Chương 21: Hoang đường

Khoảng thời gian hạnh phúc nhất của bộ tộc đi làm không gì hơn cuối tuần, chỉ cần không cuồng tăng ca, ai không muốn nghỉ ngơi hai ngày thật thoải mái?

Trợ lý Ngô thật ra không phải cuồng tăng ca, người trẻ tuổi giống hắn, chưa lập gia đình chưa con cái, không có áp lực và trách nhiệm gia đình, phần lớn đều biết cách hưởng thụ cuộc sống. Chỉ là rất không khéo, trợ lý Ngô hưởng thụ công việc một cách khác biệt, lấy việc kiếm tiền của ông chủ làm thú vui, cố tình hắn hiện đang là trợ lý đặc biệt ông chủ coi trọng nhất.

Trợ lý Ngô hiểu rõ, hắn được ông chủ coi trọng như vậy, không đơn giản vì hắn có năng lực cao. Thực tế ở tập đoàn thiếu gì nhân tài bằng cấp cao, năng lực cao. Tập đoàn toàn tinh anh hội tụ giống như bọn họ, thứ không thiếu nhất chính là nhân tài.

Tập đoàn từ trên xuống dưới, bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào vị trí này của hắn. Ông chủ coi trọng hắn, không phải bởi vì hắn có năng lực nổi bật trong công việc, mà bởi vì dùng hắn thuận tay. Suy cho cùng hắn theo ông chủ nhiều năm như vậy, ăn ý nên bồi dưỡng đã sớm bồi dưỡng ra. Có thể nói toàn bộ tập đoàn người nắm chắc, chuẩn xác tâm tư ông chủ nhất chính là hắn. Nhưng điều này không chứng tỏ hắn có thể kê cao gối mà ngủ, thực tế đồng nghiệp trong văn phòng có khối người nghiền ngẫm tâm tư của ông chủ hơn hắn, bọn họ chỉ thiếu một cơ hội tới gần ông chủ, chỉ cần cho bọn họ cơ hội vượt qua hắn, chắc hắn cũng chỉ còn nước chờ bị thay thế.

Đây là cạnh tranh để sinh tồn trong tập đoàn, cá lớn nuốt cá bé.

Chẳng qua trợ lý Ngô nếu có thể đi đến bước này, đâu dễ gì cho người khác có cơ hội thay thế mình?

Vì đuổi kịp bước chân của ông chủ, nhiều năm qua trợ lý Ngô luôn kiên trì, ông chủ tăng ca, hắn liền theo tới tập đoàn, gắt gao đề phòng những kẻ yêu diễm, đồ đê tiện bên ngoài. May mà ông chủ tương đối có nhân tính, nếu không phải có công việc rất quan trọng cần giải quyết, thứ bảy hoặc chủ nhật, ít nhất sẽ thả cho hắn một ngày nghỉ ngơi.

Thứ bảy tuần này trợ lý Ngô cùng ông chủ tăng ca, chủ nhật liền tính toán nghỉ ngơi thả lỏng, ngủ một giấc đến giữa trưa, chậm rì rì rời giường rửa mặt, chuẩn bị hẹn bạn tốt đến nhà hàng yêu thích ăn cơm. Cẩu độc thân chính là đáng thương như vậy đấy, bên cạnh không có cô em nào, nên chỉ có thể hẹn hò với đực rựa.

Nhưng nay vừa mới mở WeChat trên di động, trợ lý Ngô bỗng phát hiện đồng nghiệp trong nhóm hơi náo nhiệt quá đà. Cuối tuần nhóm người này không đi chơi, ôm di động nói chuyện phiếm là ý gì?

Trợ lý Ngô nhất thời tò mò, liền click mở nhóm đồng nghiệp, tính toán xem bọn họ đang nói chuyện gì trước rồi mới gọi điện cho bạn tốt. Kết quả vừa nhìn, trợ lý Ngô bỗng không còn tâm tình thư giãn cuối tuần.

