Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bá Vương

Chương 131: Thôn Thiên, Trấn Thiên

« Chương TrướcChương Tiếp »
" Thôn Thiên Pháp Tướng lên " Vũ Hạo gầm lên một tiếng . Một tôn thân ngoại hoá thân màu đen kịch xem lẫn ánh đỏ , kích thước như một ngọn núi nhỏ sừng sững hiện ra sau lưng Vũ Hạo .

Khí thế từ pháp tướng toả ra như muốn trực chờ để thôn phệ cả bầu trời vậy . Duy trì không được bao lâu thì tôn pháp tướng cũng nhanh. Chóng biến mất . Với thể trạng hiện nay của Vũ Hạo việc tiêu hao này cũng quá là xa xỉ rồi ...

Ngồi bệt xuống mặt đất thở hổn hển , vừa mới khôi phục chưa được bao nhiêu mà giờ đây lại nhanh chóng tiêu hao như vậy . Việc này khiến cho Vũ Hạo cũng phải cảm thấy hoa mắt chóng mặt .

" Quả là Thôn Thiên Pháp Tướng . Xem ra Thông Thiên đã vẫn lạc thật rồi sao ? " bộ xương trong giọng nói có chút cảm xúc .

Nhìn Pháp Tướng do Vũ Hạo diễn hoá ra thì hắn đã không còn một chút nghi ngờ . Bởi vì đây là tuyệt học cả đời của Thông Thiên Vương . Ngoại trừ truyền nhân ra thì cũng không có bất kì một lý do nào để mà truyền ra cho người ngoài được .

Thấy bộ xương lộ vẻ trầm ngâm Vũ Hạo cũng không có làm phiền . Lần này cậu đã cược đúng rồi , hơn nữa nhìn bộ dạng thẫn thờ trong bộ dạng bộ xương kia . Dường như có tình nghĩa không cạn với vị sư phụ hờ kia của cậu .

" Nếu ngươi đã là là truyền nhân của Thông Thiên thì ta cũng sẽ không làm khó cho ngươi !!! " âm thanh băng lãnh của bộ xương vang lên nói.

Vũ Hao thở phào một hơi như trút được gánh nặng . Cậu nhẹ giọng nói :

" Thứ cho vãn bối lắm lời , không biết tôn tính đại danh của tiền bốn là gì . Và quan hệ của tiền bối với sư tôn ta là gì ? " Vũ Hạo chắp tay hơi khom người lịch sự nói .

" Ta sao ? Ta có nói ra thì ngươi cũng không biết hoặc thậm chí toàn bộ sử sách của nhân loại các ngươi ở thế giới này cũng không có ghi chép nào về tồn tại của ta ... " bộ xương khô trầm ngâm .

" Bởi vì ta và Thông Thiên vốn không phải đến từ thế giới cấp thấp này !!! " giọng nói băng lãnh đầy uy nghiêm phát ra từ bộ xương khô nói .

Tuy giật mình nhưng Vũ Hạo cũng không quá ngạc nhiên, với kiến thức hai kiếp người của mình thì việc tồn tại những hành tinh cao cấp hơn Đại Việt là hết sức bình thường . Vì mức độ nhận thức của cậu đối với Thôn Thiên Quyết đã vượt ra khỏi phạm vi mảnh thiên địa này rồi . Huống hồ chi chủ nhân của nó diễn hoá ra một công pháp này .

Thôn Thiên Quyết có thể giúp chủ nhân hấp thụ cùng luyện hoá nhiều loại thiên địa dị vật khác nhau . Thậm chí ngay cả trời nó cũng muốn Thôn thì thử hỏi còn điều gì mà nó không làm được .

Phải là một bậc kì tài ngút trời như nào mới có thể diễn hoá ra một môn thần pháp bá đạo tuyệt luân đến như vậy . Nhưng kì tài ngút trời đó cũng bị vẫn lạc tại một hành tinh không mấy nổi trội này . Điều đó cũng khiến cho Vũ Hạo đặt ra một nghi vấn rằng hai người Thông Thiên Vương cùng bộ xương kia lẽ nào trước khi vẫn lạc ở Đại Việt tinh cầu này từng xảy ra một trận tử chiến nào đó .

Với tình huống này thì có lẽ bộ xương và vị Thông Thiên Vương kia là cùng một trận doanh . Còn về bên đối phương kia thì Vũ Hạo cũng suy diễn ra nhiều khả năng , nhưng tất cả cũng chỉ là dừng lại ở mức suy đoán .

