Chương 4: Thu Hoạch

Tại một mảnh rừng núi hoang vu .

Dưới gốc cây một thân ảnh thiếu niên tuổi chừng 17 -18 tuổi đang kiểm tra chiến lợi phẩm. Xung quanh cậu thì nằm rải rác hàng chục con yêu thú cấp thấp.

" Đã một tuần ở đây rồi điểm tích luỹ cũng không tăng được bao nhiêu .Mấy con quái con này mỗi con này cũng chỉ cho ta có 10 đến 20 điểm. Thật là nghèo quá đi mà." thiếu niên vừa ngồi vừa lẩm bẩm.

Thiếu niên này không ai khác đó là chính là Vũ Hạo. Đã được hơn một tháng kể từ khi cậu tu luyện Thôn Thiên Quyết. Tuy mới chỉ là tầng một thôi nhưng hiệu quả đối với cậu là hết sức kinh người . Hiệu quả thổ nạp linh khí gấp 2 lần so với người bình thường. Trước khi xuống núi cậu cũng đã tranh thủ tu luyện bộ Thạch Hà kiếm pháp, phẩm chất của bộ kiếm này không cao cho nên cảm ngộ từ hệ thống cũng không quá mất nhiều thời gian.

Lúc này đây thanh âm của hệ thống vang lên :

" Kí chủ hiện tại chỉ có đang ở rìa khu rừng gặp phải những yêu thú cấp thấp như này cũng là điều hiển nhiên. Muốn mạnh hơn và kiếm nhiều điểm tích luỹ hơn thì chỉ còn cách di chuyển vào sâu bên trong chiến đấu với những yêu thú cấp cao hơn ".

" Haizz cũng chỉ còn có nước như vậy mà thôi"

...

Ở sâu trong khu rừng , có hơn 10 đạo bóng người đang tụ tập tại nơi đây lén la lén lút hết sức mờ ám. Tu vi của đám người này giao động từ Luyện Khí tầng 1 đến tầng 5 mà thôi.

" Các vị cảm ơn các vị đã đến buổi chợ đen ngày hôm nay " một thanh niên có vóc người cao lớn trên mặt đeo một chiếc mặt nạ quỷ không rõ tướng mạo chậm rãi lên tiếng.

Lần này người tới chợ đen phần lớn là một vài đệ tử của 2 đại tông môn và một vài con em của đại thế gia trong khu vực. Nói là chợ đen nhưng đây chỉ được coi là buổi trao đổi hàng hoá quy mô nhỏ một cách bất hợp pháp mà thôi. Các đệ tử tu vi cao hơn còn không để mắt đến cái giao dịch kiểu này.

Vốn chỉ nói là chợ đen có mười mấy người tham gia, nhưng lúc này bên trong khu rừng có thêm vài thân ảnh đi tới, cũng đã tụ tập hơn hai mươi người.

Khi đang tiến vào sâu trong khu rừng Vũ Hạo nghe được tin sâu trong phía khu rừng có một quy mô giao dịch nhỏ cho nên khi nghe được tin tức này cậu cũng chủ động gia nhập. Vì đây cũng là lần đầu tiên cậu tham gia một cuộc giao dịch quy mô như này nên cũng hết sức hào hứng.

Tới nơi mỗi người cũng lựa chọn một góc tự nhận là an toàn, đem trang phục của mình nghiêm nghiêm thực thực. Trước mặt ai cũng đeo một chiếc mặt nạ như rất sợ người khác nhận ra thân phận của mình, hai mắt lấp lánh đảo liên tục quan sát hiện trường.

" Chư vị ta cũng không muốn nói nhiều lời dư thừa, có thể tới đây, nói vậy mọi người trong lòng cũng có dự định, có cái gì muốn đổi hay mua bán gì, liền lấy ra, chuyện này cần nhanh không nên chậm, sớm đổi xong trở về chính là tốt nhất! " Thanh niên mặt quỷ lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh toàn trường.

" Không sai, vậy để lão đệ ta tới trước đi, nói thật với các vị ta biết các ngươi những người này phần lớn trên đầu thiếu nhất cũng chính là linh thạch, thật vừa đúng lúc, ở trên tay ta vừa khéo có sáu khối linh thạch hạ phẩm dư thừa, đang định chuyển nhượng cho các vị , giá tiền đổi linh thạch là một trăm lượng vàng đổi một khối, nhưng ở chỗ này của ta chỉ đổi tám mươi lượng vàng, ai muốn thì mở miệng! " một vị hán tử cao gầy đi tới bỏ 6 viên linh thạch lấp lánh vào lòng bàn tay.