Nhìn các đồng nghiệp trong nhóm chia sẻ hàng loạt bức ảnh chụp, trợ lý Ngô gắt gao nhăn mày. Ảnh chụp hẳn là chụp lén, chất lượng ảnh kém, hơn nữa người bị chụp đeo kính râm và mũ, mặt che kín mít, người không quen biết cơ hồ không nhìn ra ngũ quan của bọn họ. Nhưng tốt xấu nửa tháng trước hắn còn vì Tam thiếu phu nhân ngày ngày chạy tới bệnh viện, gần như mỗi ngày đều gặp mặt, nơi nào có thể không nhận ra?

Lại nói, cứ tính hắn không nhận ra Tam thiếu phu nhân, cũng không có khả năng không nhận ra Tiểu thiếu gia!

Bối cảnh trong bức ảnh rất hỗn độn, xung quanh còn có người dắt tay trẻ con qua đường, tay cầm bay, thoạt nhìn giống công viên giải trí. Hắn từng nghe tài xế của Thịnh tổng - Chú Trịnh nói qua, Tam thiếu phu nhân bình phục rất khá, hình như hai hôm trước đã xuất viện. Tam thiếu phu nhân khỏi hẳn liền dẫn Tiểu thiếu gia đi công viên giải trí chơi không phải không có khả năng, lần này trải qua tai nạn giao thông, hắn thấy Tam thiếu phu nhân thay đổi rất nhiều, quan hệ với Tiểu thiếu gia cũng hoà hoãn hơn.

Nhưng tại sao đồng nghiệp trong nhóm lại lan truyền ảnh Tam thiếu phu nhân và Tiểu thiếu gia đi chơi?

Trong lòng trợ lý Ngô nghi hoặc lật lại lịch sử trò chuyện, nhưng bởi vì nội dung nói chuyện phiếm quá nhiều, hơn nữa nhiều tin nhắn thoại, nghe hết mấy cái mà không ra chân tướng, trợ lý Ngô cũng mất hết kiên nhẫn, trực tiếp nhắn tin vào nhóm hỏi.

Ngô trợ: "Mọi người ở trong nhóm tán gẫu cái gì vậy? Ảnh chụp ở đâu ra thế?"

Bởi vì nhân duyên của trợ lý Ngô ở tập đoàn không tồi, chủ yếu hắn lớn lên đẹp trai, năng lực mạnh, tuổi trẻ đã có nhà có xe, quan trọng nhất là hiện tại hắn vẫn còn độc thân!

So sánh với đoá hoa cao lãnh có muốn cũng không thể với như ông chủ, trợ lý Ngô ngược lại trở thành đối tượng được các nữ nhân viên trong tập đoàn tranh thủ tiếp cận nhất. Mà giờ trong nhóm này nữ nhân viên chiếm đa số, vừa thấy hắn hỏi vậy, mọi người liền thay phiên phổ cập kiến thức.

"Ngô trợ không lướt Weibo sao? Nghe nói vị mỹ nữ và anh bạn nhỏ này là người nhà của phó Thịnh tổng chúng ta đấy."

"Nhưng mà tất cả mọi người đều biết phó Thịnh tổng còn chưa kết hôn, nói không chừng chính là con tư sinh."

"Người nhà? Con tư sinh?" Trợ lý Ngô càng thêm khó hiểu, sao Tam thiếu phu nhân lại nhấc lên quan hệ với phó Thịnh tổng?"

Không đợi trợ lý Ngô đặt câu hỏi, đồng nghệp đã cơ trí gửi hình chụp màn hình qua.

"Ngô trợ mau xem, đây là tóm tắt tình hình! Sáng sớm phó Thịnh tổng chia sẻ Weibo của mỹ nữ, còn nhộn nhạo gọi bảo bối, không biết là gọi người lớn hay người nhỏ. Ngô trợ đừng nhìn mỹ nữ hôm nay trang điểm không phải khẩu vị của phó Thịnh tổng, cư dân mạng đã đào ra ảnh chụp trước kia của mỹ nữ, thật sự là mỹ nhan thịnh thế. So với mấy cô bạn gái tin đồn trước đây của phó Thịnh tổng chất lượng cao hơn nhiều."

"Vốn đang cho rằng lại là bạn gái tin đồn, bình thường trạng thái Weibo của phó Thịnh tổng chỉ làm fans nháo nhác vài hôm thôi. Kết quả tìm ra Weibo của mỹ nữ, cư nhiên phát hiện mỹ nữ và Thịnh tổng của chúng ta cũng theo dõi nhau, fans của phó Thịnh tổng mới ý thức được đại thế không ổn."