" Bất quá ngươi cũng coi như đủ tư cách để biết tên của bản Vương . Thế nhân xưng tụng cho ta một cái tên cũng khá khí phách hiệu là Trấn Thiên !!! " thấy Vũ Hạo trầm ngâm bộ xương khô kia lên tiếng nói .

" Trấn Thiên Vương ... " Vũ Hạo lẩm nhẩm danh hào này trong miệng như muốn ghi nhớ .

" Vậy trước lúc đó ... " Vũ Hạo vốn định lên tiếng hỏi dò nhưng chưa kịp nói đã bị bộ xương khô kia ngăn lại .

" Tiểu tử , ta biết ngươi muốn hỏi gì . Tuy nhiên đây cũng là một loại cố sự , với trình độ của ngươi bây giờ chưa đủ để biết . Mà nếu có biết cũng chỉ hại đối với ngươi mà thôi . " thanh âm lạnh lùng của Trấn Thiên Vương vang lên .

Tuy bộ xương khô chỉ còn xót lại một tàn niệm của Trấn Thiên Vương nhưng bá khí và uy nghiêm thì vẫn hiển hiện ở đó . Với một Kim Đan Hậu Kì nho nhỏ như Vũ Hạo bây giờ không có tư cách tra cứu gì thêm .

Vũ Hạo vuốt vuốt mũi cười gượng một tiếng .

" Ngươi đã là truyền nhân của Thông Thiên thì cũng coi như là vãn bối của ta . Tàn niệm này của ta cũng không còn tồn tại được quá lâu nữa . Tối đa cũng chỉ tồn tại được thêm một trăm năm nữa , tàn niệm này của ta đã tồn tại ở đây từ rất lâu rồi. Lâu tới mức mà ta cũng không rõ là bao lâu , mà ngươi lại là người đầu tiên tới được nơi đây "

" Mà hơn hết ngươi lại là truyền nhân của Thông Thiên cũng coi như cùng ta có duyên . Ngươi đã đệ tử của Thông Thiên ta cũng không bắt ép ngươi phải bái thêm cả ta làm sư phụ . Tuy nhiên ... " bộ xương trầm ngâm một lât rồi tiếp tục nói .

" Tuyệt học cả đời của ta cũng không thể theo ta chôn vào dòng sông lịch sử được . Nước phù sa không chảy ruộng ngoài , hôm nay coi như tiểu tử ngươi gặp may đi " tan niệm của Trấn Thiên Vương cười lên một tiếng nói .

" Mặc dù như ngươi nói là cơ duyên xảo hợp nhưng ta tin Thông Thiên cũng không vì sắp chết mà chọn bừa truyền nhân . Cũng như trong quá trình vừa rồi ta cũng thấy được tư chất của ngươi cũng không tồi miễn cưỡng đạt chỉ tiêu đối với ta "

Nghe đến đây Vũ Hạo toàn thân run rẩy kích động một hồi . Tuyệt học cả đời của một cao thủ tới từ thiên ngoại , đây là bá đạo tới mức nào . Điều này không phải nói trong tương lai Vũ Hạo có thể quét ngang thiên hạ hay sao ?

Tuy nhiên nếu như không có cơ duyên xảo hợp thì trong tương lai Vũ Hạo cũng đã định sẵn là sẽ quét ngang toàn bộ thiên hạ rồi . Vì sao ư vì cậu có hệ thống bá đạo , vô cùng nghịch thiên ...

Thấy Vũ Hạo trầm ngâm Trấn Thiên Vương lên tiếng nói .

" Ngươi cũng không cần phải lo lắng hai tuyệt học của ta và Thông Thiên ở cùng một chỗ có xung đột lẫn nhau . " Trấn Thiên Vương trầm giọng nói .



" Thôn Thiên Quyết ra sao thì ta cũng không cần phải giải thích với ngươi quá nhiều . Nó giúp ngươi tăng tốc độ tu hành , luyện hoá vạn vật ... Đại đạo của Thông Thiên là Thần Pháp . "

" Còn đại đạo của ta lại là Thần Thể " âm thanh của bộ xương nghe âm u , chậm dãi nói .

" Thần Pháp , Thần Thể " Vũ Hạo lẩm nhẩm trong đầu .

" Nó giống như là một trong và một ngoài . Hai thứ này kết hợp lại thì chỉ có gọi là hoãn mỹ mà thôi " Như sợ Vũ Hạo không hiểu Trấn Thiên Vương bổ xung thêm .