Đám đông lập tức xôn xao, nhiều người có chút động tâm, dù sao một khối linh thạch có thể giảm bớt được hai mươi lượng vàng.



"Ta... Ta muốn kiểm tra linh thạch trước..." Có một người che mặt giơ tay nói, ánh mắt mọi người lập tức nhìn về phía hắn.

"Tùy tiện có thể kiểm tra, còn có thể sai sao?" Vị hán tử cao gầy đưa tay ra thế mời.

" Linh thạch không sai . Ta mua hết ." Sau một hồi kiểm tra vị hán tử che mặt kia đáp.

" Haha Tốt thành giao ".

Người thứ nhất giao dịch thành công nhanh chóng , nhất thời mọi người cũng xôn xao hẳn lên.

" Tới phiên ta, chỗ này của ta có một món đồ, cũng muốn đổi lại linh thạch, không biết chư vị sư huynh có thể nuốt trôi hay không! "

Có một người trẻ tuổi che mặt đứng dậy, bỗng nhiên giương tay lên, trong tay rõ ràng xuất hiện một thanh kiếm hồng quang lóe lên, giữa hồng quang lại ẩn hiện kim quang, thoạt nhìn thực sự phi phàm làm cho người khác giật mình.

"Thanh kiếm này cũng không phải là vật phàm, linh khí khϊếp người, hẳn là chính là phi kiếm Trung phẩm a ..." đám người lập tức xôn xao bàn luận hiển nhiên đã bị người trẻ tuồi này làm cho giật mình.

Người trẻ tuổi nhìn lướt qua bốn phía, trầm giọng nói:

"Lần này trước lúc bái sư, ta dùng toàn bộ tiền để giành, mua thanh Hoàng cấp cực phẩm Hoả Long kiếm này, lại không nghĩ rằng kiếm này mua quá sớm, hiện tại linh khí của ta còn chưa đủ để hoàn toàn phát huy uy lực của nó, hiện tại ta cần nhất chính là linh thạch trước hết đem thanh kiếm này đổi đi, cầm chút ít linh thạch tới tu luyện..."

Mọi người lập tức trở nên trầm mặc . Bởi vì chưa chắc đã có đủ linh thạch để quy đổi.

Thấy không ai lên tiếng người trẻ tuổi ánh mắt quét một vòng, lại nói:

"Thanh kiếm này là ta trước lúc vào tông môn dùng vạn lượng vàng mua được, hôm nay đem đổi nói ít cũng phải đổi một trăm khối linh thạch, không biết mấy vị sư huynh hôm nay trình diện có đủ hay không?"

" Không đủ cũng không sao, hi vọng mấy vị sư huynh trở về chuẩn bị một chút, lần sau chợ đen chúng ta lại tiếp tục giao dịch , dĩ nhiên nếu như các vị biết được vị bằng hữu nào đối với thanh kiếm này cảm thấy hứng thú, cũng có thể giúp tiểu đệ truyền lại một chút tin tức, giao dịch lần sau, tiểu đệ nhất định sẽ còn đến nữa!"

Mọi người chợt hiểu ra, người thiếu niên này căn bản không có ý định lần này giao dịch thành công, chỉ là muốn trước cho mọi người thấy thứ trong tay để người trở về làm chuẩn bị mà thôi, một cái mục đích khác, chính là muốn mượn miệng mấy người này đem chuyện này tuyên dương ra ngoài, không thể không nói thanh Hoả Long kiếm của hắn thật sự là đồ tốt, tu sĩ Luyện Khí kì đỉnh phong hay thậm chí một vài tu sĩ Trúc Cơ cũng sẽ cảm thấy hứng thú.

" Rất tốt, vị sư đệ này không cần phải gấp, ta lần này quả thật chuẩn bị chưa đủ, không nghĩ tới chợ đen lần này có thể xuất hiện đồ tốt như vậy bất quá ta rất thích thanh kiếm này, sau khi trở về tất nhiên chuẩn bị thỏa đáng, kiếm này ngươi giữ cho ta đi!" Nói chuyện chính là một tên thanh niên có khí chất hèn mọn đôi mắt ti hí như hạt đậu của hắn có tinh quang bắn ra bốn phía, lộ ra vẻ tham lam không thèm che giấu.