"Cố tình hiện tại trên mạng nháo lớn như vậy phó Thịnh tổng lại giống như người không liên quan, không đứng ra giải thích. Tất cả mọi người đều suy đoán vị mỹ nữ này phỏng chừng sẽ thành công thượng vị. Bây giờ phóng viên giải trí nghe tin đều đã lập tức hành động, không biết có thể tìm ra tin tức gì hữu dụng không."

Trợ lý Ngô nghe đến đó liền không nhịn được cười ha hả, nghĩ thầm nếu thật sự tìm ra tin tức hữu dụng, không phải sẽ hù chết mọi người sao?

Tuy rằng đã biết chân tướng, trợ lý Ngô vẫn cảm thấy hoang đường như cũ, phó Thịnh tổng rốt cuộc chơi trò gì vậy?

Nhưng giờ không phải thời điểm nghĩ cái này, trợ lý Ngô lập tức hỏi tiếp: "Cho nên ảnh là di phóng viên giải trí chụp? Chụp lâu chưa?"

"Vậy thì không phải, đây là do cư dân mạng đi Disneyland vừa vặn bắt gặp hai mẹ con. Cảm thấy hai mẹ con lớn lên vô cùng xinh đẹp, khí chất xuất sắc, giống như minh tinh liền không nhịn được chụp lén, đăng lên mạng chia sẻ với mọi người. Cư dân mạng đăng ảnh chụp khoảng nửa tiếng trước, tôi đoán đối phương chắc hẳn vừa chụp xong thì trực tiếp đăng luôn."

Có nữ đồng nghiệp khứu giác nhanh nhạy, hỏi trong nhóm: "Ngô trợ hỏi kỹ càng tỉ mỉ như vậy, có phải quen vị mỹ nữ này không? Thật sự có quan hệ với phó Thịnh tổng sao?"

"Không có quan hệ, đừng loạn truyền. Mọi người cũng biết, Thịnh tổng ghét nhất nhân viên tập đoàn bát quái linh tinh." Trợ lý Ngô vội vàng gõ chữ rồi đăng xuất WeChat, trực tiếp gọi điện thoại cho ông chủ nhà mình.

Thịnh Hạo Nhiên đang ở tiệc rượu, nhận được tin báo của trợ lý Ngô, lập tức phân phó xuống: "Thứ nhất, thông báo cho các toà soạn báo giải trí, bảo bọn họ rút hết phóng viên phái ra về. Thứ hai, gọi điện thoại cho mẹ tôi, bảo bà kêu lái xe trong nhà đi đón người trở về, đừng để những kẻ không hiểu chuyện doạ sợ Dục Kiệt. Cuối cùng, cậu đến chỗ Thịnh Hạo Vũ ở một chuyến, mặc kệ nó giờ đang sống hay đã chết, lập tức kéo về biệt thự cho tôi!"

Trợ lý Ngô nghe mệnh lệnh liên tiếp của ông chủ nhà mình, không khỏi vì phó Thịnh tổng đổ mồ hôi. Lần này phó Thịnh tổng thật sự gây đại hoạ vang như sấm! May mà ông chủ nhà hắn vẫn đáng tin như cũ, đúng là bớt việc. Hắn chỉ cần nghe theo mệnh lệnh của ông chủ là xong.

Trợ lý Ngô không thắp nến cho Thịnh Hạo Vũ thật, mà bắt đầu bận rộn công việc.

Thịnh Hạo Nhiên sắc mặt rất kém tắt điện thoại, trở lại đại sảnh tiệc rượu nói vài câu với chủ nhân bữa tiệc, rồi vội vàng rời đi.

Chú Trịnh tài xế vừa thấy sắc mặt Thịnh Hạo Vũ đông lạnh, cũng có chút lo lắng: "Đại thiếu gia, xảy ra chuyện gì sao?"

Thịnh Hạo Nhiên lắc đầu, trực tiếp ngồi vào ghế sau, phân phó nói: "Về nhà."