Vũ Hạo gật gù đồng ý với Trấn Thiên Vương , nhưng lão đâu biết rằng Thần Pháp và Thần Thể là gì vốn Vũ Hạo đã hỏi hệ thống đưa ra giải thích.

" Nếu như tiền bối đã có lòng thì vãn bối cung kính không bằng tuân mệnh. " Vũ Hạo lập tức khom người hành lễ hướng về phía bộ xương .

" Tốt , rất quyết đoán . Thông Thiên không nhìn nhầm ngươi . Mà ta cũng sẽ không nhìn nhầm ngươi . " dứt lời một luồng hắc quang đột ngột bắn về phía mi tâm của Vũ Hạo .

Mặc dù Thông Thiên Nhãn mở ra nhưng cũng không có theo kịp tốc độ của nó . Cũng may đây là tâm huyết cả đời của lão , nếu như lão có ý xấu thì cho dù có mười Vũ Hạo cũng không đủ cho lão gϊếŧ .

Nhận được luồng tin tức khổng lồ , Vũ Hạo chậm dãi khoanh chân ngồi trong đại điện . Lập tức tiến vào trạng thái tham ngộ .

...

Chưa nói đến có sự giúp đỡ nghịch thiên từ hệ thống , thì tư chất cùng ngộ tính của Vũ Hạo cũng đủ xếp vào hạng thiên tài . Mặc dù luồng tin tức khổng lồ kia như đại dương mênh mông tràn vào thức hải của Vũ Hạo . Nhưng cậu vẫn hết sức tập trung bắt đầu tham ngộ ...

" Trấn Thiên Thần Thể " Vũ Hạo trong trạng thái lĩnh ngộ lẩm bẩm đọc tên .

Trấn Thiên Thần Thể một cước vừa ra như vạn quân trấn áp , một cước vừa ra Thiên Địa run rẩy . Một cước vừa ra ngay cả chín tầng trời cũng bị Trấn áp...

Nếu như kết hợp thần thể này với thể tu thì mức độ bá đạo của nó có thể lấy hai từ nghịch thiên để so sánh ...

Vũ Hạo hít một ngụm khí lạnh, vào giờ khác này Vũ Hạo càng tràn đầy tò mò hơn về lai lịch của hai người Trấn Thiên Vương và Thông Thiên Vương .

Một người ngay cả trời cũng muốn thôn phệ , một người ngay cả cửu thiên cũng muốn trấn áp . Hai người phải nói là bá khí tuyệt luân tới mức độ nào ... Nếu mà nói đâu là cặp bài trùng nghịch thiên nhất thì một Trấn một Thôn này chí ít cũng phải xếp top đầu .

Càng kì lạ hơn , hai nhân vật vô song như vậy cuối cùng cũng không tránh khỏi cái chết . Hơn hết từ những lời mà bộ xương nói Vũ Hạo cũng có thể phần nào suy đoán được một chút về tình huống ...

Phù

Không biết qua bao lâu cuối cùng Vũ Hạo cũng thành công tham ngộ được được những tin tức về Trấn Thiên Thần Thể mà Trấn Thiên Vương truyền lại cho cậu . Tuy rằng chỉ mới giai đoạn nhập môn thôi nhưng từ những biến hoá của cơ thể của cậu lại được hiển hiện ra vô cùng rõ ràng .

Vũ Hạo cảm giác được như cường độ thân thể của mình vô cùng cứng rắn, cậu còn cảm giác được như là nếu dính một chưởng toàn lực của cường giả Hoá Thần cảnh thì cậu cũng đủ tự tin chống đỡ được một nhịp .

Cậu chậm rãi mở mắt ra, vội vàng đứng lên hướng về phía bộ xương khom lưng hành lễ .

" Đệ tử Vũ Hạo ra mắt sư tôn "

Hiển nhiên đạo lý một chữ cũng là thầy , nửa chữ cũng là thầy Vũ Hạo nắm bắt rất rõ . Huống hồ chi bộ xương kia còn truyền lại cho cậu toàn bộ sở học cả đời , một Trấn Thiên Thần Thể nghịch thiên đến nhue vậy . Một tiếng sư tôn này thốt ra không hề ngượng miệng một chút nào .

" Tốt tốt tốt ... một tiếng Sư Tôn này ta nhận " Trấn Thiên Vương cười lớn một cách đầy sảng khoái vang vọng khắp đại điện .