Tất cả mọi người đều rất cẩn thận, trao đổi cũng diễn ra thuận lợi, dần dần, không khí trở nên nhiệt liệt, mấy người đang ngắm nhìn đều kiềm chế không được, bắt đầu xuất thủ trao đổi.

Đợi đến khi mọi người giao dịch gần xong lúc này Vũ Hạo mới chậm dãi đứng lên trước mặt mọi người lên tiếng :

" Chư vị xin giữ im lặng, Tiểu đệ cũng có một quyển công pháp trong một lần đi lịch luyện trong một di tích cổ vô tình có được . Nhận ra nó cực kì bất phàm nhưng tư chất của tiểu đệ ngu dốt không thể khai thác hết được sự huyền diệu bên trong."

" Cho nên hôm nay tiểu đệ cần tìm người hữu duyên có nhãn lực tốt và cũng cần một chút linh thạch để tu luyện . Vậy nên đành mặt dày lên đây để chư vị cùng nhau giám định ". Nói xong từ trong túi chữ vật Vũ Hạo lấy ra tàn quyển của Thôn Thiên Quyết để lên trên đôi bàn tay.

Khi nghe thấy 3 chữ " Di Tích Cổ " mọi người đều lập tức nổi lên trí tò mò bất giác đều tiến tới lại gần nơi bàn tay của Vũ Hạo mà chậm dãi quan sát.

" Đúng là có mang khí tức cổ xưa. Có phần mục nát không rõ chữ viết bên trong ."

" Nhưng ta lại thấy nó như một tờ giấy mục vậy không thấy nó có chỗ nào bất phàm "

" Hừ nếu công pháp từ di tích cổ mà có thể dễ dàng tìm hiểu huyền cơ như vậy thì há có lý nào ta lại mang ra đây cho chư vị xem " Vũ Hạo nghe thấy những lời này thì lập tức không vui phản bác.

Nghe những lời Vũ Hạo nói có lý mọi người lại tiến thêm vài bước tiến sát lại gần hơn người Vũ Hạo.

Thấy cự ly của 20 người này đã đủ gần. Từ trong ánh mắt của Vũ Hạo dần dần ánh lên một tia một tia hồng mang .

Bá một tiếng Uy Áp Đế Vương chợt bộc phát một vòng tròn màu lửa đỏ phát ra từ trong ánh mắt của Vũ Hạo bao trùm quanh lấy thân ảnh của hơn 20 người này.

Sự cố chợt bộc phát làm cho tất cả những người có mặt ở đây đều không kịp phản ứng . Những tu sĩ Luyện Khí từ tầng 1 đến tầng 3 đôi mắt trắng dã lập tưc ngất đi. Mấy người tu vi Luyện Khí tầng 4 tầng 5 thân thể chấn động muốn giãy dụa lại chỉ cảm giác cả người vô lực, từ từ nhũn ra.

Thấy vậy Vũ Hạo liền nhảy tới bổ nhào đến mấy tu sĩ còn chưa bất tỉnh kia, bồi thêm mỗi người một phát vào bụng khiến cho mấy người nhất thời hộc máu bất tỉnh tại chỗ.

" Ta không gϊếŧ các ngươi, ta chỉ tịch thu tạm thời tài sản trên người các ngươi giữ hộ phòng khi các ngươi trên đường về lại bị gặp bọn gϊếŧ người cướp của thì lại thảm ." Vũ Hạo nói một cách chính khí lẫm nhiên như vừa làm một việc tốt vậy.

Trước tiên đem nhẫn trữ vật của mọi người cởi xuống, lại bắt đầu ở trên người mỗi người lục soát linh thạch. Vừa rồi thời điểm mọi người giao dịch lẫn nhau, cậu đã nhớ trên người những người nào có đồ vật gì rồi, lúc này đúng như xe nhẹ đi đường quen vậy.

" Hắc Hắc, lần đầu làm chuyện này cảm giác cũng không tệ lắm " nói rồi thân ảnh thoáng cái đã biến mất trong màn trời đêm.

Trong đêm tối , chim chóc không kêu, ánh trăng nhàn nhạt, dưới đất một đám người ngã ngổn ngang.