Dung Thời mở thiết bị đầu cuối, ở phần thông tin cá nhân, tình trạng hôn nhân của hắn biến thành đã kết hôn - dự định kết hôn, đối tượng là Tống Du.
Đăng ký trong vòng nửa năm sẽ thuộc trạng thái dự định kết hôn, được coi là thời kỳ đính hôn hoặc thời kỳ hôn nhân nguội lạnh.
Thời điểm này mà ly hôn thì thủ tục đơn giản hơn so với chính thức ly hôn.
Cả hai nhìn màn hình, trầm mặc.
Tống Du vỗ vỗ bả vai Dung Thời rồi đứng dậy: "Cố gắng ly hôn trong vòng nửa năm thôi, bằng không có khả năng chúng ta chẳng ly hôn được vì không vượt qua bài kiểm tra, phạm tội đồng lõa."
Dung Thời: "..."
Đóng thiết bị đầu cuối, Dung Thời chỉ muốn yên tĩnh một mình, hắn mở cửa phòng ngủ ra, thế nhưng phía sau lại có cái đuôi nhỏ bám theo.
Hắn xoay người: "Sao cậu còn chưa về?"
Tống Du vịn khung cửa mỉm cười: "Đã kết hôn rồi thì dĩ nhiên phải ngủ cùng với nhau chứ."
Thấy Dung Thời một lời không hợp định đóng cửa, cậu bèn giơ tay ngăn cản, ý cười nhạt bớt: "Cuối tuần này bố trí một ngày ra ngoài dạo quanh với tôi đi, diễn kịch cần phải diễn cả vở."
"Không rảnh." Dung Thời lạnh nhạt bảo: "Cuối tuần này tôi về thăm nhà."
Trong nháy mắt Tống Du nhớ tới bé Thỏ Thỏ.
Lúc ấy hắn nói sẽ về thăm em trai.
Tống Du buông tay: "Đành chịu vậy, ai bảo em trai quan trọng hơn ông xã cơ chứ."
Dung Thời: "Ông xã của cậu là ai?"
Đang định thuận miệng đáp "anh", lời nói sắp rời khỏi miệng bị Tống Du mạnh mẽ nuốt trở về.
Thiếu chút nữa bị hố, phắc.
Tống Du: "Thế ông xã của anh là ai?"
Dung Thời: "Ông xã của cậu ở đâu?"
Tống Du: "Ở đây."
Tống Du: "..."
"Đồ ấu trĩ." Cậu cười khẩy rồi rời khỏi chiến trường.
Dung Thời đóng cửa lại, thế giới rốt cuộc yên tĩnh.
Ngày mai là thứ bảy, hắn đã mua chiếc phi thuyền đầu tiên để trở về hành tinh mẹ.
Mở thiết bị đầu cuối, vốn định đăng nhập Star Wars, tuy nhiên nhớ tới tin tức kết hôn đang lan truyền, hắn bèn đóng thiết bị.
Cuối tuần nào cũng dành hai tiếng chơi với bé mèo, đây là hình thức giải trí duy nhất của hắn, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy hơi chột dạ.
Trở về ký túc, Tống Du vào bếp rót một cốc nước đá rồi nốc cạn, lúc này cảm xúc cuồn cuộn mới lắng xuống.
"Anh, xong rồi sao?" Tần Lạc nghe thấy tiếng động bèn ló đầu ra từ phòng ngủ.
Tống Du búng tay, màn hình ảo phóng đại giữa không trung: "Bằng sự quyến rũ của anh đây thì làm gì có Alpha nào không thu phục được?"
Tần Lạc: "..." Hình như lời này có chỗ nào đó không đúng?
"Anh không tiết lộ thông tin cá nhân đấy chứ?" Tần Lạc nhìn chăm chú vào dòng trạng thái đã kết hôn, vừa bước tới vừa hỏi: "Liệu Dung Thời có biết anh thuộc dòng dõi hoàng gia không?"
"Thông tin đó là tuyệt mật, chỉ cần không tra được cơ sở dữ liệu mật thì ngay cả bạn đời cũng không biết."
Tống Du mở danh sách bạn bè, xem xét danh thϊếp của Dung Thời rồi tích vào ô bạn đời trên thanh thông tin, một cửa sổ hiển thị tên tuổi, giới tính của hắn nhảy ra.
"Đêm nay ai tò mò sẽ biết, chắc chắn trong hai ngày tới số người nhắm vào chúng ta giảm bớt đi một nửa."
Tống Du tắt thiết bị đầu cuối, bước thẳng về phòng ngủ, cậu cần được Thỏ Thỏ an ủi ngay lập tức.
Tần Lạc: "Mới có một nửa thôi."
Tống Du: "Nếu làm cho họ tin tưởng chúng tôi yêu nhau thì chắc hẳn sẽ loại bỏ được nhiều hơn nữa, đáng tiếc bà xã của tôi chẳng chịu phối hợp."
Tần Lạc: "..." gọi bà xã nghe thật trơn tru.
Trước khi trở về phòng ngủ, Tần Lạc bỗng nhớ ra, trầm giọng nói: "Bên nhóm Hạt Dẻ theo dõi đưa tin tức, có đồ vật được rót vào sao Học Phủ."
Cánh tay đang mở cửa của Tống Du khựng lại: "Cụ thể là nơi nào?"
Tần Lạc: "Bệnh viện quân khu 88."
Ban đêm, ngoại trừ đám người trong quân đội thì ở học viện, rất nhiều thiết bị đầu cuối của sinh viên không ngừng cập nhật trạng thái của Dung Thời và Tống Du.
"Đờ mờ, kết hôn thật!"
Không biết group nào đăng một câu như thế.
Rất nhanh, mấy nhóm lớn và diễn đàn bùng nổ.
"Họ đến với nhau thật ư? Mẹ nó hai nam thần của tao kết hôn rồi?"
"Đêm nay có bao nhiêu là Omega thất tình, thật khiến người nhìn thương tâm người nghe gạt lệ, ha ha ha, cơ hội của chúng ta tới rồi! Các anh em hãy vùng lên! Nhất định chúng ta sẽ làm được!"
"Thật điên rồ, thế mà tao lại tin vào tình yêu bởi hai Alpha!"
"Tao muốn biết họ vượt qua kỳ mẫn cảm bằng cách nào? Tìm dịch vụ ư?"
"Còn lâu, nhìn cả hai là thấy họ đều có tính chiếm hữu rất mạnh, sao có thể cho phép đối phương tìm Omega cơ chứ?"
Hôm sau tới lớp, Tống Du ngồi trong phòng học xem diễn đàn, cười không ngừng được.
"Sao tôi chưa làm gì mà họ đã tin tưởng vào tình yêu thế nhỉ?"
Tần Lạc chống cằm, trừng đôi mắt cá chết: "Chậc, bổ não là bệnh."
Bên kia, Dung Thời dậy rất sớm, thế nhưng vì cơn bão vũ trụ mà phi thuyền không thể khởi hành đúng giờ.
Vốn dĩ có thể về hành tinh mẹ trước buổi trưa thì lại bị trì hoãn đến chiều muộn.
Dung Thời không về nhà mà tới thẳng nhà trẻ của Miên Miên.
Xe bay công cộng dừng ven đường, hắn đứng đó nhìn quanh rồi đi về phía tòa nhà màu sắc sặc sỡ cuối con đường.