" Ta cùng Thông Thiên là chiến hữu vào sinh ra tử cùng nhau . Chinh chiến khắp cửu giới , thậm chí là quét ngang bát phương . Giờ đây lại nhận chung một đồ đệ , việc này thử hỏi xem sao có thể không vui cho được . " Trấn Thiên Vương liên tục cảm thán , không biết là nói cho Vũ Hạo nghe hay là lão đang tự nói với chính bản thân mình vậy .

" Được rồi , tất cả những gì vi sư có đều đã truyền lại cho ngươi . Tiếc là hiện nay ta cũng chỉ còn lại một luồng tàn niệm tồn tại trong bộ xương khô này . Cũng chẳng có thứ gì gọi là bảo vật kinh thế hãi tục cả . Tuy nhiên ... " bộ xương khô trầm ngâm dừng lại một chút rồi nói .

" Trước khi còn chinh chiến cửu thiên thập địa, Thông Thiên đã từng lưu lại trên người của ta một món bảo vật . Mặc dù đẳng cấp của nó không cao nhưng đối với Thông Thiên hồi trẻ mà nói đây là thứ gắn bó với hắn khi còn trẻ . "

" Đối với đẳng cấp của ta hay thậm chí Thông Thiên thì kiện pháp bảo này giờ đây chỉ mang tính chất tượng trưng là đồ kỉ niệm không hơn không kém . Nhưng tuyệt đối với ngươi hay là đại đa số người ở hành tinh cấp thấp này thì đây tuyệt đối là tuyệt thế pháp bảo " vừa nói , Trấn Thiên Vương không biết từ đâu lấy ra một tiểu tháp màu đồng đen .

Tiểu pháp vừa ra Vũ Hạo có thể thấy lượng lớn linh khí trong đại điện này đang điên cuồng hướng về phía tiểu tháp đang lơ lửng trước mặt bộ xương kia .

" Đây gọi là Thông Thiên Tháp , công dụng của nó như ngươi đã thấy không chỉ là hút lượng lớn linh khí trong thiên địa này . Mà ngoài ra nó còn là một loại pháp bảo có thể chứa người .... " bộ xương trầm giọng nói.



Khiến cho Vũ Hạo kinh hỉ đó chính là chẳng phải giờ đây cậu đang thiếu một món pháp bảo có thể trú ngụ vào sao ....

" Ngoài ra toà Thông Thiên Tháp này có 7 tầng . Mỗi một tầng khi tiến vào tu luyện sẽ được gia trì gấp 2 lần thời gian tu luyện. Tầng thứ hai gấp hai lần tầng thứ nhất , cứ như vậy mà tịnh tiến theo cấp số nhân . "

Vũ Hạo hít một hơi khí lạnh , tịnh tiến theo cấp số nhân đây là dạng khủng bố như nào . Không phải nói rằng nếu như tu luyện ở tầng thứ 7 chẳng phải thời gian sẽ là 128 lần . Một ngày thời gian thực bằng 128 ngay thời gian trong Thông Thiên Tháp . Đây là vấn đề nghịch thiên như nào ...

Nhưng chợt Vũ Hạo nghĩ ra một chuyện rằng công dụng của việc gia tốc thời gian này của Thông Thiên Tháp giống như là cái gia tốc trận . Thì không phải là lại phải dùng linh thạch để duy trì đó chứ ???

Vũ Hạo cũng nhanh chóng liên đem nghi vấn này hỏi bộ xương ...

" Tiểu tử ngươi cũng đã quá coi thường Thông Thiên rồi , việc gia tăng thời gian trong tiểu tháp này không cần sử dụng loại linh thạch cấp thấp này . Mà cần phải có ngộ tính , với trình độ như tiểu tử ngươi bây giờ thì tu luyện ở tầng hai miễn cưỡng coi như là được . " Trấn Thiên Vương không nhanh không chậm nói .

" Mặc dù ta nói đây là loại pháp bảo cấp thấp , chẳng qua là ta với Thông Thiên cũng chỉ miễn cưỡng tiến vào được tầng thứ 6 mà thôi . Chân chính nghịch thiên nhất là tầng thứ 7 thì ta cùng Thông Thiên không cách nào tiến vào được . Cho nên tiểu tử ngươi cũng bớt ảo tưởng đi !!! "

Vũ Hạo nghe xong cũng vuốt vuốt mũi cười khan một tiếng .

