Chương 4

Tuy rằng trong lòng rất kháng nghị, nhưng làm công việc này... Cho dù cô bị làm khó, thì có thể làm được gì chứ.

"Cách điệu một chút là được rồi, xứng với thân phận của tôi..."

"Năm 82?"

Mắt Bạch Lệ Diệp sáng lên.

Lafite năm 82!!!

Thời Liễu Liễu nhìn Lục Yến Châu đang chơi đùa với chó đằng kia, người nọ mí mắt cũng không nâng lên khẽ gật đầu.

Được cho phép, cô xoay người đi chuẩn bị.

Mà một mình đối mặt với Bạch Lệ Diệp, Lục Yến Châu hiển nhiên không có kiên nhẫn như vậy.

Vừa rồi sở dĩ ở lại, chẳng qua là bởi vì ngoài ý muốn.

Nghĩ đến tiếng lòng đột nhiên xuất hiện trong đầu, ngón tay hắn cuộn tròn lại, chuẩn bị đi tra một ít tư liệu.

Nửa giờ sau.

Người hầu gõ cửa phòng hắn.

"Chuyện gì?"

Rời mắt khỏi màn hình máy tính, đôi mắt màu nâu trà của Lục Yến Châu lại khôi phục vẻ lạnh nhạt ban đầu.

Vẻ mặt người hầu phức tạp nói: "Bạch tiểu thư... được đưa đi rồi."

Lục Yến Châu thu hồi ánh mắt.

"Ừ, tôi biết rồi."

"Là được 120 đưa đi." Người hầu lại bổ sung một câu.

Lục Yến Châu dừng lại.

Hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì, có chút ngoài ý muốn nhìn về người hầu ở ngoài cửa.

"Thời Liễu Liễu cho cô ấy uống cái gì?"

Vẻ mặt người hầu sắp khóc lên: "...Cô ấy... cô ấy... cô ấy cho Bạch tiểu thư uống..."

"Thuốc xổ năm 82."

Lục Yến Châu: "..."

Khi hai chữ thuốc xổ này xuất hiện, tiểu não của hắn đều héo lại.

Ha ha...

Lục Yến Châu đỡ trán thấp giọng cười ra tiếng, bả vai khẽ run.

Người hầu: "...."

Thời Liễu Liễu, cậu như vậy tôi làm sao có thể nhắc đến chuyện đuổi việc nữa.

Nghĩ đến vừa rồi Bạch Lệ Diệp từ trong WC lao ra, bộ dáng suy yếu còn không quên nhét tiền cho mình, người giúp việc cảm thấy mình nhất định không phụ sứ mệnh phải đem Thời Liễu Liễu lớn lên giống như nam hồ ly tinh kia đuổi ra ngoài!

"Chủ... Thiếu gia, còn có một việc."

"Ừm."

Trong giọng nói của hắn còn mang theo ý cười chưa thu liễm.

"Tôi cảm thấy, ngài nên đi hậu hoa viên của mình xem một chút."

Cùng lúc đó...

Sau khi tiễn bước nữ phụ Bạch Lệ Diệp, Thời Liễu Liễu trở lại phòng của mình, do dự không biết có nên thu dọn hành lý hay không.

Cảm giác Lục Yến Châu... đột nhiên trở nên kỳ quái.

Tuy rằng Lục Yến Châu là người thừa kế duy nhất của Lục gia, nhưng quan hệ cha con với gia chủ đương nhiệm lại không hòa hợp.

Quản gia đời trước chính là hắn phái tới giám thị Lục Yến Châu, Lục Yến Châu thật vất vả trưởng thành, còn chưa kịp cho người bổ sung vị trí này, lão Đăng bên người Lục gia chủ liền hỏa tốc nhét Thời Liễu Liễu lại đây.

Cho nên những người hầu hạ Lục Yến Châu, bao gồm cả Lục Yến Châu, đều không chào đón.

