An Tiểu Ngu sau khi say rượu đã nói với anh rằng: "Này, soái ca, bổn cô nương là tới đánh cướp. Đường này là do ta mở, cây này là ta trồng, muốn qua đây, lưu lại tiền mãi lộ"
Không ngờ người đàn ông này lại hưởng ứng, đưa môi đến tai cô nói: "Tiền, không có...nếu không lấy thân báo đáp thì sao?"
An Tiểu Ngu triệt để há hốc mồm.
Thẩm Ngự Phong trước giờ không tin vừa gặp đã yêu, nhưng là có một phụ nữ lại ở trong lúc lơ đảng xông vào trong lòng của anh.
Lần đầu tiên gặp mặt, cô ở trong mưa đạn cứu mạng anh.
Lần thứ hai gặp mặt, cô mắt say lờ mờ, cư nhiên đánh cướp anh.
Nhưng, những điều này không phải là trọng điểm, trọng điểm là......Thân thể của anh cư nhiên đối với cô có phản ứng!
Cho nên, người phụ nữ này......Không lừa gạt về nhà không được!
An Tiểu Ngu tỉnh dậy, cả thế giới toàn bộ đều tối.
Cô bất quá không cẩn thận cướp sai đối tượng mà thôi! Anh có cần da mặt dày ghi thù như vậy, âm hồn bất tán, hủy danh dự của cô sao? Cái gì? Còn muốn cô phụ trách? An Tiểu Ngu khóc không ra nước mắt.
"Soái ca, dưa hái xanh không ngọt!"
"Không sao, anh đây liền thích ăn khổ qua!"
An Tiểu Ngu trong lúc vô tình nghe nói, phương diện kia của người đàn ông nào đó không được, vì vậy, cô an tâm mà kết hôn, không chút kiêng kỵ mà nhảy dưới nhảy khắp nơi làm quỷ.
Ngày nào đó, cô cười mà cưỡi lên người của người đàn ông ra vẻ đạo mạo, níu chặt cà vạt của anh.
Hừ hừ, trước đây bị anh khi dễ đến quá thảm rồi, hiện tại xem như xoay người nông nô đem ngợi ca rồi!
"Ngoan ngoãn, nộp súng không gϊếŧ!"
"Bà xã, súng không thể cho em, bất quá......đạn có thể lật đủ số!"
Cô bị hung hăng nghiền ép một phen, rốt cuộc hiểu rõ được, người đó chẳng qua là giả heo ăn thịt hổ.
An Tiểu Ngu xấu hổ và giận dữ không ngớt.
"Thẩm Ngự Phong, anh cái tên lường gạt này, đại hỗn đãn."
"Anh không hỗn đản, trong bụng em sao có tiểu hỗn đản?"
Ngày nào đó, phòng làm việc nhiều chuyện------
"Thực sự là phung phí của trời a! BOSS cư nhiên là gay!"
"Đúng a đúng a, hiện tại dáng dấp đẹp trai có tiền đều có bạn trai."
An Tiểu Ngu nghiến răng nghiến lợi, khóc không ra nước mắt.
Anh ta sao, đại Boss cầm thú căn bản không phải là người có được hay không?
Thẳng đến một ngày nào đó......
"Tiểu Ngu, anh yêu em, trở về bên cạnh anh, có được không?"
Người đàn ông ngày trước thầm mến đã lâu cầm tay cô, mặt mày thâm trầm, tràn đầy nhu tình.
Tiểu Ngu còn chưa tới kịp lên tiếng, lại bị một người đàn ông chặn ngang ôm vào vào trong lòng.
"Tần thiếu, dụ dỗ bà xã của người khác không phải là thân sĩ nên làm! Nếu không.....Tần thiếu anh nên đổi tên cầm thú rồi!"
Dứt lời, Thẩm Ngự Phong một tay ôm lấy bà xã rời khỏi, phủ môi bên tai cô, tà mị nói: "Trở về giường lớn hầu hạ!"