xòa hai tiếng: “Ngực của cô quá nhỏ! Không thích hợp làm thị trưởng!”
"Hả!" Yến Hoài nhất thời phát điên. Gì chứ! Dám nói ngực của tôi nhỏ? 36C đó, được hay không? Anh được lắm, biết mình chiếm tiện nghi mới dám ở đây mà nói! Mẹ kiếp! Khấu Kiệt chờ đó!
Khấu Kiệt nhìn dáng vẻ nổi trận lôi đình của Yến Hoài ngay trước mặt, trong thâm tâm lại cảm thấy thỏai mái hơn rất nhiều, nghĩ tới màn đối thoại vừa rồi của hai người, nhất chời che miệng cười trộm.
Hiện giờ Yến Hoài càng thêm 囧, giận càng thêm giận, nhưng, quan trọng là không thể xử lý anh ta ở đây.
Đương lúc này, người chủ trì trên khán đài lại lớn tiếng kêu lên lần nữa: “Bây giờ xin mời tân thị trưởng của thành phố D chúng ta, tiểu thư Yến Hoài lên khán đài phát biểu ý kiến!”
Yến Hoài đưa mắt về phía khán đài, mà những người có mặt cũng dồn ánh mắt về phía cô, chỉ có một mình cái anh trai kia ngồi ở đây cười trộm.
Yến Hoài dậm chân, nhấc giày cao gót bước đi. . . . . .
Nhưng, khi Yến Hoài vừa bước lên khán đài bắt đầu phát biểu, lúc này Thương Truy Ý cũng đi lên từ phía sau, ngồi vào chỗ vốn của Yến Hoài.
"Khấu thiếu gia nhà tôi ơi, chờ cưới Dương Miêu Miêu đi!" Thương Truy Ý nhìn lên người trên khán đài: “Cô Yến Hoài này, sức mạnh của cô ấy cậu không tưởng tượng nổi đâu. Cứ nhìn vào xấp tài liệu kia là biết, đây không phải là một đối thủ dễ chọc!”
"Cậu cút ngay!” Bây giờ Khấu Kiệt mới nhớ ra, mình mà thua thì phải kết hôn với Dương Miêu Miêu. Đoán chừng bây giờ ông đã biết kết quả tranh cử lần này rồi. Toát mồ hôi, đợi lát nữa mà về đến biệt thự, chẳng phải sẽ gọi điện thoại ngay sao?
"Mình đã nói với cậu, Dương Miêu Miêu đó như một con rắn nước, nhất định sẽ quấn vòng quanh người cậu, cho ngán chết luôn!" Thương Truy Ý không màng đến nỗi phiền muộn của Khấu Kiệt, tiếp tục châm dầu vào lửa.
"Cậu cút ngay!" Khấu Kiệt gằn giọng: “Đừng gây thêm phiền phức cho tớ!”
"Này nhé, cậu làm mình mất mặt!" Thương Truy Ý nở nụ cười xấu xa: “Thua trong tay phụ nữ, đại gia nhà ta không biết xấu hổ!”
"Đi! Tớ thích đó, được chưa?!" Khấu Kiệt nhanh như tia chớp, nện một cú vào trước ngực Thương Truy Ý.
Thương Truy Ý lập tức bưng kín l*иg ngực của mình, cúi rạp người xuống.
"Không nên quá kích động!" Khấu Kiệt thuận thế đưa tay vỗ vỗ lưng của anh, phải cho thằng bạn chuyên cười trên nỗi đau của người khác một bài học mới được. Mà lúc này ánh mắt của Khấu Kiệt cũng hướng về phía Yến Hoài đang ở trên khán đài.
Yến Hoài cũng vừa lúc đưa ánh mắt về phía bên này, nhất thời nổi giận!
Hai người đàn ông ấy.
Té ra, Khấu Kiệt còn là một trong hai ông chủ của Dạ Thành Túy Sinh. Thảo nào anh ta có thể ăn sạch mình! Nhưng, tại sao lại phát sinh ra chuyện như vậy?
Yến Hoài nhíu mày, kết thúc bài phát biểu sau một tiếng "cám ơn," rồi bước xuống khán đài, hướng về phía hai người đàn ông, đôi chân kia bước đi với tốc độ cực nhanh.
"Này!" Khấu Kiệt nhìn thấy Yến Hoài muốn đến gần đây, lập tức quát lên với Thương Truy Ý: “Cậu không muốn chết thì cút nhanh lên đi!”
Nhưng, lúc này, dường như Thương Truy Ý không thể nghe thấy, vẫn duy trì tư thế cúi người xuống.
Chết rồi, sớm biết như thế mình đã nhẹ tay hơn! Khấu Kiệt mắng thầm trong lòng.
"Ơ, thì ra là hai anh con trai ở chỗ này ha! Quan hệ mật thiết làm sao!” Tiếng giày cao gót dừng lại, lúc này Yến Hoài cố tình gia tăng âm lượng thêm mấy đề-xi-ben.
Lúc này Thương Truy Ý cả kinh, trực tiếp nhảy cẫng lên khỏi ghế ngồi, còn Khấu Kiệt cũng co quắp khóe miệng.
Lời nói của cô…..,khá là mập mờ! Quan hệ của hai người đàn ông này rất mật thiết…..E hèm, phiên bản sống trong phim truyền hình***?
Khẽ lướt mắt nhìn những người đang có mặt tại đây, hình như ai cũng đang tập trung sự chú ý về nơi này.
Lúc này khóe miệng Yến Hoài hơi cười cười.
~Hết Chương 6~