***

Lúc sáng, Tần Thi Nghi và Thịnh Dục Kiệt chơi chưa tận hứng. Bởi vì công viên giải trí thật sự quá đông người, trước mỗi hạng mục trò chơi chỗ mua vé đều xếp hàng dài. Khủng bố hơn là đại đa số mọi người đến đây vui chơi đều tính theo đơn vị gia đình, một nhà ba bốn người là ít, sợ nhất là già trẻ lớn bé đều xuất động, đặc biệt đồ sộ.

Tần Thi Nghi và Thịnh Dục Kiệt bị hiện trường biển người tấp nập đả kích cho trở tay không kịp. Hai người đều là lần đầu tiên tới công viên giải trí, lúc vừa bắt đầu thật sự không quen, chờ chơi vài ba hạng mục trò chơi mới dần dần thích ứng.

Nhưng vừa mới chơi ra chút thú vị thì đến thời gian ăn cơm, Thịnh Dục Kiệt sinh hoạt theo quy luật, cơ thể trẻ con dễ đói, không có khả năng không ăn cơm mà đi chơi. Tần Thi Nghi quyết định ném các hạng mục trò chơi sang một bên, mang cậu nhóc đi ăn cơm trưa. Ăn cơm no xong, Tần Thi Nghi không dám cho Thịnh Dục Kiệt đi chơi ngay, liền dẫn cậu nhóc đi dạo khắp nơi, một bên tiêu thực, một bên thuận tiện chụp vài bức ảnh.

Cuối cùng chờ Tần Thi Nghi cảm thấy không sai biệt lắm có thể một lần nữa tái chiến, nắm anh bạn nhỏ ra chỗ mua vé hạng mục trò chơi xếp hàng. Cô mẫn cảm phát hiện xung quanh có vài ánh mắt quá phận chú ý hai mẹ con với tiếng thì thầm khe khẽ. Bởi vì hiện trường ồn ào, Tần Thi Nghi không nghe rõ bọn họ ngầm nói cái gì, nhưng xuất phát từ trực giác phụ nữ, thời điểm khóe mắt cô liếc thấy cô gái đứng bên cạnh cầm di động hướng về phía hai mẹ con, Tần Thi Nghi cong lưng bảo vệ Thịnh Dục Kiệt, ở bên tai cậu nhóc thương lượng nói: "Bảo bối, mẹ bỗng nhiên muốn đi nhà vệ sinh, con cùng mẹ đi một chuyến được không?"

Bởi vì nguyên chủ thân phận đặc thù, chủ yếu là giờ cô mang theo con trai. Tần Thi Nghi tình nguyện bản thân đại kinh tiểu quái, cũng không muốn chuyện ngoài ý muốn phát sinh trên người Thịnh Dục Kiệt.

Thịnh Dục Kiệt không nghi ngờ, nắm chặt Tần Thi Nghi tay gật đầu: "Mẹ, con nhìn thấy phía trước có nhà vệ sinh."

"Vậy xin mời bảo bối chỉ đường cho mẹ." Tần Thi Nghi nói xong, đem máy ảnh đeo trên cổ mình đưa cho Thịnh Dục Kiệt: "Bảo bối bảo quản máy ảnh cho tốt nhé, bên trong có rất nhiều ký ức vui vẻ của chúng ta đó."

Thịnh Dục Kiệt nâng niu máy ảnh bảo bối, nghiêm túc gật đầu, giây tiếp theo cả người cậu nhóc bị mẹ bế lên.

Tần Thi Nghi không dấu vết kéo mũ của cậu nhóc thấp xuống, chỉnh vành nón, gần như che bớt nửa bên mặt của Thịnh Dục Kiệt. Lúc này Tần Thi Nghi mới yên tâm đi về phía đám người.

Mới vừa đi vài bước, Tần Thi Nghi cảm nhận được di động sau lưng rung, cô vỗ mông nhỏ của Thịnh Dục Kiệt, nói: "Bảo bối, hình như di động của mẹ kêu, con lấy giúp mẹ với."

Thịnh Dục Kiệt vươn tay nhỏ, linh hoạt thò vào ba lô tìm di động, không đợi mẹ hỏi, lập tức nói: "Là điện thoại bà nội gọi!"

"Vậy bảo bối giúp mẹ kết nối điện thoại, rồi đặt bên tai mẹ nhé."