" Ngoài ra thì Thông Thiên Tháp cũng trợ giúp rất nhiều trong việc chiến đấu . Còn về việc sử dụng như nào thì cái này cần phải do ngươi tự tìm hiểu rồi !!! "

" Được rồi , ngươi đi đi ... hôm nay ta đã tìm ra được truyền nhân cũng coi như hoàn thành tâm nguyện của mình . Luồng tàn niệm này cũng đã đến lúc đi rồi " Trấn Thiên Vương thở dài cảm thán nói .

" Trong phế tích này có một thứ đối với ngươi cũng coi như là có giá trị . Đây xem như là thử nghiệm của vi sư cho ngươi , đừng làm mất mặt ta và Thông Thiên ... Được rồi giờ cũng đã đến lúc từ biệt rồi !!! " Trấn Thiên Vương ung dung nói .

Dứt lời luồng tàn niệm từ trong bộ xương chậm dãi tiêu tán . Trước khi tiêu tan , luồng niệm này còn diễn hoá ra một nam tử trung niên lực lưỡng , lưng hùm vai gấu . Cùng với gương mắt không giận mà tự uy ,... nhưng lúc này lại mỉm cười ôn hoà với Vũ Hạo .

Vũ Hạo khẽ khom người cung kính hướng về phía luồng tàn niệm của Trấn Thiên Vương ...

" Chết cha , quên mất không kịp hỏi liệu Tôn Bảo có an toàn hay không ." Qua vài hơi thở đột nhiên Vũ Hạo mới chợt nhớ tới an nguy của Tôn Bảo .

Lắc lắc đầu , Vũ Hạo hướng Thông Thiên Tháp cầm lên ... như đã được truyền lại ý tứ từ Trấn Thiên Vương . Thông Thiên Tháp tới tay Vũ Hạo cũng không hề phản kháng . Thậm chí còn cảm nhận được Thôn Thiên Quyết chảy xuôi khắp cơ thể của cậu khiến nó có một loại thân thuộc ...

Ầm ầm ầm ...

Tàn niệm của Trấn Thiên Vương đã tiêu tán , cho nên giờ phút này vùng không gian này cũng đã không còn được ai chống đỡ chậm dãi dần sụp đổ .

" Phải rời khỏi nơi đây thôi " Vũ Hạo hướng về phía bộ xương trên bảo toạ vái ba vái rồi xoay người nhanh chóng rời đi .

...

" Ô ô "

Vừa thoát ra khỏi vùng không gian kia , thì đột nhiên một luồng kim quang nhanh như chớp hướng trên vai của Vũ Hạo mà đáp xuống .

" Tiểu Bảo ngươi vẫn bình an , ... Tốt tốt tốt " thấy Tôn Bảo , Vũ Hạo như trút được một gánh nặng . Vì hơn ai hết , Tôn Bảo hiện nay là người thân duy nhất của cậu ở trên đất An Nam này .

" Moá nó Tôn Bảo , con mẹ ngươi sao ngươi đã đạt tới Kim Đan Hậu Kì rồi !!! " Vũ Hạo trợn mắt kinh ngạc , miệng cậu thậm chí còn không khép lại được .

Phải biết rằng trước đó nó mới chỉ là Trúc Cơ Viên Mãn mà thôi . Một hơi đột phá nhiều tầng như vậy cũng khiến cho Vũ Hạo trợn mắt kinh ngạc .

" Khẹc khẹc " Tôn Bảo cười khoái chí , nó rất thích vẻ mặt này của Vũ Hạo . Hoặc thậm chí viễn cảnh này nó đã tính trước được phản ứng của cậu rồi .

Nếu nhưng không phải gia hỏa này còn chưa biết nói thì Vũ Hạo thực sự muốn hỏi cho ra nhẽ . Con khỉ này đạt được cơ duyên như thế nào ???

Đạt được cơ duyên nghịch thiên từ Trấn Thiên Vương mang tên Trấn Thiên Thần Thể . Cộng thêm Tôn Bảo giờ đây cũng là Kim Đan Hậu Kì . Mặc dù phế tích toàn những cao thủ Nguyên Anh cảnh nhưng giờ phút này Vũ Hạo cũng không hề sợ hãi ...

Thậm chí giờ phút này nếu Vũ Hạo gặp phải đôi nam nữ Nguyên Anh Sơ Kì trước kia chặn đường . Thì Vũ Hạo hoàn toàn tự tin nghiền ép đối phương ...

" Được rồi đi thôi , thử xem cái phế tích này có gì đặc sắc " Vũ Hạo hướng Tôn Bảo nói , nhanh chóng bay đi .
« Chương TrướcChương Tiếp »