Chương 21

Gần đây vùng núi phía Tây Nam bất ổn, Tần Bất Phàm đang trong kỳ nghỉ bị yêu cầu tăng ca. Đang trên đường tăng ca, Tần Bất Phàm bất ngờ nghe tin Úc Đường sắp kết hôn, đồng nghiệp thay mặt hắn nhận thiệp mời đám cưới gửi tin nhắn thoại đến, làm cho đối tượng khiến hắn phải làm thêm giờ cũng nghe thấy.

Vào lúc đó, thế giới rơi vào im lặng chết chóc. Vậy là đối tượng khiến hắn phải tăng ca không dám quậy phá nữa, thậm chí côn trùng và chim chóc trên núi cũng không dám kêu, như thể sợ quá nín thở luôn vậy.

Sau đó, Tần Bất Phàm tạm thời hoàn thành công việc ngoài giờ lại chuyển sang nơi khác để tiếp tục tăng ca. Nhưng tình hình ở Tụ Thành tốt hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, mọi chuyện dường như đều gọn gàng ngăn nắp, không hề có bóng dáng của bách quỷ dạ hành.

Tần Bất Phàm bước vào phòng tiệc, nhìn thấy một nửa trụ cột của giới huyền học cũng đang rơi vào trạng thái xuất thần giống mình. Đến đây với tâm thế có thể nhìn thấy địa ngục trần gian, nào ngờ lại được thấy khung cảnh đám cưới hoàn toàn bình thường, thế là… xúc động không thể giải thích được.

Không lâu sau, hai bên gia đình đã có mặt, khách khứa lần lượt bước vào, hôn lễ bắt đầu. Cơn mưa nhẹ bên ngoài đã tạnh từ khi nào, mây tan dần, ánh nắng chiếu lên mái vòm kính ở trung tâm sảnh tiệc.

Dưới ánh nắng, hai chú rể bước lên sân khấu đọc lời thề ước hôn nhân, bất kể nghèo khó hay giàu sang, bệnh tật hay sức khỏe, chỉ có cái chết mới có thể chia cắt họ.

Trên sân khấu, hai chú rể trao nhẫn và nụ hôn thề nguyện trước sự chứng kiến

của người thân, bạn bè.

Dưới khán phòng, Tần Bất Phàm lấy khăn giấy ra, khóc nức nở. Thuận lợi quá đi mất! Đã nhiều năm rồi hắn mới được tham gia một buổi lễ hoàn thành trong yên bình và suôn sẻ như vậy.

Ông cụ Lâm quay đầu nhìn về hướng phát ra tiếng khóc, thì thấy tất cả người thân, bạn bè của Úc Đường, kể cả vợ chồng thông gia đều đang khóc thật là chân thành cảm động, lại còn vừa khóc vừa vỗ tay.

Ông cụ Lâm: “…” Không phải chứ, đám người này mắc chứng gì vậy?

Sau khi quá trình tuyên thệ kết thúc, các vị khách giải tán, đi tham dự tiệc buffet, hoặc cắm đầu lo ăn uống hoặc tìm người để giao lưu. Nhiều doanh nhân đã nhận ra các vị nổi tiếng giới huyền học, đang tìm mọi cách để đến gần làm quen.

Nhóm người trong giới huyền học đều có tâm trạng vui tươi như ánh mặt trời, khi trò chuyện với mọi người cũng tỏ ra nhẹ nhàng như gió xuân.

Úc Đường và Lâm Tu Trúc dạo quanh phòng tiệc, gặp những người lớn tuổi quen biết thì mời rượu chúc mừng, gặp bạn bè cùng thế hệ thì thay thế bằng Coca mà Úc Đường thích nhất, cả khách cả chủ đều vui.

Tào Chí Tân đưa cho Lâm Tu Trúc ly nước ép lựu rồi đánh mạnh vào lưng anh.

“Ông có phúc thật đấy!” Tào Chí Tân nghiến răng nghiến lợi nói lời chúc mừng: “Từ giờ trở đi phải hòa thuận vui vẻ với bạn đời, đừng có phụ lòng phần tiền mừng của anh em biết chưa!”

Cậu của Lâm Tu Trúc mang đến một ly nước uống màu đỏ, lượng nước chỉ vừa hơn đáy ly một chút, anh tưởng là rượu vang, nhưng khi uống vào lại không có hương vị gì, cảm giác như nước lọc có pha màu.

Lâm Tất Quả đi theo cha mẹ, không dám nhìn Úc Đường. Thỉnh thoảng hắn cảm thấy có ai đó kéo quần áo mình, nhưng khi quay lại thì không thấy nghi phạm đâu cả, cảm giác chán nản trong lòng sắp biến mất, lúc này hắn chỉ muốn tóm lấy kẻ chơi khăm để đánh cho một trận.

Lục Yêu cuộn tròn trên cột đá, chăm chú quan sát lũ trẻ chạy quanh khắp nơi, không để chúng đυ.ng phải người khác.

Gia đình ba người Vu Dương Xuân vui vẻ chia tay Úc Đường, mở chai sâm-panh ăn mừng rồi say khướt, nằm bất động trên bàn, không màng đến hình tượng của mình.

Ông cụ Lâm cũng vui vẻ khi thấy hai vợ chồng cháu trai quan tâm lẫn nhau, vợ chồng ông cùng ôn lại những chuyện vụn vặt trong suốt mấy năm qua.

Đám cưới kết thúc thành công trong niềm vui và tiếng cười.

Sau khi tiễn khách, tiệc cưới cũng xong, hai ông bà cụ nhà họ Lâm và ba người nhà họ Vu đều về nhà mình, còn đôi chồng chồng mới cưới thì về nhà mới.

Ngôi nhà mới ở trung tâm thành phố, là một căn penthouse rộng rãi mà ông cụ Lâm tặng cho Lâm Tu Trúc cách đây vài năm.

Vì quá gấp gáp, không có thời gian để mua bất động sản khác nên Lâm Tu Trúc bàn với Úc Đường sẽ dùng căn nhà này sau khi cưới.

Khi hai người về đến nhà thì trời đã tối, vừa bật đèn lên là thấy căn nhà được bao phủ bởi những chữ “hỷ” màu đỏ thật to, ảnh cưới của hai người cũng được đặt ở mọi ngóc ngách trong nhà.

Giường trong phòng ngủ chính được trải đầy cánh hoa hồng, ánh đèn màu ấm áp đẹp lung linh, xem ra đêm nay sẽ là một đêm lãng mạn.