Chương 4: Tư vị của phản bội

Buổi sáng hôm sau, Thẩm Ngự Phong nằm trên giường bệnh, liếc nhìn thủ hạ đưa tới một xấp tư liệu, môi lạnh lùng khẽ cong lên, trên mặt lạnh lùng kiêu căng lộ ra ý cười lười biếng thêm suy nghĩ.

Thì ra......Người phụ nữ kia tên An Tiểu Ngu!

......

An Tiểu Ngu căn bản không nghĩ tới, trong đời cô vậy mà sẽ gặp cảnh ngộ phản bội, hơn nữa......Còn triệt để như vậy.

Lúc mới tới nước M, bên người cô không có một người bạn quen thuộc, mà Linda cũng từ Trung Quốc chầm chậm trở thành người bạn thân nhất của cô, có thể nói là không lời gì để nói, không có chút phòng bị.

Nhưng là không nghĩ tới, lần này cô trước khi tốt nghiệp vất vả hoàn thành thiết kế để dự thi, vậy mà bị Linda treo đầu dê bán thịt chó, thậm chí sau cùng được lấy thưởng.

Nhìn Linda lĩnh thưởng trên đài đã biểu diễn bản thiết kế của cô trên màn ảnh lớn, An Tiểu Ngu cả người đều ngẩn ra, khoảnh khắc đó, cô chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cả thế giới có chút tan vỡ.

Một tháng trước, cô từ trong mưa đạn nhặt lại được mạng nhỏ, sáng ngày thứ hai thân thể có chút không khỏe, vì vậy Linda xung phong nhận việc nói giúp cô đem thiết kế dự thi giao lên trên. Cô căn bản thì không có nghĩ nhiều, thậm chí đối với Linda vô cùng cảm kích, nhưng không nghĩ đến......Linda lại đem thiết kế của An Tiểu Ngu đổi thành tên của mình!

Bị người tin tưởng nhất lừa gạt, thật đúng là.......Khổ không thể tả.

Đối mặt với chất vấn của cô, nước mắt Linda rưng rưng nắm tay cô: "Tiểu Ngu, xin lỗi, nhưng là, tớ rất cần vinh dự này. Cậu là con nhà giàu, muốn cái gì có cái đó, lại càng không thiếu cơ hội thành công......Cậu vĩnh viễn sẽ không hiểu, người không có bối cảnh không có quyền thế như tớ như vậy, muốn thành công thì phải nổ lực rất nhiều so với người khác......Tớ thật sự là không có biện pháp khác......"

"Đủ rồi!"

An Tiểu Ngu lạnh lùng xoay người.

"Linda, cậu tự giải quyết cho tốt, từ nay về sau, tớ không có người bạn là cậu."

Chỉ là không có ai biết, sau khi cô xoay người, trong hốc mắt đã sớm ngấn đầy nước mắt.

Ai có từng biết, cô vì phần thiết kế này đã từng trả giá bao nhiêu vất vả và nổ lực, thậm chí sốt ruột phát cáu ăn không ngon ngủ không yên trong miệng còn nổi lên bóng? Càng buồn cười chính là, vất vả của cô bỏ ra ở trong mắt người khác xem ra là chuyện không có ý nghĩa......

Cô An Tiểu Ngu là con nhà giàu, gia cảnh lại tốt, cho nên, Linda cứ như vậy có thể không cố kỵ đem thiết kế của cô làm của riêng sao?

Ha ha......

Khoảnh khắc đó, cô thực sự rất nhớ nhà, rất nhớ anh Tử Kiêu. Vì vậy, cô bấm số điện thoại của Tần Tử Kiêu.

Lúc này trong nước chắc là buổi tối. Hiện tại, cô chỉ muốn cùng anh Tử Kiêu nói chuyện, muốn cầu một phần an ủi.

Khoảnh khắc điện thoại nối được kia, cô tràn đầy mong đợi hô: "Anh Tử Kiêu......"

"Tử Kiêu anh ấy đang tắm. Xin hỏi, cô có chuyện gì sao? Tôi có thể chuyển lời đến anh ấy."

Quay đầu một chậu nước lạnh giội qua đây, An Tiểu Ngu cả người đều hóa đá.

Giọng nói trong điện thoại ôm nhu mềm mại, vừa nghe thì biết là một con gái đáng yêu. Đã trễ thế này, cô ấy còn cùng anh Tử Kiêu ở cùng nhau......Anh Tử Kiêu đang tắm.......

Cô trong nháy mắt trong đầu hiện ra rất nhiều hình ảnh ám muội, trái tim bỗng chốc buộc chặt, đau khổ đến có chút không thở nổi.

"Xin hỏi......Cô là ai?"

Giọng nói của An Tiểu Ngu có chút run rẩy, như là liều mạng đè nén cái gì.

Người phụ nữ bên kia tựa hồ cảm nhận được nguy cơ, bắt đầu lên giọng tuyên bố chủ quyền.

"Tôi? Tôi là bạn gái của Tử Kiêu! Cô là ai?"

An Tiểu Ngu không trả lời, trực tiếp cúp điện thoại.

Cô toàn thân có chút cứng ngắc, ba chữ "bạn gái" ở trong đầu cô lẩn quẩn......Thật lâu cũng không bỏ ra được.

Cô nhớ, trước khi cô đến nước M, còn cùng Tần Tử Kiêu nói, "Anh Tử Kiêu, anh nhất định phải đợi em trở về!"

Khi đó, Tần Tử Kiêu còn tự tay sờ mũi cô, cười nói: "Được được được, anh đợi em!"

Nhưng là, anh nuốt lời rồi!

......

Lúc An Tiểu Ngu mơ mơ màng màng đi khỏi quán bar, sắc trời đã tối dần.

Cô loạng choà loạng choạng mà rời khỏi, thậm chí quên mất nguy hiểm, bắt đầu đi ngang băng qua đường, kết quả không cẩn thận té ngã trên đất. Đột nhiên, tiếng thắng xe chói tai vang lên, một chiếc xe BMW màu trắng dừng ở trước gót chân của cô.

An Tiểu Ngu ngước mắt, nhìn thấy một người đàn ông từ trong xe bước ra.