"Vâng ạ." Thịnh Dục Kiệt ấn kết nối, sau đó đưa di động đến bên tai Tần Thi Nghi, cô vừa định chào hỏi, đầu bên kia điện thoại Thịnh phu nhân bình tĩnh ưu nhã lần đầu tiên có chút hoảng loạn: "Thi Nghi, các con hiện giờ đang ở đâu? Có ổn không?"

Nghe thấy câu hỏi của Thịnh phu nhân, Tần Thi Nghi lập tức ý thức được dự cảm của mình không sai, hẳn đã xảy ra chuyện gì, liền trả lời đúng sự thật: "Chúng con vẫn ở Disneyland, chỉ là thời điểm xếp hàng con phát hiện hình như có người chụp lén chúng con, con đang định dẫn Tiểu Kiệt vào nhà vệ sinh tránh một chút."

Thịnh phu nhân nhẹ nhàng thở ra, nói: "Đừng vào nhà vệ sinh, nơi đó không an toàn. Con đến trung tâm phục vụ du khách trước, gặp chuyện gì cũng có nhân viên công tác hỗ trợ. Chú Lâm rất nhanh sẽ qua đón các con."

"Con đã biết." Tần Thi Nghi thay đổi phương hướng, nhanh chóng đi về phía trung tâm phục vụ du khách, một bên hỏi Thịnh phu nhân: "Mẹ, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Mẹ không rõ nữa, hình như người ngoài cho rằng các con và lão nhị có quan hệ. Con cũng biết mấy năm nay lão nhị ở trên mạng có chút nổi tiếng, phóng viên giải trí đều thích đuổi theo nó, lần này không biết náo nhiệt ở đâu? Rốt cuộc làm gì mà để người ta hiểu lầm, cứ phải đợi lão nhị trở về mới biết được." Thịnh phu nhân nói xong, lại trấn an Tần Thi Nghi: "Nhưng con đừng lo lắng quá, lão đại đang liên hệ người, tin tức sẽ rất nhanh bị áp xuống. Chúng ta chính là sợ cư dân mạng biết con và Tiểu Kiệt ở công viên trò chơi, vạn nhất chạy đến trước doạ sợ các con thì phải làm sao bây giờ."

Tâm tình Tần Thi Nghi, giống hệt như trợ lý Ngô lúc vừa mới biết cô và Thịnh Hạo Vũ nhấc lên quan hệ, quả thực là đậu má.

Cô còn tưởng rằng quan hệ giữa cô và Hoắc Lăng bại lộ nên đang nghĩ thầm quả nhiên giấy không thể gói được lửa, nghịch dại rồi có ngày lòi đuôi, kết quả hoá ra là cùng Thịnh Hạo Vũ.

Rốt cuộc vì sao lại nhấc lên quan hệ với Thịnh Hạo Vũ?!

Thịnh phu nhân không nghe thấy Tần Thi Nghi trả lời, lại trấn an một lúc: "Con đừng sợ, không phải chuyện lớn gì. Cuối cùng nếu thật sự không được, cùng lắm thì công khai, Tiểu Kiệt lớn như vậy cứ giấu mãi cũng kỳ cục."

Thịnh phu nhân đại khái là người duy nhất muốn thuận nước đẩy thuyền, Tần Thi Nghi không được bà trấn an, còn bị hoảng sợ. Vội trấn an ngược lại Thịnh phu nhân: "Mẹ, con rất ổn, Tiểu Kiệt cũng không bị doạ sợ, mẹ đừng lo lắng. Con hiểu giờ sự nghiệp của Hạo Hàm đang ở thời kỳ mấu chốt, sẽ không gây phiền toái thêm cho anh ấy."

"Vậy được rồi." Thịnh phu nhân còn hơi thất vọng, nghĩ thầm nếu con dâu có thể càn quấy một phen, bà có thể nhân cơ hội thúc đẩy việc này, cố tình con dâu lại thấu hiểu lòng người như vậy, làm bà không lấy cớ được.

Thịnh phu nhân không biết mình nên may mắn hay khổ sở đây.

Tần Thi Nghi sợ Thịnh phu nhân lại có ý tưởng gì khác, vội vàng nói: "Mẹ, có chuyện gì chờ chúng con trở về rồi nói sau, con tắt máy trước ạ."