Nhưng Thời Liễu Liễu cũng rất bất đắc dĩ.

Vừa mở mắt liền phát hiện mình biến thành đại lão nữ cải nam trang, nguyên thân chỉ để lại một tờ giấy, nhắc nhở chính mình nhất định không được bại lộ giới tính, nếu không sẽ có họa sát thân.

Thời Liễu Liễu vừa bối rối vừa sợ hãi, dựa vào trí nhớ của nguyên chủ để duy trì tính cách, đành phải giả làm nam nhân.

Loại cuộc sống không ăn được bún ốc, đậu hủ thối, rau hẹ, còn phải hầu hạ người khác, cô chịu đủ rồi!!

Nghĩ tới đây, Thời Liễu Liễu người quanh năm mặt không biểu cảm trong mắt mọi người đột nhiên rêи ɾỉ một tiếng, tức giận lăn lộn trên giường.

Tiểu tử Lục Yến Châu kia sao còn không thông báo cho tôi biết mình bị đuổi việc!

Vừa dứt lời...

Có thứ gì đó đột nhiên rơi xuống trán Thời Liễu Liễu, trong đầu đột nhiên vang lên một âm thanh máy móc khiến cô choáng váng.

【Chúc mừng kí chủ đạt được thành tựu "trục xuất bạch liên hoa", hệ thống đã được kích hoạt, xin tiếp tục cố gắng, hoàn thành nhiệm vụ "chờ đợi nữ chủ", mới có thể trở lại thế giới cũ.】

Thời Liễu Liễu nắm chặt thứ đang bám trên mặt mình ngồi dậy.

Một con hamster lông xù, có thân hình tròn vo ngồi xổm trong lòng bàn tay cô, đang dùng một đôi mắt to bằng hạt đậu đen nhìn cô.

"Hey, bé cưng."

Thời Liễu Liễu chọc chọc mông nó, biểu tình kinh ngạc: "Nhà mi là hệ thống?"

Tôi đã đến đây được hai năm, thằng nhóc nhà cậu bây giờ mới xuất hiện!?

Như nhìn ra vẻ oán giận của cô, hamster ngượng ngùng gãi gãi lỗ tai.

【Là như vậy, sau khi chúng tôi sàng lọc rất nhiều người xuyên sách thì phát hiện ngài phù hợp với điều kiện nhất, cho nên hiện tại mới xuất hiện ở trước mặt kí chủ thân ái là ngài.】

Thời Liễu Liễu nắm bắt được từ khóa quan trọng.

"Sách?"

Biết tác dụng của mình đến rồi, hamster nhỏ ngồi xuống trong tay cô và bắt đầu giải thích với cô:【Bản hệ thống tên đầy đủ là "Tôi là cục gạch trong giới ngôn tình, nơi nào cần thì chuyển đến nơi đó". Nơi cô đang ở là thế giới trong một quyển sách giữa hàng ngàn cuốn tiểu thuyết.】

【Quản gia đời trước bởi vì ngoài ý muốn qua đời, không đợi được đến đoạn cốt truyện khi nam chính trưởng thành gặp được nữ chính, cho nên mấy câu thoại mấu chốt kia vẫn chưa được kích hoạt, vì thế cần cô tới thay thế vị trí của hắn.】

Thời Liễu Liễu nhíu mày.

Lời thoại gì?

【Đã lâu không thấy thiếu gia cười vui vẻ như vậy.】

【Thiếu gia lần đầu tiên mang nữ nhân về nhà.】

【Cho tới bây giờ chưa từng thấy thiếu gia để ý một nữ nhân như vậy.】

Thời Liễu Liễu: "..."

Cô cảm giác một giây sau sẽ xuất hiện một người bạn làm bác sĩ hét lên: "Hơn nửa đêm còn gọi tôi tới đây làm gì?"

"Chờ một chút...... Ý của cậu là bây giờ tôi phải ở lại chỗ này, không thể đi???"

Cô đột nhiên phản ứng lại.